Friday, January 2, 2015

Chuyện mếu đầu năm: 12 điều khoản Tái chín hôn nhân


Xuất xứ Thỏa thuận Tái hôn

Tôi có cặp “bạn sồn sồn” rất thân, trên dưới U-60 cả, đều mới về hưu, chả quan chức gì, không giàu không nghèo, ngày đầu năm nay nhờ tôi “tư vấn pháp lý” để tái hôn với nhau. Sau một buổi làm việc “căng thẳng, chuyên môn và khách quan” chúng tôi đưa ra được một Hợp đồng 12 điều gọn gàng để họ ký kết. Thấy “hay hay”, “ho ho”, tôi xin mang về bản nháp của mình, bảo là “để tui còn tham khảo với vợ, và cho mình học hỏi nữa chớ!” Rồi sửa tên tuổi và các chi tiết cá nhân đi, mang lên đây “nhiều chuyện” với các bạn đầu năm, cười mếu cho vui…

Một bữa nọ tôi kể cho họ hồi sang Tây công tác có được một cặp bạn bè mời dự đám cưới Tây, và điều tôi bất ngờ là ngoài các thủ tục hôn thú khá giản dị nhưng rất nghiêm túc (ở tòa thị chính, ở nhà thờ, và ở gia đình) họ còn có Thỏa thuận hôn nhân chính thức ở văn phòng luật sư nữa. Ai dè cặp đôi bạn tôi ghi nhớ điều đó và hôm nay quyết mang ra học tập!

Nhận xét chung của tôi là: Tôi nghĩ có thể sẽ là rất bổ ích nếu họ nghiêm túc thực hiện “12 điều khoản Tái hôn” đó của họ. Lý do của họ là, cuộc hôn nhân trước đã thất bại của để lại cho mỗi người một đứa con riêng và quá nhiều thất vọng mà họ không muốn thấy lại chút nào. Và các cuộc hôn nhân đó, tất nhiên, chỉ có những lời hứa sau tờ hôn thú mỏng tang đã biến mất tiêu ngay sau đó, nên chúng mong manh quá… Và tôi cũng nghĩ các bạn trẻ trước hôn nhân đầu tiên nên tham khảo và cũng nên có Thỏa thuận Hôn nhân của mình (để Tình yêu không cần bị “xào tái” lại)…

12 điều Thỏa thuận Tái hôn và binh loạn của tôi: 

1. Hai bên nhất trí ưu tiên số 1 cho các con riêng, không phân biệt đối xử, nhưng vẫn đảm bảo các điều 2, 3 và 11 sau;

Binh loạn 1: Bà luôn chê ông “cá chuối!” (đắm đuối vì con), ông luôn tố bà “Con hư tại mẹ, nó hư tại bà…” Cuối cùng, trong công cuộc tái hôn, hộ đều nhất trí “lùi bước” nhường ưu tiên số 1 cho thế hệ sau. Họ coi đây tương đương với điều 4HP của họ vậy. Tôi cũng hy vọng điều này chính là “định hướng” cho Hiến pháp gia đình này của họ.

2. Mỗi bên đã hứa hay thỏa thuận gì với nhau thì nhất định phải nhớ và thực hiện;

Binh loạn 2: Đây là niềm tái hy vọng (và sửa chữa) cho những lời hứa đã mất, đã không được thực hiện từ các cuộc hôn nhân trước? Chí có điều nó cũng vang lên như một lời hứa hào hung, mà nhà tư vấn “pháp lý hôn nhân” là tôi cũng không có kinh nghiệm để đảm bảo cho nó được thực hiện… Thật nan giải…

