Thursday, November 21, 2013

Người kỹ sư chữa Tim của mình và những người khác nữa


By Smitha MundasadHealth reporter, BBC News

Tal Golesworthy kể chuyện làm sao ông đã thiết kế môt giải pháp để trị bệnh tim của mình.

Là một kỹ sư, Tal Golesworthy không lạ gì với việc tháo mấy thứ ra, để tìm ra rắc rối là gì và ráp chúng lại với vấn đề được giải quyết.
Nhưng trong hơn 30 năm, ông đã sống với một vấn đề đe dọa tính mạng không mấy dễ dàng để sửa chữa.
Đó là, cho đến khi ông lấy được một ý tưởng từ khu vườn, kết hợp nó với một số thủ tục cơ bản vay mượn từ ngành công nghiệp hàng không và đưa ra một giải pháp "thật đơn giản" để điều trị bệnh tim của mình.
Sau đó ông đã thuyết phục được các bác sĩ phẫu thuật đặt nó vào người ông.
Và chín năm kể từ cuộc giải phẩu của ông, người kỹ sư 57 tuổi quê Gloucestershire, Anh Quốc, đã giúp được hơn 40 người có những điều kiện tương tự .
Andrew Ellis, một cầu thủ bóng đá xuất sắc, đã được hưởng lợi từ sự sáng tạo của ông Golesworthy .
Chỉ mới 27 tuổi, anh Ellis nói rằng thật là kinh hải phải tự đặt mình qua một thủ tục y tế thử nghiệm mà có quá ít người có kinh nghiệm, nhưng anh vui vì anh đã làm điều đó.
Năm năm sau phẫu thuật của anh, anh vẫn còn khỏe mạnh và "cảm thấy như một người nào đó không có bệnh tim".
Ông Golesworthy, bây giờ đang kêu gọi các bác sĩ phẫu thuật trên khắp châu Âu hãy bắt đầu một thử nghiệm các thiết bị của mình so với việc điều trị thông thường hơn.
Như anh Ellis, Tal Golesworthy có hội chứng Marfan - một sự rối loạn trong đó các mô liên kết của cơ thể bị lỗi. Các mô này bình thường hoạt động như giàn giáo cho các cơ quan quan trọng, bảo đảm để chúng được giữ được đúng hình dạng và đúng chỗ. Nhưng những người có hình thức nghiêm trọng của hội chứng có thể có vấn đề với mắt, các khớp xương và đặc biệt là tim của họ .
'Thô sơ và đơn giản'
Lúc tim bơm máu đi khắp cơ thể, động mạch chủ - đường mạch chính từ tim – giản ra để thích ứng với dòng máu chảy. Trong hầu hết mọi người nó co lại kích thước bình thường, nhưng đối với những người bị hội chứng Marfan nó có thể không co lại được, dần dần giản rộng theo thời gian.
Lúc còn nhỏ, ông Golesworthy biết rất rõ ông đang sống chung với nguy cơ động mạch chủ của ông một ngày có thể căng quá nhiều đến nỗi nó ​​sẽ bể ra. Và trong cuộc kiểm tra định kỳ vào năm 2000, ông được cho biết đã đến lúc phải cân nhắc đến phẫu thuật trước.
