1. Đồng chí Dương Chí Dũng, Cục trưởng Cục Hàng hải Việt Nam, chủ tịch Vinalines đỗ thừa
vụ mua ụ nổi 83M sang cho tập thể Hội đồng quản trị Vinalines và đồng
chí Tổng giám đốc Vinalines là Mai Văn Phúc. Đồng chí họ Dương thề sống
thề chết, thề có trời có đất rằng không có nhận lại quả 10 tỷ đồng từ
đứa nào cả, chỉ nhận phong bì tết và rượu biếu của cấp dưới.
Đồng chí Chí Dũng dù thề thốt không tham ô tài sản nhưng hối hận vì
"không hiểu sao" lại bỏ trốn. Và một lần nữa, khẳng định được “mật báo”
từ Thượng tướng công an Phạm Quý Ngọ vào chiều ngày 17/5/2012. Dù một
mực đấm ngực kêu oan nhưng (cũng không hiểu sao) gia đình đồng chí Dũng
lại tự phê, tự kiểm, tự bán hết tài sản, nộp cho đảng và nhà nước 4,7 tỷ
đồng nhằm bồi thường, trả nợ cho tội gì thì... không biết.
2. Đồng chí Mai Văn Phúc đỗ thừa mình là Tổng giám đốc
Vinalines nhưng không có chuyên môn, không nắm rõ quy định đầu tư xây
dựng và không hiểu văn bản chỉ đạo của Thủ tướng là cái giống gì, nhiều
lúc ký văn bản nhưng không đọc. Đồng chí ta mới vào bàn ăn có 2 tháng
nên "không biết chuyện gì", ăn uống ra sao... cho đến khi bị bắt mới
"biết".
Sau khi đỗ thừa mình "không biết" cái củ gì cả thì:
Đồng chí TGĐ Mai Văn Phúc đỗ thừa cho đồng chí Phó giám đốc Vinalines là Trần Hữu Chiều mới là người nắm hết mọi khâu.
Đồng chí TGĐ Mai Văn Phúc đổ thừa đồng chí tổng giám đốc Công ty
TNHH sửa chữa tàu biển Vinalines là Trần Hải Sơn nói láo và khẳng định
mình không thò tay nhận lấy 10 tỷ đồng từ đồng chí Sơn. Đồng chí Phúc
chỉ rón rén đưa tay nhận từ đồng chí ấy một phong bì chỉ có 2 triệu đồng
và chai rượu Chivas 18 tuổi đời.
Dù chỉ có phong bì 2 triệu và chai rượu già nhưng gia đình đồng chí TGĐ
Mai Văn Phúc cũng đã biết điều nộp trước cho đảng và nhà nước 3,5 tỷ
đồng - và cũng không biết nộp cho tội gì.
3. Đồng chí Trần Hải Sơn đỗ thừa chính đồng chí Cục trưởng
/ Chủ tịch Dương Chí Dũng và đồng chí TGĐ Vinalines Mai Văn Phúc đã chỉ
đạo đứng ra... tiếp thu 1,666 đô la tiền lại quả và cho vào trương mục
nhà băng công ty Phú Hà của cô em gái.
Đồng chí Sơn lại quả cho đồng chí chỉ đạo Dũng, Phúc mỗi ngài 10 tỷ
đồng, đồng thời tự nguyện đút vào túi đồng chí Phó giám đốc Vinalines,
cũng là trưởng đoàn khảo sát mua ụ nổi là Trần Hữu Chiều 340 triệu
đồng.
Về phần mình, trong vụ được nhận ụ nổi xấu - cũ - già 42 năm để sửa cho
đẹp - mới - trẻ, đồng chí Trần Hải Sơn đã bỏ túi được hơn 3 tỷ đồng.
Tổng cộng cho việc ký nháy, đồng chí Sơn được lại quả cho mình 7,8 tỷ
đồng.
4. Đồng chí Trần Hữu Chiều đổ thừa rằng thời điểm các đồng bọn
"quyết" và tiến hạnh dự án ăn chia thì đồng chí chỉ mới là Chánh văn
phòng Vinalines, không được tham gia vào việc lập, hoạch định dự án. Nên
không biết cái củ gì cả.
Cho nên, đồng chí Chiều chỉ chịu "hiểu" rằng 340 triệu đồng do đồng chí
Sơn thương mến đưa cho là khoản tiền bồi dưỡng, không có ăn nhậu gì đến
cái ụ nổi ụ chìm.
