Lúc 14 giờ 00 tại Thánh Đường St. Bonifatius thành phố Herne Đức Quốc bắt đầu nghi thức đốt nến với 3 Linh mục.Linh MụcTiến sỹ. Phêrô nguyễn Trong Quý, LM.Tuyên Úy Phanxicô Nguyễn Ngọc Thủy và Linh Mục Phêrô Nguyễn Văn Khải thuộc dòng Chúa Cứu Thế Thái Hà đang tu học tại Rôma.
Tiếp theo sau là khoảng 500 ngọn nến lung linh của từng giáo dận một tiến lên cung thánh với những bài hát như Kinh Hòa Bình, Mẹ ơi! đoái thương xem nước Việt Nam, Kinh Dâng nước Viêt Nam cho Đức Mẹ v.v...
14giờ 30 thánh lễ cầu nguyện cho quê Hương thật sốt sắng, trang trọng và cảm động. Bao nhiêu trái tim thôn thức hướng lòng về Quê Hương Đất Nước. Cúi xin Thiên Chúa Nhân từ và sự hộ phù của Mẹ Maria thương cứu lấy Quê Hương chúng con đang bên bờ vực thẳm. Vì nạn cộng sản vô thần đã tàn phá nát tan nền nếp đạo hạnh và luân lý xã hội và con người. Làm băng hoại tinh thần tuổi trẻ. Làm ghẻ lở tinh thần tuổi thơ. Làm bơ vơ tuổi già, và làm sa đọa cả xã hội.
Bài Phúc Âm (Mc. 2,1-12) Chúa chữa người bại liệt hãy vác chõng mà đi về:
Đã được Lm. Phêrô Nguyễn Văn Khải trình bày và chia sẻ thật là xuất sắc và khúc chiết. Con người chúng ta không phải bại liệt phần xác đã đau đớn và khổ sở. Nhưng lòng người bệnh muốn thì còn cố nhờ người khác khiêng ta đến với Chúa được...
Nhưng còn có phần bại liệt trong ta khổ hơn.
Đó là bại liệt phần hồn.
Khi con người ta đã bị bại liệt phần hồn thì vô càm trước sự đau khổ của đồng loại. Vô cảm khi nhìn thấy người khác bị bắt nạt, bị đánh đập, bị đàn áp, bắt bớ tù đày, áp bức bất công. Vô cảm với Đất Nước trước giặc ngoại xâm. Vô cảm với tội lỗi , tức là cứ phạm tội mà chẳng cần hối lỗi. Cứ phạm tội không một chút bận vướng lương tâm. Không cần biết tới 10 điều răn của Chúa dạy nữa. Phủ nhận cả những đìều Hội Thánh buộc.v.v...
Tất cả những thứ đó ta gọi là "Bại Liệt Phần Hồn". Vậy trong mùa chay này là cơ hội để mỗi người chúng ta nhìn ra những bệnh Bại Liệt Phần Hồn.
Bài thuốc không tốn tiền là xét mình cho kỷ trở về hòa giải với Chúa là Cha nhân từ, luôn luôn yêu thương và luôn chờ sẵn để chữa bệnh bại liệt nơi ta.
16 giờ kết lễ mọi người kéo sang chật cả hội trường để lắng nghe LM. Phêrô Nguyễn Văn Khải Chia sẽ về vấn đề "Tự Do Tôn Giáo" và thời sự biến chuyển tại Việt Nam.
Vừa xong phần chào Quốc Kỳ và hát Quốc Ca Việt Nam Cộng Hòa. Phút mặc niệm chấm dứt. Là LM. Khải chia sẻ ngay về cảm tưởng của mình khi đứng nghiêm chào quốc kỳ VNCH. vì có người hỏi cha có sợ không? Vì có một số Chức sắc từ VN. qua đây ngại đứng chào cờ vì sợ khi về bị vu là thành phần phản động.