3. Tài sản của một bên giành cho con riêng max ½, còn min ½ phải giữ để sống chung; Tài sản chung do hai bên cùng quyết.

Bình loạn 3: Tôi biết đây là nội dung chính làm kéo dài (đẩy lùi), nhiều khi tưởng như làm bế tắc cuộc Tái hôn nhân này, khiến cuộc sống “tiền Tái hôn” của họ nhiều năm nay cứ lê thê, khi “ai ở nhà nấy” và bị các “ưu tiên số 1” của mình bấm nút “điều khiển từ xa”. Tin tôi đi, cái bọn “ưu tiên số 1” đó chúng chơi điện tử ngoay ngoáy, chúng “điều khiển từ xa” mọi thứ giỏi hơn chúng ta rất nhiều. Thế hệ U60 chúng ta gõ được cái email cho nhau là đã vừa sướng vừa tự hào âm ỉ mấy ngày rồi, nhắn mấy cái tin là “tao đã gửi email cho mày rồi đấy!”…

Hàng tháng ông đảm bảo vô điều kiện (đưa trong tuần đầu hàng tháng) chi phí sinh hoạt chung giao cho bà (không phải báo cáo hạnh toán lại) min. x triệu vnđ chi dùng, trong đó bà toàn quyền chi 20% cho riêng mình;

4. Chi phí sinh hoạt trên không bao gồm các khoản bất thường như Tết, giỗ, đám… (có tần suất trung bình nhỏ hơn 1 lần/tháng hay không dự kiến trước được);

Binh loạn 4: Đây là 1 trong các điều khoản bà kiên quyết đưa ra, khiến tôi ái ngại cho ông bạn mình ghê. Lúc này không dám tư vấn gì, nhìn ông bạn già chưa “tái” hôn mà đã sắp chín nhừ thế… tôi rất phân vân. Nhưng ông bạn vẫn lên gân: “Đồng ý!” Tôi thở phào: Ra tình yêu “tái lại” nó mạnh như thế đó… Tôi xin tiết lộ bí mật con số “x”, một chút – nó không quá nhỏ cho điều kiện VN, và khoảng bằng lương khởi điểm của… hai kỹ sư! Không biết ông bạn già có “liều chết” quá không? Sao không “đàm phán” lại, “trời đất quỷ thần” ơi?!...

5. Thời gian sinh hoạt gia đình hàng tuần trung bình (ở với nhau) hai bên đảm bảo min. 03 ngày/tuần ở nhà chung (có thể chia trong 1-3 lần/tuần), và max. 02 ngày/tuần với con riêng;

Binh loạn 5: Đây cũng là điều kiện tiên quyết về thời gian của bà đưa ra, để còn lo cho “ưu tiên số 1”, và đủ để đảm bảo hạnh phúc gia đình được “tái chín”. Ông bạn già của tôi lại ngậm ngùi đồng ý. Thế là tôi thấy ông bạn già của mình vẫn độc thân trên 50% thời gian, về nghĩa tích cực, đó là tự do mong manh… Tôi không biết tự do này có tốt không, vì chưa có đủ kinh nghiệm…?

6. Ở nhà chung, bà phụ trách (vệ sinh) phần: bếp, phòng ngủ…; Vườn cùng làm; Ông phụ trách (vệ sinh) phần: p.tiếp khách, p.làm việc…;.

Binh loạn 6: Cũng lại là điều kiện của bà – bà này chi li quá. Bà bạn không ghi riêng điều 4HP của mình, nhưng tôi thấy nó lảng vảng khắp nơi thế này, gay go cho bạn tôi quá! Không khéo đảng ta lại học tập bà bạn này, tái hôn với nhân dân bằng Hiến pháp 2016 không có điều 4 nhưng nó đã ở trong từng điều thế này thì chắc dân ta sẽ chín như ếch luộc mất thôi… 

7. Hai bên đảm bảo thời gian sinh hoạt chung hàng ngày đúng giờ và đủ thời gian min. 3 h/ngày, bao gồm: ăn chung đúng bữa min. 1,5 h/ngày; làm vườn chung min. 1,0 h/ngày và đi dạo/thể dục chung min. 0,5 h/ngày;

Binh loạn 7: Tuy ông bạn tôi vẫn “nhất trí”, tôi vẫn binh như điều 6 trên. Ôi, tự do…

8. Ông phải lo sửa sang nhà và sửa chữa chung (dự kiến như danh sách 1 thỏa thuận) và trang bị thêm (min như danh sách 2 thỏa thuận);

Binh loạn 8: Muốn “ăn chơi” phải chịu tốn kém, các cụ non nói rồi. Ông bạn tôi là hạng cụ già vẫn không ngoại lệ. Miễn bàn thêm.

