Không đáp ứng sự trông đợi
Bài
diễn văn của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đọc trước cuộc diễn binh mừng
ngày 30 tháng Tư được cho là không đáp ứng sự trông đợi của hàng triệu
người trong và ngoài nước trong dấu mốc thời gian 40 năm sau ngày thống
nhất.
Từ
nhiều tháng trước Sài Gòn chứng kiến cảnh nhộn nhịp chuẩn bị ngày lễ kỷ
niệm 40 năm thống nhất đất nước mà chính quyền vẫn gọi là ngày giải
phóng. Tâm lý chờ đợi một điều gì đó khác với 39 lần trước sẽ xảy ra từ
phía chính quyền đã làm không ít người nôn nóng và tâm lý ấy dành hẳn
cho bài diễn văn quan trọng mà Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng sẽ là người
đọc lên không những cho gần 90 triệu đồng bào trong nước mà còn gửi tới
một thông điệp cho hơn ba triệu đồng bào hải ngoại, những người trực
tiếp có dính líu tới cuộc chiến mà 40 năm vể trước đã đứt ruột bỏ nước
ra đi.
Tâm
lý ấy khiến hàng triệu người lắng nghe và thầm hy vọng rằng Thủ tướng
sẽ có những lời lẽ đột phá như ông đã từng làm vài lần trước đây và niềm
hy vọng ấy kéo dài nhiều ngày cho tới sáng ngày 30 tháng 4 năm 2015.
Giáo sư Nguyễn Đình Cống từ Hà nội cho biết nhận xét của ông khi nghe bài diễn văn này:
“Tôi
đoán chắc rằng cái lời phát biểu này không phải là chính ông Dũng nói
mà chắc là phải thông qua Bộ Chính trị. Và vì chuyện như thế thành ra có
những điều mà tôi mong đợi thì ông Dũng không nói tới. Phần lớn vẫn
thổi lại điệu dèn ò e í e như trước nay cộng sản họ vẫn nói thôi chứ
chưa thấy một cái gì mới mẻ cả.”
Bên
cạnh việc nhắc lại những thành tựu quen thuộc, một nỗi thất vọng lớn
lao tràn ngập khi câu chữ được dùng trong bài diễn văn quan trọng này
không khác một mảy may nào so với 40 năm về trước khi người Sài Gòn lần
đầu tiên nghe trên đài phát thanh và ở những buổi họp tổ dân phố sau khi
bộ đội kéo vào tiếp quản Sài Gòn. Cụm từ “đánh cho Mỹ cút, đánh cho
ngụy nhào” được lập lại trong không khí lắng đọng đã làm cho hàng triệu
tiếng thở dài từ trong cũng như ngoài nước nổi lên.
“Dưới
sự lãnh đạo sáng suốt của Đảng và Bác Hồ kính yêu, quân và dân cả nước
đã vượt qua muôn vàn khó khăn, gian khổ, kiên cường, sáng tạo, anh dũng
chiến đấu, hy sinh, lập nên những chiến công oanh liệt, đánh cho Mỹ cút,
đánh cho Ngụy nhào mà đỉnh cao là cuộc Tổng tiến công và nổi dậy mùa
Xuân năm 1975”
Nữ nghệ sĩ Kim Chi, người theo dõi trực tiếp bài diễn văn đã cay đắng nói với chúng tôi:
“Tôi
nghĩ đã đến giai đoạn sang trang vì đã 40 năm rồi, người Mỹ người ta
không có ý định gì xấu với Việt Nam nữa hết mà người ta lại đang hết
lòng muốn giúp đỡ, tại sao lại còn làm ra như thế? Tại sao phải khuếch
trương cái thắng lợi ấy làm gì để khoét thêm nỗi đau của những người anh
em ruột thịt mình. Bây giờ người ta đã ở xa rồi người ta cũng muốn quay
về nhưng mà với thái độ như thế cứ tự ca mình chiến thắng hoài thì làm
sao mà hòa hợp được dân tộc.”
Trong
bài diễn văn dài 25 phút ngoài các chi tiết nhắc tới những chiến thắng
vang dội hay thành tựu kinh tế và phát triển quen thuôc, giới quan sát
chú ý tới các điểm mà đồng bào trong và ngoài nước chờ đợi đã không được
Thủ tướng đáp ứng. Vấn đề cốt lõi nhất là công cuộc hòa giải giữa chính
quyền và đồng bào hải ngoại. Trong bài diễn văn cũng được Thủ tướng
nhắc tới nhưng chủ thể đã lệch sang một hướng khác. Thủ tướng Dũng cho
rằng: “đồng bào ta ở trong nước cũng như ở nước ngoài, mỗi người
chúng ta hãy nêu cao tinh thần dân tộc, lòng yêu nước thương nòi, truyền
thống nhân nghĩa, khoan dung, không phân biệt quá khứ, vượt lên trên
những khác biệt, cùng nhau chân thành hòa hợp dân tộc, vun đắp và phát
huy sức mạnh của khối đại đoàn kết toàn dân”.
Chưa bao giờ cần hòa giải?
Thực
tế cho thấy đồng bào trong và ngoài nước chưa bao giờ cần hòa giải vì
họ chưa khi nào hành hạ, giết chóc hay bắt bớ giam cầm lẫn nhau. Đối
tượng cần được hòa giải là Chính quyền và đồng bào hải ngoại. Bài diễn
văn quan trọng này đã sai sót khi quên chủ thể là Chính phủ, hay Đảng
Cộng sản Việt Nam khi nói đến vấn đề hòa giải.
