Ý tôi muốn nói chết ở đây là không ai thèm đọc, không ai thèm xem và
không ai còn tin nữa. Thế là chết! Còn việc phát hành báo hay chương
trình các đài, thời sự của đảng, sẵn tiền chùa của dân thì họ cứ việc
chi trả thoải mái, tuyên truyền như ý để chạy đua hụt hơi với các trang
mạng xã hội hiện nay.
Hàng chục năm qua, từ khi các trang mạng trên Internet dần dần thịnh
hành phát triển lên thì những gì thuộc về tuyên truyền và định hướng của
ban tuyên giáo đảng trên báo, đài người dân lần lần xa lánh. Bất đắc dĩ
lắm thì người ta mới mở báo đảng ra đọc những tin tức về tội phạm. Nghe
nhiều người dứt khoát rằng mỗi lần mở TV xem, thấy mấy ông trong đảng
nói chuyện về "đảng ta" thì họ mở đài khác xem phim hoặc tắt máy. Điều
đó rất dễ hiểu là tại sao! Thí dụ như ông thủ tướng nói về một đề tài
nào đó, thì với "trình độ lý luận (!)" của ông, toàn là lập đi lập lại
những ngôn từ cũ rích. Rồi nói thì nhiều, nhưng làm thì chẳng tới đâu.
Có tin hay không, mỗi người tự kiểm chứng, chỉ cần nhìn vào cái thực tế
gần hai nhiệm kỳ của ông; thì ban tuyên giáo đừng có mong gì tuyên
truyền, định hướng dư luận theo ý mình được nữa. Người ta chỉ nhìn những
gì đảng làm chứ không ai thèm nghe những gì đảng nói.
Đọc mấy lời trên báo của ông phó ban tuyên giáo Nguyễn Thế Kỷ, tôi tin
chắc là không ít người sẽ cười vãi ra quần bởi vì cái đầu óc u mê, non
nớt của ông. Ông bảo: "trên mạng xã hội xuất hiện nhiều thông tin ông
Nguyễn Bá Thanh bị đầu độc thì báo chí phải có trách nhiệm làm rõ và
phản bác lại thông tin sai trái, thù địch". Lời lẽ ra lịnh của ông
với báo chí làm cho người ta thắc mắc, tự hỏi: thế nào là thông tin sai
trái!? Tại sao báo chí phải có trách nhiệm và bằng cách nào phản bác,
làm rõ thông tin mà theo quan điểm của ông cho là sai trái!? Ông Kỷ ơi,
nhiều bác sĩ (kể cả ông) còn chưa khẳng định được, họ chỉ biết ông Thanh
bị rối loạn sinh tủy, chứng bịnh này thì gồm nhiều nguyên nhân.
Cái chủ yếu từ tin đồn mà người ta đọc được trên mạng, gom góp, xếp đặt
lại mọi vấn đề và đưa ra kết luận theo quan điểm nghi vấn là ông Thanh
bị đầu độc bằng phóng xạ. Tin hay không còn tùy thuộc vào mỗi người. Ông
Kỷ tin hay không là quyền của ông. Nên nhớ, khi bị nhiễm phóng xạ thì
khó ai đưa ra kết luận được từ đâu. Giết người bằng phóng xạ để bịt
miệng là chuyện có thật đã từng xảy ra trên thế giới bởi vì nó không để
lại dấu vết và chứng cứ gì để điều tra tìm ra thủ phạm.
Có người còn phản bác, đòi chứng cứ ông Thanh bị đầu độc! Đã gọi là tin
đồn, tranh luận khơi khơi mà còn đòi chứng cứ, thật là một điều không
tưởng! Mọi người cần phải xác định là khi nào, trường hợp nào thì mới
cần đến chứng cứ. Còn cái chuyện nói theo quan điểm của mỗi người, chưa
cần phải truy cứu đến hình sự thì đi tìm chứng cứ để làm gì! Có phải
người ta đòi chứng cứ để khẳng định là quan điểm của mình đúng, mọi
người không phải nghe theo tin đồn không bằng chứng? Đòi chứng cứ ông
Thanh bị đầu độc là cách duy nhất mà ông Thế kỷ có thể mạnh miệng phản
bác lại các tin đồn mà ông cho là từ thế lực thù địch, sai trái.
Thí dụ như người ta nói ở trên mạng đầy ra: là ông Trần Đại Quang có
liên quan đến chuyện hối lộ cả triệu đô. Đây là vấn đề gây ảnh hưởng về
thanh danh của ông nên buộc ông phải truy tìm, làm cho ra lẽ, chứng cứ
là ai nói. Đó là lời khai của Dương Chí Dũng. Thế mà ông Quang không làm
cho tới bến, lại im lặng rồi đình chỉ điều tra luôn bởi vì dựa cớ là
ông Ngọ đã "đi tàu suốt". Chuyện của ông Quang, ông là công an thì quá
dễ để tìm chứng cứ điều tra. Những kẻ liên quan còn sống mà không làm,
lại cho chìm xuồng luôn! Là tại sao vậy?
Ông Kỷ nói: “Mạng xã hội có tính 2 mặt: thực và ảo; lẫn lộn cái đúng, cái sai trong một bản tin khiến xã hội bất an”.
Cái này thì không biết ông Kỷ nói sai hay tại lỗi thư ký đánh máy sai!
Xin ông xác định lại lần nữa, trong chuyện này là đảng của ông bất an
hay xã hội bất an?
Xin nói cho ông Kỷ rõ, là cỡ vài chục tên gian ác như Nguyễn Bá Thanh
đối xử với giáo dân Cồn Dầu có chết đi thì dân họ mới an, xã hội mới an
chứ sao gọi là bất an được. Người ta (kể cả cái băng đám tham nhũng
trong đảng) đang tò mò, theo dõi coi ông Thanh chết chưa đấy.
Ông Kỷ có quyền sàn lọc thông tin trên mạng theo sự hiểu biết và đánh
giá của ông, thì người dân cũng có được cái quyền đó chứ, phải không
ông?
Ra lịnh cho báo chí định hướng dư luận trong thời buổi này là một việc làm "đội đá, vá trời"! Không tưởng!
Ông Kỷ dặn báo chí rằng khi ông Thanh về nước không được biến thành
thông tin bất thường, không nên đeo bám, ông Thanh có quyền không tiếp
báo chí...
Qua mấy lời mệnh lệnh của ông Thế Kỷ; rồi nói thay cho ông Thanh về cái
quyền không tiếp xúc báo chí để ngăn ngừa nội loạn và giải độc cho đảng
của ông, làm cho người ta cứ ngỡ rằng ông là đứa trẻ con mới lên ba!
0 comments:
Post a Comment