Cô Nguyễn Thị Huyền Trang bị 3 viên an ninh đánh và kẹp cổ lôi ra ngoài một cách thô bạo (Ảnh: Facebook Huỳnh Công Thuận)
Nhà cầm quyền cấm xuất cảnh và câu lưu phóng viên Anna Huyền Trang, VRNs
VRNs (14.04.2014) – Sài Gòn –
An ninh cửa khẩu sân bay Tân Sơn Nhất đã chặn, cấm xuất cảnh và câu lưu
phóng viên Anna Huyền Trang của Truyền thông Chúa Cứu Thế Việt Nam, lúc
21:30, ngày 13.04.2014.
Những viên an ninh làm việc đã cấm xuất cảnh và đòi thu hộ chiếu, nhưng
không đưa ra được văn bản có hiệu lực nào cho biết nhà hữu trách cấm
phóng viên Huyền Trang xuất cảnh và bị tịch thu hộ chiếu.
Phản ứng với việc làm sai luật này, phóng viên Huyền Trang đã không chấp
nhận biên bản, và đòi các nhân viên thừa hành phải trưng ra văn bản cấm
xuất cảnh. Lúc ấy họ bảo Huyền Trang liên lạc với công an thành phố. Cô
Trang không đồng ý, vì đó là trách nhiệm nội bộ của họ. Họ đã liên lạc
một thời gian dài.
Sau đó, họ bắt giam cô Trang vào một căn phòng khác, có hai nữ an ninh
canh. Đến lúc 23:30, ba nam an ninh đã vào đánh, kẹp cổ phóng viên Huyền
Trang, và lôi ra ngoài trước sự chứng kiến của rất đông dân chúng,và
bạn hữu của phóng viên này.
Như vậy, không hề có biên bản và quyết định hay bất kỳ văn bản hợp luật
nào đã được thực hiện trong việc cấm xuất cảnh và thu hộ chiếu của phóng
viên Huyền Trang. Hành động này đi ngược lại với quyền tự do đi lại của
công dân đã được Hiến định.
Đây là việc làm đã diễn ra thường xuyên, gần đây, đối với một nước là
thành viên Hội đồng nhân quyền Liên Hiệp Quốc, đang vận động 11 nước
khác chấp nhật thông qua thỏa thuận để trở thành thành viên chính thức
của Hiệp ước thương mại xuyên Thái Bình Dương (TPP).
Nhân đây, chúng tôi xin gởi đến quý vị một chút chia sẻ của Huyền Trang về lý do “Tại sao tôi lại chọn con đường hoạt động truyền thông”
PV. VRNs
Tại sao tôi lại chọn con đường hoạt động truyền thông
PV Huyền Trang |
Tôi tham gia các hoạt động truyền thông vào cuối năm 2011. Trong những
năm đầu, tôi còn bỡ ngỡ, chưa có khái niệm thế nào là dân oan, tù nhân
lương tâm chính trị, chế độ Việt Nam Cộng Hòa, Trung Quốc xâm chiếm
Hoàng Sa – Trường Sa của VN… Lúc đó, đối với tôi đất nước VN chỉ có một
đảng cs và ông Hồ.
Sau những trải nghiệm trong các chuyến tác nghiệp của VRNs cùng với niềm
tin tưởng của các Cha trong Ban quản trị VRNs, các ngài đã giao cho tôi
phụ trách chương trình VNTQ, là một chương trình chuyên bình luận về
các sự kiện VN. Từ đó, tôi đã tiếp cận được nhiều nguồn thông tin trái
chiều khác nhau, tiếp xúc được nhiều người yêu chuộng Công lý và Hòa
Bình trong cũng như ngoài nước. Đặc biệt, tôi có nhiều cơ hội trò chuyện
và lắng nghe những nỗi oan khuất của những người nghèo bị bỏ rơi và
không có tiếng nói như Dân oan, thân nhân gia đình và các tù nhân lương
tâm,… Hoặc cảm nghiệm được sự ý chí, tính khí phách kiên cường của các
cựu tù nhân lương tâm mà tôi may mắn có dịp tiếp xúc. Nơi những con
người ấy, tôi cảm nghiệm được nguồn sức sống mới trong sự khốn cùng và
bĩ cực của chính cuộc sống của họ. Điều này, đã đánh động, thúc đẩy tôi
chọn người nghèo, tù nhân lương tâm, dân oan… trong hành trình Đức tin
của tôi, để sẵn sàng và khiêm nhường đón nhận Chúa trong thử thách mới.
Tôi thiết nghĩ, những gì tôi đã nói ở trên mang tính lý luận vả cảm tính
của con người, không mang lại nguồn sức mạnh nội tâm cho tôi dấn thân
trên con đường dài. Nỗi lo sợ bị trả thù, bị đánh đập, sách nhiễu, bỏ tù
vẫn đeo bám tôi mỗi ngày. Nhưng sau biến cố, tôi bị câu lưu trong thời
gian ngắn ngủi hồi cuối tháng 10.2012, tại phường Cầu Kho – Q1- Sài Gòn,
tôi thực sự được biến đổi vì chính Chúa Giêsu và Đức Mẹ Maria đã cứu
thoát tôi khỏi sự dữ. Chúa Giêsu và Đức Mẹ đã ở bên tôi.
Ngay sau đó, tôi được một người bạn tặng cho tôi cuốn sách “Đường Hy
Vọng” của Đức cố Hồng Y Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận. Một vị Hồng y
bị nhà cầm quyền cs biệt giam trong suốt 13 năm trời không thông qua một
phiên tòa xét xử và sau khi ra khỏi nhà tù, ngài đã bị trục xuất ra
khỏi đất nước VN. Trong suốt thời gian bị biệt giam, ngài đã sống trọn
con đường mới Chúa trao và ngài đã làm con đường ấy tràn đầy hy vọng,
đầy sự yêu thương nơi ngục tù tưởng như vô vọng. Chính năm tháng đó,
ngài đã biến đổi được nhiều loại người và giúp họ nhận biết Chúa. Ngài
mất vào ngày 16.09.2002. Và, hiện nay, ngài đang trong quá trình được
phong thánh.
Đó là nguồn nội lực thôi thúc tôi dấn thân trong sứ mạng truyền thông
cho người nghèo, những người bị gạt ra bên lề xã hội và không có tiếng
nói.
Huyền Trang, VRNs
0 comments:
Post a Comment