Thư của ông Ngô Đình Nhu gửi cho một người bạn cùng trường Chartes Paris
Benet thân mến,
Cảm ơn vô cùng về lá thư dài của bạn ngày mồng 8. Hẳn là một kinh ngạc thực sự về sự thống nhất quan điểm giữa bạn và tôi trên mọi khía cạnh của vấn đề mà chúng ta quan tâm, mong nó ảnh hưởng đến những thực tế chính trị mà mọi người tham gia, kể cả các anh em tôi, ông Khiêm hoặc đồng hương của bạn. Thật tin như rằng chúng mình không xa nhau từ năm 1949 và rằng chúng mình đang làm việc bên nhau trong một văn phòng dưới sự cảm hứng đầy chăm sóc của Simoine.
Cảm ơn vô cùng về lá thư dài của bạn ngày mồng 8. Hẳn là một kinh ngạc thực sự về sự thống nhất quan điểm giữa bạn và tôi trên mọi khía cạnh của vấn đề mà chúng ta quan tâm, mong nó ảnh hưởng đến những thực tế chính trị mà mọi người tham gia, kể cả các anh em tôi, ông Khiêm hoặc đồng hương của bạn. Thật tin như rằng chúng mình không xa nhau từ năm 1949 và rằng chúng mình đang làm việc bên nhau trong một văn phòng dưới sự cảm hứng đầy chăm sóc của Simoine.
Ấy
là để nói với bạn biết bao sung sướng khi thấy được một sự hiệp thông
tư tưởng và tình cảm giữa bạn và tôi, đang cách xa nhau hàng ngàn cây
số . Thật vậy, sau khi khắc phục cuộc khủng hoảng với tướng Hinh, chúng
tôi lại phải sẳn sàng khởi sự với vấn đề các phe phái, xảy ra với chúng
tôi dưới một tình trạng không thể nào thuận lợi hơn.
Tiếc
là chúng tôi đang bị mắc kẹt giữa sự không thông hiểu của người Pháp
và sự thiếu kinh nghiệm của người Mỹ : Một sự khác biệt về mức đánh giá
lên cơ hội để phá vỡ một cách dứt khoát và quyết định cái chướng ngại
phong kiến để giải phóng cho dân tộc Việt Nam tội nghiệp này và đưa họ
về hợp tác với chúng tôi. Kể từ ngày nhậm chức Tổng thống , những suy
nghĩ của TT là phải phá vỡ hai trở ngại, những vành sắt ngăn cách dân
tộc Việt nam với chính phủ…. (chữ không đọc được ) : Đó là
quân đội quốc gia và các "phe phái" . Chúng tôi đã thắng vòng đầu, chúng
tôi hy vọng thắng phần hai, và thắng lợi đẹp đẻ sau cùng sẽ là những vụ
bầu cử mà chúng tôi chắc chắn chiến thắng.
•
Thêm vào đó là "Thời đại quấy rối " không cho phép chúng tôi đi ngâm
thơ dọc đường và thực hành cái lối thỏa hiệp chính trị của thời các cụ
xưa . Giờ này là thời điểm duy nhất và quyết định. Nếu chúng tôi không
đáp ứng trong việc thuyết phục các nhà lãnh đạo của thế giới tự do để họ
giúp chúng tôi vô hiệu hóa bọn thực dân đang hổ trợ bọn phong kiến
chống lại chính phủ quốc gia, thì chúng tôi sẽ đi ngay vào thảm họa. Bởi
lẽ, khi người dân VN bị thất vọng thì họ chắc chắn sẽ bỏ rơi chúng tôi.
Và thế giới châu Á mà chúng tôi đã làm việc trong mấy tháng qua và họ
đã bắt đầu có cảm tình với chúng tôi, họ sẽ quay lưng lại với chúng tôi,
và lúc đó chúng tôi sẽ bị cô lập ở Á châu và bị phó mặc cho bọn Việt
Minh.
Bởi
vì chúng tôi không nên khởi đầu lại cái kinh nghiệm của những năm
1945-1954: Chỉ được hỗ trợ bởi thế giới Tây phương, chúng tôi chắc chắn
sẽ bị đánh bại bởi chủ nghĩa cộng sản ở châu Á. Chúng tôi cần phải có sự
hỗ trợ của nhân dân Việt nam và cảm tình của Thế giới Á châu, để sự
viện trợ của phương Tây có thể hữu ích, được phục hồi trở lại bởi uy
tín của Tổng Thống Ngô đình Diệm sau khi nhận được tước hiệu Á châu.
Quan
niệm này cũng được am tường bởi những con người thông minh và am hiểu
tình hình tại đây, chẳng hạn như ông Roux ( bộ ngoại giao) và ông
Risterucci (hiệp hội các quốc gia). Chúng ta phải làm việc theo cách để
cho các chỉ thị theo hướng này, đã..... (chữ không đọc được ), đã sẳn sàng, được gửi khẩn cấp đến Saigon.
Tướng
Ely là một người trung thực, nhưng không may là ông có bản tánh lo lắng
và bi quan (xem trường hợp tướng Hinh = quân đội bị cắt thành hai ,
cuộc nội chiến v.v ... nếu Tổng thống chạm vào tướng Hinh ... ). Vị
tướng này là loại bác sĩ «Đếch Cần» nhìn mọi vật đều màu đen, hay đúng
hơn tất cả là màu đỏ.
Bạn
hãy nhớ lại các manh ý của cộng sản đã từng tìm cách tạo ra một quốc
gia tự trị tại Pháp vào Thời Kỳ Giải Phóng và chính phủ Pháp đã không
ngần ngại dập tắt trong máu. Cần phải hy sinh một số người vì lợi ích
cho tất cả.