Giáo
sư Nguyễn Đăng Hưng có lẽ là người chờ đợi câu nói hòa giải từ người
đứng đầu chính phủ nhất, bởi ông là người từng bỏ nước ra đi nay đã quay
về giúp Việt Nam đào tạo hàng trăm Tiến sĩ cũng như thạc sĩ cấp quốc
tế, ông chia sẻ:
“Bài
diễn văn của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng trong ngày lễ 30 tháng 4 hôm qua
cái vấn để hòa giải hòa hợp dân tộc lẽ ra nên đặt vào dịp này để đáp
ứng yêu cầu của rất đông người trông đợi, nhất là anh chị em trí thức.
Một điểm nữa tôi cũng hơi ngạc nhiên là không thấy Thủ tướng đề cập tới
vấn đề bảo vệ biển đào của Việt Nam nhất là phía Trung Quốc họ đang kiến
tạo những pháo đài, sân bay quân sự mà những nhà học giả người ta nói
là có khả năng Trung Quốc sẽ dần dần tiến tới kiểm soát toàn bộ Biển
Đông.”
Trong
thời gian gần đây trước sự o ép ngày càng mạnh của Trung Quốc, họa
ngoại xâm chừng như sẽ xảy ra bất cứ giờ phút nào đã khiến đảng Cộng sản
Việt Nam cần tới sự hiện diện của Hoa Kỳ trong khu vực nhằm cân bằng,
đối trọng với sự lớn mạnh của Trung Quốc. Hàng chục cuộc viếng thăm cấp
cao của hai nước đã diễn ra và sắp tới là chuyến công du chính thức của
Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng. Thật ngạc nhiên khi Thủ tướng NguyễnTấn
Dũng nhắc lại những gì mà trong chiến tranh Đài Tiếng nói Việt Nam phát
thanh từ miền Bắc vẫn nhắc đi nhắc lại hàng ngày, ông nói:
“Sau
khi kết thúc thắng lợi cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp, nhân dân
Việt Nam có quyền thực hiện khát vọng thiêng liêng của mình là được sống
trong một đất nước hòa bình, thống nhất, độc lập, tự do, hạnh phúc và
có quan hệ bình đẳng, hữu nghị với tất cả các quốc gia trên thế giới.
Nhưng Đế quốc Mỹ đã ngang nhiên áp đặt chế độ thực dân kiểu mới, biến
miền Nam Việt Nam thành căn cứ quân sự của Mỹ, đàn áp tàn bạo Cách mạng
miền Nam và tiến hành chiến tranh phá hoại khốc liệt ở miền Bắc. Chúng
đã gây ra biết bao tội ác dã man, biết bao đau thương, mất mát đối với
đồng bào ta, đất nước ta. Tổ quốc ta đã phải trải qua những thử thách
cực kỳ nghiêm trọng.”
Giáo
sư Nguyễn Văn Tuấn thuộc Viện nghiên cứu Y khoa Garvan tại Úc, đã rất
nhiều lần về Việt Nam giúp cho ngành y khoa trong nước những kinh nghiệm
mà ông có được trong vai trò của một Giáo sư y khoa. Giáo sư Tuấn chia
sẻ:
“Nói
một cách công bằng khả năng rất cao là ông Thủ tướng không phải là
người chấp bút để viết cái bài diễn văn đó. Rất có thể một người phụ tá
của ông ấy đã viết mà phụ tá thì họ xem cái việc viết diễn văn như một
cái nghề của họ và họ đã quen dùng từ ngữ rất là quen thuộc thành ra
trong bài diễn văn đó có những chữ như “đánh cho Mỹ cút, ngụy nhào..rồi
tội ác dã man, rồi đế quốc Mỹ...” tôi rất ngạc nhiên về chữ đế quốc Mỹ,
thực dân mới, những từ ngữ mà người ta đã nghe cả 40 năm nay rồi.
Ai
viết không cần biết nhưng ông Thủ tướng đúng ra đọc thành ra người ta
chỉ biết là ông Thủ tướng thôi. Tôi rất ngạc nhiên vì thấy trong bài ông
Thủ tướng có những đoạn rất là gay gắt với Mỹ mà Mỹ thì họ lại đang có
mối quan hệ ngoại giao rất tốt với Việt Nam mình. Nếu tôi nhớ không lầm
thì năm nay kỷ niệm 20 năm nối lại bang giao Việt Mỹ. Mỹ còn đã và đang
giúp Việt Nam rất nhiều như giáo dục, khoa học thậm chí quân sự nữa
thành ra tôi rất ngạc nhiên. Từ trước tới nay tôi vẫn nghĩ ông Thủ tướng
là người khá cởi mở trong giới lãnh đạo Việt Nam vì ông có vẻ muốn đối
thoại. Tôi rất ngạc nhiên vì ngôn ngữ của ông ấy thiếu tính ngoại giao.”
Đồng
bào trong và ngoài nước cùng nhận ra rằng dù dưới lý do nào thì bài
diễn văn đã mang tới cho tất cả mọi công dân Việt Nam một thông điệp rất
rõ ràng: Chính phủ Việt Nam, Đảng Cộng sản Việt Nam vẫn kiên
định lập trường: “Mỹ trước sau như một vẫn là kẻ xâm lược và chế độ Sài
Gòn sau 40 năm vẫn là chế độ ngụy”.
0 comments:
Post a Comment