9. Những thủ tục trước khi hai bên về sống chung chính thức: đăng ký tái hôn, quà cưới cho Vân (min. 3 món: nhẫn 1 cặp, vòng tai, dây chuyền vàng), một bữa tiệc gia đình nhỏ (min. 2 bàn x 12 khách mời theo thỏa thuận), tại…;

Binh loạn 9: Độc lại thấy khó thở quá! Cái này nghe quen quen, như điều 79, 88 hay 268… ấy nhỉ?... Bạn tôi lúc đó mặt cứ tái dấn đi, mà miệng vẫn hô “đồng ý!” mới khổ chứ…

10. Thỏa thuận chỉ có Hiệu lực sau khi điều 9 được hai bên thực hiện. Sau đó, thỏa thuận được dùng để mỗi bên tự kiểm tra và nhắc nhở nhau thực hiện hàng tháng, hàng năm. Nếu bên nào vi phạm thì bị nhắc nhở hàng tháng và phải sửa ngay ở tháng sau kèm theo khoản phạt …y… vnđ/lần vi phạm/điều bị vi phạm; Riêng vi phạm điều 11 sẽ bị phạt 1 lần gấp 10 ”y” vnđ!

Binh loạn 10: Không, cái này mới như các điều 79, 88, 258…chứ nhỉ?!

11. Gia đình và bè bạn Vân Nam không có quyền biết đến và can thiệp vào thỏa thuận này.

Binh loạn 11: Điều này ông bạn rụt rè đưa ra. Ông bạn sợ lộ “Hiệp ước Thành đô” của mình chăng”. Nhưng bạn gì ơi, nếu đã ký (kẻ cả chưa ký), thế nào cũng lộ, cái gì cũng lộ. mà ông bà cho tôi toàn quyền sử dụng bản nháp rồi đấy nhé…

12. Cam kết chung: Trung thực, chung thủy, tôn trọng, bình đẳng, tự do!

Binh loạn 12: Điều này do tôi thêm vào, cam kết chung. Họ chẳng có cam kết chung nào cả nên tôi thay họ “hô” đại như trên, không biết có cứu được cuộc tái hôn chưa tái đã như chin nhừ của họ thế này… Đọc lại, nghe vang vang như tiếng hô của các tử sĩ anh dũng bước lên pháp trường…

Ký kết:

Bên Bà:…………………………………….                Bên Ông:……………………………………..

(Ghi chú của “tư vấn tái hôn”: thân chủ không cần/không cho luật sư chứng giám!)

Kết không dám kết: không có kết.

13. Binh loạn 13: Ôi, PCT ơi là PCT, mi giúp bạn hay là giết bạn đó! Sao lại đi làm “tư vấn tái hôn” cơ chứ! Lại còn dám hô “…tôn trọng, bình đẳng, tự do!” Việc đó để đảng và nhà nước lo có hơn không?! Nhưng nghĩ kỹ lại, đó là tại ông bạn già của tôi tự nguyện ký kết đó chứ? Chỉ còn biết hy vọng ông bạn già biết mình đang làm gì…! Hu hu hu!...





__________________________________________

PS: Lúc đầu tôi đặt tên bài viết là “Chuyện cười đầu năm…”, viết xong đọc lại tôi thấy mình mếu nhiều hơn cười, phải sửa tên bài thành chuyện “mếu”, cho đúng “thực tại” hơn, vì “Cam kết chung” ở đây có chữ “Trung thực…” mà. Huhu…

0 comments:

Powered By Blogger