Nhưng ông " không có một chút ấn tượng " nào đối với các chọn lựa có sẵn cho ông. Phẫu thuật truyền thống lâu dài và phức tạp và bao gồm việc thay thế các đoạn bị giản nở của động mạch chủ với một đoạn ghép nhân tạo. Đôi khi các bác sĩ phẫu thuật còn phải đặt những van kim loại bên trong tim để thay thế nhữngcái đã được cắt ra .
Nhưng có kim loại trong tim của mình có nghĩa là ông Golesworthy sẽ phải uống thuốc làm loãng máu cho phần còn lại của đời mình để bảo đảm máu lưu thông được thông suốt. Và thuốc này mang lại nguy cơ chảy máu cho dù từ một cái té nhẹ.
Là một người hoạt động tích cực và vận động viên trượt tuyết kiên cường, đây là một tác dụng phụ mà ông Golesworthy là không muốn chấp nhận.
Ông nói: "Tôi không muốn phải sống cuộc sống của tôi trong một cái kén bông len và tôi nghĩ rằng tôi có thể có thể nghĩ ra một cái gì đó ít xâm nhập và phức tạp hơn mà không đòi hỏi phải cắt đi một phần tim tôi".
Vì vậy, ông thiết kế cho mình một giải pháp.
Suy nghĩ của ông là thẳng băng.
Ông nói: "Nếu các vòi ống bị phồng lên, tôi phải lấy một số băng cách điện và quấn quanh bên ngoài ống để ngăn chặn nó phồng lên.
"Thật là thô sơ và đơn giản, và chúng ta đã thực hiện điều đó trong khu vườn của mình."
Việc thuyết phục các bác sĩ phẫu thuật rằng ông có thể cải tiến kỹ thuật của họ thật không dễ dàng. Nhưng ông đã thuyết phục được Giáo sư Tom Treasure rồi tại tại bệnh viện Guy London, và Giáo sư John Pepper, thuộc Bệnh viện Hoàng gia Brompton, London, rằng có lẻ họ có thể học một hai điều từ kỹ thuật cơ khí.
 ‘Cắt-May’
Quá trình này làm một nhóm phát triển mất ba năm để hoàn thiện. Kết quả sẽ là một tay cá nhân được khâu khít xung quanh đoạn mạch bị giản rộng, cung cấp hỗ trợ cho cấu trúc và ngăn không cho nó phát triển lớn hơn nữa.
Tay áo được làm bằng một lớp lưới cấp y tế, sử dụng vật liệu đã được sử dụng để khâu vết thương trong nhiều năm.
Nhóm nghiên cứu đưa ra giả thuyết rằng bằng cách đặt tay áo bên ngoài - chứ không phải bên trong – của động mạch chủ, họ sẽ làm giảm sự phức tạp của phẫu thuật cần thiết , sẽ không cần đến các thuốc chống đông máu và sẽ có ít thời gian hơn với lưỡi dao.
Và bốn năm kể từ khi thành lập, họ đã sẵn sàng cho bước tiến lớn tiếp theo - Ông Golesworthy sẽ là chuột lang đầu tiên cho thiết bị của mình .
Mặc dù họ đã thực hiện một số thữ nghiệm khô của cuộc giải phẫu, anh nhớ nó là ngày đáng sợ nhất của cuộc đời mình.
Ông nói: "Tôi đã trãi qua toàn bộ nghề nghiệp của tôi để quản lý các dự án khác nhau nhưng, tất nhiên, dự án này này là hoàn toàn khác. Đó là tôi sẽ nằm trên phiến đá ở phần cuối của dự án đó. "
