Cái
thành ngữ “bán nước, buôn dân” từ trước tới nay mọi người đều nghĩ đó
là “nói cho quá vậy thôi”, hoặc nó có nghĩa bóng, chứ không ai ngờ ngày
nay lũ Việt Cộng lại áp dụng nó một cách triệt để khiến thành ngữ nói
trên trở nên “hiện thực” với nghĩa đen sát sàn sạt.
Lịch sử Đảng Cộng Sản chứng tỏ từ thời Hồ Chí Minh đã cùng Phạm Văn
Đồng ký văn tự bán biển cho Trung Cộng từ ngày 14 tháng 9 năm 1958 để
Trung Cộng đổi vũ khí đạn dược cho VC đánh chiếm miền Nam. Ác độc và háo
danh như vậy thực không trách có người cho rằng Hồ Chí Minh là người
..Tàu… Nhưng, nếu Hồ Chí Minh và Phạm Văn Đồng có sống lại chắc cũng
phải phủ phục dưới chân những tên trong Chính Trị Bộ hiện nay mà tôn làm
sư phụ. Bán nước là chúng cắt đất liền cho
Trung Cộng bằng cách cắm lại các cột mốc ở biên giới, bán nước là chúng
cho người của Tàu “tự do đi lại trên đất nước Việt Nam” không cần một
tờ giấy lộn nào. Bán nước là chấp nhận cho dân Tàu vào làm việc tại Việt
Nam mỗi công trình mà Trung Cộng trúng thầu (một cách đương nhiên). Ai
về Việt Nam cũng rất ngao ngán khi thấy có những khu dành riêng cho Tàu
mà cả công an VC cũng không vào được. Tội ác bán nước của Việt Cộng khó
mà viết cho hết được. Xin mời quý vị đọc bài thơ sau đây:
ĐÃ HÈN, LẠI ÁC
(Hèn với giặc, ác với dân)
Đảng Quyền bán Nước lẫn buôn dân
Tham nhũng khắp trên dưới hưởng phần
Luật Pháp hoang đường, vô Pháp Luật
Dân quyền kìm kẹp xiết Quyền Dân
Tinh thần YÊU NƯỚC cấm bày tỏ…
Khiếp nhược NGOẠI XÂM, dâng ĐẤT (BIỂN) dần
Mạt kiếp Cộng nô TRƠ cái mặt!!!
Độc quyền lì lợm, họa vào thân!!!
Lão ông Vũ Đình Hậu
Có nhiều người đặt câu hỏi tại sao VC cũng là người Việt Nam như
chúng ta mà lại hành xử còn thua con vật? Việt Khang trong bài hát “Anh
là ai”? cũng đã hỏi, nhưng Việt Cộng làm sao trả lời. Vì chủ thuyết Cộng
Sản dạy chúng ngay cả cha mẹ cũng phải giết nếu đó là lệnh của Đảng.
Ngày nay phản Đảng là mất hết quyền lợi, thú tánh cộng với quyền lợi nó
mạnh gấp ngàn vạn lần kỷ luật Đảng. Hai chữ buôn dân không có nghĩa bóng
đối với Cộng Sản mà là bán lấy tiền trắng trợn: bán những phụ nữ ra
nước ngoài làm nô lệ tình dục, bán phụ nữ ra nước ngoài “làm vợ” Đại
Hàn, Đài Loan v.v… bán phụ nữ Việt Nam để người ngoại quốc bắt đứng
trong tủ kính như một đồ vật, mua rồi sau một tuần trả lại không mất một
xu nào. Đày dân đi làm lao động nước ngoài với biết bao nhiêu thảm
cảnh. Hai chữ “Dân Oan” đã nói lên tất cả những thú tính, nhưng tham
lam, những tội ác tày trời của Việt Cộng, thế mà chúng vẫn cứ làm. Hai
câu thơ sau đây đã tóm gọn những gì là tội ác của Việt Cộng trong bài
thơ “Đã Hèn Lạc Ác” của cụ Vũ Đình Hậu:
“Đảng Quyền bán Nước lẫn buôn dân
Tham nhũng khắp trên dưới hưởng phần”
Kẻ cầm quyền đã tôn thờ lòng tham như vậy làm sao có pháp luật theo
đúng nghĩa pháp luật? Pháp luật chỉ là tấm bình phong cho VC núp đằng
sau để tự do cướp bóc mà thôi. Nói chuyện pháp luật với VC là nói chuyện
hoang đường. Khi VC bắt người “trái phép”, đàn áp tôn giáo, cả thế giới
hô hoán bọn chúng không tôn trọng nhân quyền, không biết người dân có
quyền sống, có quyền ăn nói, có quyền… chúng tỉnh bơ: “Nhân quyền mỗi
nước một khác, đừng xen vào chủ quyền của nước chúng tôi”. Dân quyền đối
với VC là quyền làm dân, làm nô lệ cho kẻ cầm quyền.