Nước Pháp cho đến hôm nay vẫn chưa có một chính sách ở Đông Dương. Đây chính là thời điểm đúng lúc hoặc không bao giờ có được.
Tạm
biệt, bạn thân mến, và cảm ơn bạn những lời cố vấn và khuyến khích. Tôi
vẫn không thay đổi, ngoại trừ mái tóc của tôi bắt đầu trắng và vì sự
nghiệp .
***********
Lettre de Ngo Đình Nhu à un de ses amis chartistes le 20/4/1956
Mon cher Benet,
Merci infiniment de ta longue lettre du 8. C’est positivement étonnant cette unité de vue entre toi et moi sur tous les aspects du problème qui nous intéresse, que cela touche les réalités politiques où les hommes y participent, y compris mes frères, M. Khiem ou tes compatriotes. C’est à croire que nous ne nous sommes pas quittés depuis 1949 et que nous travaillons côte à côte dans le même bureau sous l’inspiration bienveillante de ta Simoine. C’est te dire combien je suis heureux de voir pareille communion d’idées et de sentiments entre toi et moi, séparés par des milliers de kilomètres. C’est vrai qu'après avoir surmonté la crise Hinh, nous nous apprêtons à démarrer avec l’affaire des sectes qui se présente on ne peut (....) plus favorablement. Malheureusement nous sommes coincés entre l’incompréhension française et l’inexpérience américaine : une différence d’appréciation sur l’opportunité de briser d’une façon ferme et définitive l’obstacle féodal pour libérer ce pauvre peuple vietnamien et le rallier à nous. Depuis l’avènement du Président, la pensée du Pt est de briser les deux obstacles, cercles de fer qui séparaient le peuple vietnamien du gouvernement….(mot illisible). C’est l’armée nationale et "les sectes ». Nous avons gagné la première manche, nous espérons gagner la seconde, la belle sera alors les élections que nous sommes certains de gagner.
Merci infiniment de ta longue lettre du 8. C’est positivement étonnant cette unité de vue entre toi et moi sur tous les aspects du problème qui nous intéresse, que cela touche les réalités politiques où les hommes y participent, y compris mes frères, M. Khiem ou tes compatriotes. C’est à croire que nous ne nous sommes pas quittés depuis 1949 et que nous travaillons côte à côte dans le même bureau sous l’inspiration bienveillante de ta Simoine. C’est te dire combien je suis heureux de voir pareille communion d’idées et de sentiments entre toi et moi, séparés par des milliers de kilomètres. C’est vrai qu'après avoir surmonté la crise Hinh, nous nous apprêtons à démarrer avec l’affaire des sectes qui se présente on ne peut (....) plus favorablement. Malheureusement nous sommes coincés entre l’incompréhension française et l’inexpérience américaine : une différence d’appréciation sur l’opportunité de briser d’une façon ferme et définitive l’obstacle féodal pour libérer ce pauvre peuple vietnamien et le rallier à nous. Depuis l’avènement du Président, la pensée du Pt est de briser les deux obstacles, cercles de fer qui séparaient le peuple vietnamien du gouvernement….(mot illisible). C’est l’armée nationale et "les sectes ». Nous avons gagné la première manche, nous espérons gagner la seconde, la belle sera alors les élections que nous sommes certains de gagner.
Ajouté
à cela le « Temps harcelant » qui ne nous permet pas de muser en chemin
et de pratiquer la bonne vieille politique du compromis. L’heure est
donc unique et décisive. Si nous ne réussissons pas à convaincre les
responsables du Monde libre pour qu’ils nous aident à neutraliser les
colonialistes qui soutiennent les féodaux contre le Gt national, nous
irons droit à la catastrophe. Car le peuple vietnamien déçu
définitivement nous abandonne. Et le monde asiatique que nous avons
travaillé ces derniers mois et qui commençait à sympathiser avec nous,
se détournent de nous, isolés alors en Asie et à la merci du Vietminh.
Car il ne faut plus commencer l’expérience de 1945-1954. Soutenus
seulement par le camp occidental , nous sommes sûrs d’être battus par le
communisme en Asie. Il faut avoir le concours du peuple vietnamien et
la sympathie du Monde asiatique, pour que l’aide occidentale , dédouanée
par la personnalité du Pt Ngô, puisse être utile, ayant reçu
l’étiquette asiatique. Cette conception est bien comprise par les
hommes intelligents et au courant des affaires d’ici, tels que MM. Roux
(aff étrangères) et Risterucci (Etats associés). Il faut travailler de
manière à ce que des instructions en ce sens , qui sont…(mot illisible),
déjà prêtes, soient envoyées d’urgence à Saigon. Le général Ely est un
honnête homme, malheureusement il est de nature inquiet et pessimiste
(voir affaire Hinh = armée coupée en deux, guerre civile etc… si le
Président touche à Hinh…) Ce général est une espèce de Docteur Tant Pis,
qui voit tout en noir, ou plutôt tout en rouge. Rappelle-toi les
velléités des communistes qui cherchaient à créer un Etat autonome en
France à l’époque de la Libération et que le Gt Français n’a pas hésité à
étouffer dans le sang. Il faut sacrifier quelques uns pour le bien de
tous.
La France n’a pas eu jusqu'ici de politique en Indochine. C’est le moment ou jamais d’en avoir une.
Adieu,
cher ami, et merci pour tes conseils et encouragements. Je reste
toujours le même , sauf que mes cheveux commencent à blanchir et pour
cause.
0 comments:
Post a Comment