Cuộc giải phẩu hai tiếng đồng hồ được thực hiện tại Bệnh viện Hoàng gia Brompton. Trong chín năm, động mạch chủ của ông Golesworthy không lớn lên về kích thước.
"Đột nhiên động mạch chủ của tôi bây giờ đã ổn, tôi bắt đầu hít thở dễ dàng và ngủ ngon và thư thả theo một cách thức mà trước đây tôi đã không làm trong nhiều năm", ông nói.
Ông Golesworthy nói động cơ của ông lúc đầu của dự án này là hoàn toàn vì ích kỷ , nhưng nhóm nghiên cứu bây giờ đã có thể cung cấp các tay áo cắt may cho hơn 40 bệnh nhân tại London, Bệnh viện John Radcliffe, Oxford và Bệnh viện Đại học Leuven ở Bỉ .
Andrew Ellis người đã theo quy trình của mình tại Bệnh viện Hoàng gia Brompton, London, đã biết phẫu thuật tim có lẻ sẽ xảy ra lâu rồi.
Cha ruột của anh đã chết với điều kiện này trong tuổi đôi mươi của mình nên anh đã nhận thức sâu sắc về những rủi ro của việc không điều trị. Nhưng như ông Golesworthy, ông Ellis đã không quan tâm đến phẫu thuật lâu dài và xâm nhập hoặc uống thuốc suốt đời .
Ông đã có thủ tục sử dụng thiết bị của ông Golewsorthy vào năm 2007. Năm năm sau, scan mới nhất của anh cho thấy động mạch chủ của anh đã không lớn lên về kích thước.
"Phát minh của ông Tal đã lấy đi mối đe dọa đang hiện ra lờ mờ của một giải phẩu đã được treo trên tôi quá lâu," anh nói.
‘Đúng chỗ’
Tuy nhiên, giống như bất kỳ phẫu thuật nào khác, nó không phải là không có rủi ro. Đối với đa số, cho đến nay nó đã làm việc tốt, nhưng một người đã chết vì các biến chứng trong lúc giải phẫu.
Giáo sư Graham Cooper, bác sĩ phẫu thuật tham vấn tim cho Bệnh viện Dạy Học Sheffield thuộc NHS Trust, người không tham gia dự án, cho biết: "Ông Golesworthy là một kỹ sư xuất sắc và rất có tầm nhìn rất xa. Đó là một thành tích thực sự để có được sự đổi mới đó vào NHS (Các Xã Hội Danh Dự Quốc gia) . .
"Nhưng chúng tôi đã làm phẫu thuật truyền thống trong hơn 20 năm và nó được chứng minh là rất an toàn và hiệu quả. Chúng ta biết chận đứng lại những người đi vào cõi chết.
"Phẫu thuật mới này có thể có một số lợi thế - nó có thể có nghĩa là bệnh nhân có ít thời gian nằm bệnh viện hơn và bị một quy trình ít phức tạp hơn - . Nhưng còn lâu trước khi chúng tôi có đực các dữ liệu để so sánh các phương pháp khác nhau. Chúng tôi cần một thử nghiệm mạnh mẽ của tất cả các chọn lựa có sẵn trước khi chúng ta biết vị trí thực sự của nó."
Ông Golesworthy cho biết bước tiếp theo phải được điều đó. Gần đây ông đã kêu gọi trên tạp chí Tim của Châu Âu hãy mang các nhà nghiên cứu lại với nhau trong lĩnh vực này và hãy đưa thiết bị của ông ra thữ nghiệm.