*
Tóm lại, theo lời của mỗi đồng chí kêu oan (không tính việc đỗ thừa được
mùa mất mùa gì gì đó từ các đồng bọn thân mến khác) thì:
Đồng chí cao cấp nhất là Dương Chí Dũng được lại quả phong bì tết và chai rượu.
Đồng chí cao cấp hai là Mai Văn Phúc được lại quả phong bì 2 triệu đồng và chai rượu.
Đồng chí cao cấp ba là Trần Hữu Chiều được lại quả 340 triệu đồng.
Đồng chí cao cấp tư là Trần Hải Sơn được lại quả 7,8 tỷ đồng.
Các đồng chí con sâu của đảng ta có một hệ thống ăn chia thật "bình đẳng"... trước tòa. Càng cao chức càng được lại quả ít!
Nhưng tính lại: Nếu nhìn vào tổng số tiền lại quả là 1,666 triệu đô tức
28 tỷ đồng và trừ đi tiền bỏ túi của các đồng chí cao cấp ba, cấp tư,
xuống cấp năm, cấp sáu... thì biết ngay số tiền thực sự trong mấy cái
phong bì, không tính chai rượu, dành cho đồng chí cục trưởng/ chủ tịch
Dương Chí Dũng và TGĐ Mai Văn Phúc sẽ là bao nhiêu.
Nhưng xin đừng kết luận rằng đồng chí Dũng và Phúc ôm trọn gói. Trên hai
đồng chí ấy còn có các đồng chí cao cấp 0, cấp trừ, cấp trừ 2... Làm
sao ăn được một mình!? Nếu thế thì làm sao có chuyện đồng chí Thượng
tướng thứ trưởng công an Phạm Quý Ngọ rộng lòng từ bi mật báo cho ngài
Dũng chủ tịch Vinalines "lánh mặt" sang Miên để ngày nay đồng chí Dũng
hối hận vì "không hiểu sao" và đồng chí Ngọ đã không còn được thở.
Nhắc lại bản án sơ thẩm dành cho các đồng chí, đồng bọn:
Dương Chí Dũng: Tử hình về tội “Tham ô tài sản”, 18 năm tù về tội “Cố ý
làm trái quy định của nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm
trọng”. Tổng cộng mức hình phạt: “Tử hình”.
Mai Văn Phúc: Tử hình về tội “Tham ô tài sản”; 18 năm tù về tội “Cố ý
làm trái quy định của nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm
trọng”. Tổng cộng mức hình phạt: “Tử hình”.
Trần Hải Sơn: 22 năm tù.
Trần Hữu Chiều: 19 năm tù.
Lê Văn Dương, đăng kiểm viên Chi cục đăng kiểm số 6, Cục Đăng kiểm Việt Nam: 7 năm tù.
Lê Ngọc Triện, đội trưởng nghiệp vụ Chi cục Hải quan Vân Phong: 8 năm tù.
Lê Văn Lừng, cán bộ Chi cục hải quan Vân Phong: 8 năm tù.
Mai Văn Khang, phó tổng giám đốc Công ty TNHH một thành viên vận tải viễn dương Vinashin thuộc Vinalines: 7 năm tù.
Huỳnh Hữu Đức, phó cục trưởng Chi cục Hải quan Vân Phong kiêm phó chánh văn phòng Cục hải quan Khánh Hòa: 8 năm tù.
Bùi Thị Bích Loan, kế toán trưởng Vinalines: 4 năm tù.
Đảng bác Hồ đạo đức, cần kiệm, liêm chính mất đi 10 con sâu chiến, từ đồng chí bị đảng úm ba la biến thành đồng bọn.
Dân ta mất hơn 335 tỷ đồng trong tổng số 525 tỷ đồng mà "quả đấm thép"
Vinalines đấm vào ụ nổi nhưng đã chìm từ lâu nhập cảng về từ bên Nga.
Thiệt hại này các đồng chí của đảng ta vẫn nhất định nói rằng đó là thiệt hại của nhà nước.
Chỉ có đồng chí Hùng hói, chủ tịch quốc hội - nhưng không đứng đầu quốc hội - là nói bị đúng: "dân" quyết sai là dân chịu. Ụ nổi thành ụ chìm là do dân bây quyết chứ ai vào đây!? Đừng có đỗ thừa!
0 comments:
Post a Comment