Ngài trả lời ngay. Thứ nhất: là cảm tưởng thấy có một cái gì đó nó linh thiêng khi đứng chào Lá Cờ. Thứ hai là nhìn vào lá cờ và cảm nhận thấy nó rất đẹp. Rất hài hòa nói lên được sự sang trọng của màu vàng như một giải Giang Sơn gấm vóc với ba sọc đỏ như ba giòng sông, Hồng miền Bắc, sông Hương miền Trung và sông Cửu Long Miền Nam. Hay ba giòng Máu đỏ da vàng Việt Nam.
Không như lá cờ đỏ sao vàng của đảng cộng sản VN. nhìn vào chỉ thấy máu và máu và tôi cũng chẳng biết lá cờ đó nó ở đâu chui ra nữa. Còn nếu bảo là đi tới đâu đứng chào cờ nơi đó là phản động thì tôi nói thẳng là mấy ông xưng mình là chủ tịch nước hay gì gì đó mới là thuộc loại cực kỳ phản động. Vì đi tới đâu mấy ông đó đều đứng chào cờ nơi đó hết, cho nên họ mới là thành phần phản động số một.
Kể chuyện về cuộc đời đi tu của một cậu nhà quê lúc đó gian khổ như thế nào. Lúc gần mười tuổi rồi mà chưa nghe, chưa thấy và biết Cha (LM) là gì vì lúc sinh ra thì các Cha ở vùng đó đã bị cộng sản bắt đem đi đày hoặc đấu tố chết rồi. Nên chỉ nghe thấy Đức Cha thôi vì cả giáo phận lúc đó chỉ có Đức Cha chăm sóc, chứ chưa bao giờ thấy và biết Cha là gì hết.
Cho đến một hôm nhin thấy một cụ bà già chắc cũng lẫn rồi cứ đến cái cửa nhà thờ lúc đó bị công sản xây bít lại đập tay vào và hét lớn lên, nhà thờ đây mà cha ở đâu!!! bà cụ cứ đập tay cả buổi và kêu lớn như thế. Chiều về cậu hỏi bố mẹ Cha là gì vậy??? Và cậu được bố mẹ giải thích Cha là linh Mục quản xứ. Đã bị nhà nước họ bắt đem đi tù và đã chết rồi. Còn nhà thờ thì bị họ xây bít hết cửa lại
và đất xung quanh nhà thờ thì họ lấy và làm thành ruộng vào tới sát tường nhà thờ luôn. Còn nhà thờ thì giây leo bám kín nên cậu rất là thắc mắc, không biết bên trong nhà thờ là gì và nhìn ra sao???. Từ đó cậu dặn lòng và ước ao mai này lớn lên sẽ làm Linh Mục để mở lại cửa nhà thờ...
Gần bốn tiếng đồng hồ chia sẻ và trả lời những câu hỏi của khán giả rất thật, rất thẳng thắn, không quanh co. Tiếng bìng dân gọi là nói toạc móng lợn ra ý mà. Nhiều chỗ Ngài trả lời thật đến độ cười đau cả bụng. nghĩa là có sao nói vậy về tình hình Tôn Giáo tại Việt Nam, Về giáo xừ Thái Hà, về vụ tòa Khâm Sứ Hà Nội. v.v... Theo tôi thấy đây là một buổi nói chuyện vô cùng bổ ích. Lần tới vào cuối tháng ba Ngài sẽ sang Đức để nói chuyện tiếp. Chắc chắn là sẽ đông người tới tham dự, ví qúa hay...Không tới sẽ rất uổng...
Chấm dứt chương trình vào lúc 20 giờ 30 tối mà mọi người vẫn còn tiếc nuối.
Cám ơn Cha Phêrô Nguyễn Văn Khải đã chia sẻ về tình hình Giáo Hội và xã hội Quê Nhà hiện nay. Vì ngài đúng danh là một nhân chứng sống mà đã giám mạnh mẽ nói thẳng vào sự thật.
Cám ơn quý Cha và ban tổ chức của Cộng Đồng Paderborn Và Essen.Thanh Sơn 22.02.2012
0 comments:
Post a Comment