The engineer who fixed his own heart and others too
By Smitha MundasadHealth reporter, BBC News

Tal Golesworthy on how he engineered a solution to treat his heart condition

As an engineer, Tal Golesworthy is no stranger to taking things apart, figuring out what the trouble is and putting them back together with the problem solved.
But for more than 30 years, he lived with a life-threatening issue that was less easy to fix.
That is, until he took an idea from the garden, combined it with some basic procedures borrowed from the aeronautical industry and came up with a "beautifully simple" solution to treat his own heart condition.
He then managed to convince surgeons to put it into him.
And nine years since his operation, the 57 year old engineer from Gloucestershire in the UK, has managed to help over 40 people with similar conditions.
Andrew Ellis, a keen footballer, has benefited from Mr Golesworthy's inventiveness.
At just 27 years old, Mr Ellis said it was daunting to put himself through an experimental medical procedure experienced by so few, but he was glad he did.
Five years after his surgery, he remains fit and healthy and "feels like someone without a heart condition".
Mr Golesworthy, is now calling on surgeons across Europe to start a trial and test his device against more conventional therapy.
Like Mr Ellis, Tal Golesworthy has Marfan syndrome - a disorder in which the body's connective tissues are faulty. These tissues normally act as scaffolding for the major organs, ensuring they are kept in shape and in place. But people with severe forms of the syndrome can have problems with their eyes, joints and particularly their hearts.
'Crude and simple'
As the heart pumps blood around the body, the aorta - the main vessel from the heart - stretches to accommodate the blood-flow. In most people it relaxes back to normal size, but for people with Marfan syndrome it can fail to recover, gradually enlarging over time.
From an early age, Mr Golesworthy was fully aware he was living with the risk his aorta could one day stretch so much it would burst. And during a regular check-up in 2000, he was told the time had come to consider pre-emptive surgery.
But he was "unimpressed" with the options available to him. Traditional surgery is lengthy and complex and includes replacing the stretched segment of the aorta with an artificial graft. Sometimes surgeons also have to put metal valves inside the heart to replace ones that are cut out.
But having metal in his heart would mean Mr Golesworthy would have to take blood-thinning medication for the rest of his life to ensure a smooth blood-flow. And this medication carries the risk of bleeding from even a minor fall.
As an active person and keen skier, this was a side-effect Mr Golesworthy was unwilling to tolerate.
He says: "I didn't want to have to live my life in a cotton wool cocoon and I thought I might be able to come up with something less intrusive and complex that didn't require a part of my heart to be taken away."
So he engineered himself a solution.
His thinking was straightforward.
He says: "If the hose-pipe is bulging, I must get some insulation tape and wrap it round the outside of the hose-pipe to stop it bulging.
"It's that crude and simple, and we have all done it in our gardens."
Persuading surgeons he might be able to improve upon their techniques was not easy. But he managed to convince Prof Tom Treasure, then at Guy's Hospital London, and Prof John Pepper, of the Royal Brompton Hospital, London, that they may be able to learn a thing or two from engineering techniques.
'Tailor-made'
The process took a growing team three years to perfect. The result would be a personalised sleeve that is stitched snugly around the enlarged vessel, providing structural support and preventing it from growing any bigger.
The sleeve is made of a medical-grade mesh, using material that has been used to suture wounds for many years.
The team hypothesised that by putting the sleeve on the outside - rather than the inside - of the aorta, they would reduce the complexity of the surgery needed, there would be no need for anti-clotting drugs and there would be less time under the knife.
And four years on from its inception, they were ready for the next big step - Mr Golesworthy would be the first guinea pig for his device.
Although they had had several dry runs of the operation, he remembers it as the scariest day of his life.
He says: "I have spent my entire professional life project-managing various projects but of course this one was completely different. It was me that was going to be on the slab at the end of it."
The two-hour operation was carried out at the Royal Brompton Hospital. Nine years on, Mr Golesworthy's aorta has not grown in size.
"All of a sudden my aorta is now fixed, I began to breathe easy and sleep well and relax in a way that I hadn't done for years and years before," he says.
Mr Golesworthy says his motivation at the beginning of this project was entirely selfish, but the team has now been able to offer the tailor-made sleeves to more than 40 patients in London, the John Radcliffe Hospital, Oxford and the Leuven University Hospital in Belgium.
Andrew Ellis who had his procedure at the Royal Brompton Hospital, London, knew cardiac surgery was on the cards for a long time.
His biological father had died with the condition in his early twenties so he was acutely aware of the risks of not having treatment. But like Mr Golesworthy, Mr Ellis wasn't keen on long and intrusive surgery or life-long medication.
He had the procedure using Mr Golewsorthy's device in 2007. Five years later, his latest scan showed his aorta had not grown in size.
"Tal's invention has taken away the looming threat of a major operation that was hanging over me for so long," he said.
'True place'
Like any other surgery however, it is not without risk. For the majority it has worked well so far, but one person died of complications during the operation.
Prof Graham Cooper, consultant cardiac surgeon at Sheffield Teaching Hospital NHS Trust, who was not involved in the project, says: "Mr Golesworthy is a brilliant engineer and is very far-sighted. It is a real achievement to get such innovation into the NHS.
"But we have been doing the traditional operation for over 20 years and it is proven to be very safe and effective we know it stops people from dying.
"This new operation may have some advantages - it may mean patients have less time in hospital and under go a less complex procedure - but it will still be a long time before we have the data to compare different approaches. We need a robust trial of all the options available before we know its true place."
Mr Golesworthy says the next step must be just that. He has recently put a call out in the European Heart Journal to bring together researchers in the field and put his device to the test.

0 comments:

Powered By Blogger