“Luật pháp hoang đường, vô Pháp Luật,
Dân quyền kìm kẹp, xiết Quyền dân”
Nhạc
sĩ Việt Khang đã đặt những câu hỏi hết sức đơn giản, nhưng đầy ý nghĩa:
anh là ai mà bán nước cho Tàu? Những tên tay sai Cộng Sản ở hải ngoại
mỗi khi có người kêu đích danh chúng là tay sai Việt Cộng thì chúng làm
như đào mồ cuốc mả nhà chúng, nhưng hành động của chúng chứng tỏ chúng
là tay sai VC. Việt Cộng ở quốc nội cũng vậy, ai nói chúng là tay sai
Tàu Cộng chúng cũng bắt giam, ai phản đối, đá đảo Trung Cộng chúng càng
hành hạ mạnh hơn nhiều. Có mâu thuẩn không? Thưa không, vì chúng phải
che cái mặt thật tôi tớ của Tàu mà chúng đang chịu ơn, mặt khác chúng
phải tỏ ra trung thành với Tàu Cộng mới được yên thân là tham nhũng, mà
vơ vét. Khi vụ “Biển Đông” vừa xảy ra, Trung Cộng đã trưng bằng cớ Hồ
Chí Minh và Phạm Văn Đồng bán biển cho chúng. Một mai, Trung Cộng cũng
có thể đưa ra những bằng chứng bán nước của bọn Việt Cộng hiện nay, hoặc
những việc làm tồi tệ của chúng. Người ta không ngạc nhiên vì:
“Tinh thần YÊU NƯỚC cấm bày tỏ
Khiếp nhược NGOẠI XÂM dâng đất (BIỂN) dần.”
Một khi đã làm bậy, đã bị người ta bắt quả tang rồi, hết đường chối
cãi thì phải đành TRƠ cái mặt mo ra thôi. Người ta không ngạc nhiên khi
thấy Việt Cộng nói láo không ngượng miệng. Báo chí trong nước mấy tháng
trước đã phỏng vấn con gái Nguyễn Tấn Dũng, chưa được 30 tuổi đã làm chủ
những 4 đại công ty, của tiền đó nếu không phải do cha nó đã cướp của
dân, làm gì nó có khi cha nó mỗi tháng chỉ lãnh không quá một ngàn Mỹ
kim? TRO cái mặt tham nhũng và nói láo cả cha lẫn con? Đúng hay không
đúng? Nhưng làm sao tránh khỏi lưới trời?
“Mạt kiếp Cộng nô TRƠ cái mặt
Độc quyền, lì lợm, họa vào thân!!!”
Nhưng,
“Có trời mà cũng có ta”
(Kiều)
Ngạn ngữ Pháp có câu “Hãy giúp mình rồi Trời mới giúp mình Chỉ khi
toàn dân vùng dậy trừ khử Việt Cộng, lúc đó một “trời mới, đất mới” mới
đến với Dân Tộc Việt Nam. Đó cũng là lời hô hào của cụ Vũ Đình Hậu trong
bài thơ dưới đây:
HÃY VÙNG LÊN
Bốn ngàn năm mở Nước Nam nhà
Vua, Chúa, Quan, Dân, gầy dựng ra
Tổ Quốc thiêng liêng, Tiên Tổ Ngự*
Giang sơn gấm vóc đã thăng hoa
Toàn dân cùng sống chung bờ cõi**
Chẳng phải riêng tư của Đảng mà
Chiếm đoạt, sinh sát, cung lũng đoạn
Toàn dân quật khởi, dựng Sơn Hà.
Lão ông Vũ Đình Hậu
*Ý thơ của Lý Thường Kiệt
**Lãnh thỗ của một nước.
Từ
khi lập quốc cho đến nay, dân tộc Việt Nam phải luôn luôn đối đầu với
Trung Hoa, một nước lớn mà dân tộc họ chỉ có “giấc mộng lớn” là xâm
lăng, ăn cướp những công trình khoa học, kỹ thuật, văn hóa của người bị
trị đem về làm giàu cho đất nước chúng. Vì vậy, lịch sử Việt Nam là lịch
sử chiến tranh với quân Tàu, tuy nhiên, điều đáng nói là cha ông chúng
ta luôn luôn đánh đuổi xâm lăng một cách vừa anh dũng, can đãm, vừa có
chiến thuật, chiến lược mà các nước văn minh Tây Phương cũng ngưỡng mộ.
Ví dụ dân tộc Việt Nam đã 3 lần đẩy quân Mông Cổ ra khỏi đất nước. Sự
thãm bại của Mông Cổ tại Việt Nam đã đánh chẳng những cứu đưọc dân tộc
ta mà còn cứu được các nước láng giềng. Ví dụ vua Quang Trung chỉ trong
máy ngày đã đánh tan 30 vạn quân Thanh. Tin tưởng vào truyền thống và
giòng máu kiêu hùng của ông cha khiến chúng ta luôn luôn nhớ đến:
“Bốn ngàn năm mở Nước Nam nhà
Vua, Chúa, Quan, Quân gay dựng ra
Tổ Quốc thiêng liêng, Tiên Tổ ngự
Giang Sơn gấm vóc đã thăng hoa”
Chúng ta rất hãnh diện dân tộc đã có một nền văn minh rất xưa, rất
nhân bản và có thể nói đi trước xã hội một số lớn các nước trên thế
giới. Có nhiều người cho rằng văn hóa Việt Nam chịu ảnh hưởng văn hóa
Tàu rất nhiều. Đó là một vấn đề còn đương tranh cãi, vì như trên đã nói,
người Tàu xâm lăng nước nào là lấy tất cả công trình của nước đó về làm
giàu cho nước họ. Chính Khổng Tử cũng nói “Đạo Từ Phương Nam”. Đây là
một lời xác nhận văn minh Việt Nam đã ảnh hưởng đến văn minh Tàu Hoặc
thì “bánh ít đi, bánh qui lại”. Nhưng giữa thế kỷ 20 và đầu thế kỷ 21,
Việt Nam đã bị một cái ách quá sức tưởng tượng:
“Toàn dân cùng sống, chung bờ cõi”
An vui cùng hưởng, hoạn nạn cùng chung. Đó là lẽ thường, nhưng kể từ
khi Cộng Sản xuất hiện thì Đảng Cộng Sản tự cho chỉ có mình mới có tất
cả quyền sở hữu, ngay cả thân xác người dân VC cũng cho chúng có cái
quyền sinh sát, tất cả mọi cái đều nằm trong “khuôn vàng thước ngọc” hay
là cái cùm của VC: “Xin – Cho”:
“Chẳng phải riêng tư của Đảng mà
Chiếm đoạt, sinh sát, cung lủng đoạn.”
Chúng ta hãnh diện vì có phước làm người Việt Nam, hãnh diện vì dân
tộc chúng ta là một dân tộc kien cường, nhưng chỉ hãnh diện suông chưa
đủ? Gặp lúc thanh bình thịnh trị, chúng ta cùng nhau kiến quốc, đưa dân
tộc đến chỗ ấm no, tự do, nhưng khi gặp khi quốc phá gia vong chúng ta
phải vùng lên, đấu tranh để dân tộc được tự do hạnh phúc:
“Toàn dân quật khởi, dựng sơn hà”
Hai vị nữ anh hùng Trưng Trắc và Trưng Nhị. Vị nữ anh hùng họ Triệu
đã là cái gương sáng cho đàn bà con gái Việt Nam. Chúng ta thấy hôm nay
bên cạnh các thanh niên Việt Khang, Ngô Nguyên Kha, Lê Chí Quang, v.v…
còn có Lê Thị Công Nhân, Huỳnh Thục Vy, Phương Uyên v.v… Các bạn nêu
danh ở trên cũng như các bạn thanh niên nam nữ khác đã không quản tù
tội, giam cầm và tra tấn mà đứng lên. Nhưng chưa đủ, mà tất cả toàn dân
phải đứng dậy lật đổ chế độ Cộng Sản để dựng lại cơ đồ Việt Nam như lời
cụ Vũ Đình Hậu, một cụ già 85 tuổi hô hào:
“Toàn dân QUẬT KHỞI, dựng Sơn Hà“.
Đã có những bàn tay đưa lên, nhưng cần phải có hàng vạn cánh tay,
thậm chí hàng triệu cánh tay đưa lên, hàng triệu bước chân đi cứu nước,
lúc đó, không còn nhà giam, không còn đủ công an cũng như bọn côn đồ;
Việt Cộng sẽ sụp đổ. Một khi tay sai của Tàu là Việt Cộng bị tiêu diệt,
quân Tàu sẽ “ngộ” ra rằng:
“Nam quốc Sơn Hà, Nam đế cư,
Tiệt nhiên định phận tại thiên thư
Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm
Nhữ đẵng hành khan thủ bại hư”
Lý Thường Kiệt
Một khi toàn dân đứng lên thì Cộng Sản sẽ sụp đổ.
Kiêm Ái
0 comments:
Post a Comment