Tiên sư Bố!
Ông Nguyễn Cao Kỳ (NCK) đã hui nhị tì từ ngày 23/7/2011 (trên hai tháng rồi còn gì!) vậy mà chuyện đi theo sau cái chết của ông loại “chó chết hết chuyện” vẫn chưa thể hết chuyện… Đã từ lâu lắm rồi, tôi không hề quan tâm đến chuyện ông NCK sống như thế nào; thì nay chuyện ông ta chết cũng y như chuyện ông ta sống vậy thôi; Nhưng vì lẽ “cây muốn lặng mà gió không để yên.” “Phe nhà ta” cứ liên tục thay phiên nhau quẳng lên mạng (internet) những câu chuyện khá buồn cười, đánh bóng “thành tích” của ông NCK. Thật ra, chuyện “phe nhà ta” đánh bóng nhau (giới bình dân gọi là “gắp mắm cho nhau”) kể cho cùng cũng chẳng có chết thằng tây nào! Nhưng oan trái là ở chỗ “phe nhà ta” lại nhân cái chuyện “hui nhị tì” và “đánh bóng” này quàng thêm những lời chửi xiên chửi xéo cộng đồng tị nạn cs thì tôi thấy hơi “quá độ.” Tôi đã đọc liên tục 5-6 bài loại này (xin xem bảng liệt kê ở phần tham khảo). Mặc dù tôi không nói rành tiếng Đan Mạch (ĐM); thế mà bây giờ tôi đành phải tìm cách học thêm tiếng Đan Mạch để biết còn cách dùng ngôn ngữ đặc biệt này mà góp vài tiếng vào dòng dư luận chung; trước hết để “gọi là” (so called) tỏ tinh thần “đoàn kết cộng đồng tị nạn cs” sau đó để giới thiệu vài mẩu “sự thật” mong “ơn trên” nhắn nhủ “phe nhà ta” bớt hung hăng con bọ xít…
Và lời chào tiếng Đan Mạch mở hàng cho bài viết này là:
“Tiên sư Bố nó?!”
Một mặt “phe nhà ta” cứ ra rả “nghĩa tử là nghĩa tận;” “phải biết tha thứ,” “không nhốt mình trong tù đầy căn hận,” (*) trong khi mặt khác vợ cũ, con gái, con trai, con rể, và đám đàn em tà loọc… cứ thay phiên nhau chơi đòn “sấm động nam bang:” liên tiếp thả bom thối nổ rất to giữa đám đông trời sáng làm thối um cả trời đất chẳng giống con giáp nào; không còn nể mặt nể mũi ai? Các bài viết “nổ sảng” có chung một công thức đánh bóng ông bố “Bú đà chai” (Buddha‘s Child) tới bến - chỉ còn một tấc nữa là tới trời… Nhưng “sự thật” cho thấy là chưa tới trời (chẳng đi đến đâu cả!) vì vẫn chỉ còn thiếu đúng một tấc.
Bà vợ hơi cũ – vì ông NCK có bà vợ còn cũ hơn bà vợ cũ này! - người vợ mà bàn dân thiên hạ được biết là người đẹp “hoa soan bên thềm cũ,” chính “người,” không biết vô tình hay cố ý, đã mỉa mai binh chủng Không quân, dùng binh chủng oai hùng của QLVNCH như một cái “catwalk” biểu diễn thời trang qua các bộ đồ bay may thật chẽn vào thân thể, khăn quàng cổ mầu tím (?) hoa cà, mắt kiếng mát “à la mode” và giầy da dạ hội. Bà ta đã ly dị ông NCK từ năm Ất dậu nào (hu ke?), đã có lần bà tuyên bố tuyên mẹ những lời “Điệp ơi Lan đã cắt đứt dây chuông,” khá cạn tầu ráo máng như “…chính tôi đã bỏ anh! Tim còn nặng trĩu giận hờn, thù nghịch,” “đã cảm thấy quá mệt mỏi; ngỡ ngàng đến thù hận” hay “giọt nước cuối cùng đã trào khỏi ly!…” Lúc này bà ta lại đem cái “máng” cũ đi rửa lại; đổ bớt nước trong cái ly cũ đầy nước ra và ca rằng (?):
“Anh ơi anh đâu dzồi…’Đã mất anh thật dzồi (!)’ ”
Bà vợ hơi cũ đánh bóng ông chồng cũ thì chuyện đó, có thể vì thông lệ ngoại giao trước mắt công chúng, cũng không có gì lạ. Chẳng hạn như:
“Anh Kỳ có lỗi riêng với tôi. Nhưng riêng về lý tưởng và lòng yêu nước của anh vẫn chiếm trọn sự ngưỡng mộ của tôi.”
Tuy vậy, bà vợ hơi cũ cũng nhân cái dịp “hui nhị tì” của ông NCK, khai chuyện riêng tư là:
“Tôi thật sự ao ước, có một lần nào đó, gập lại anh và cho anh biết là tôi đã hết giận hờn.”
Lý do bà khai như vậy chỉ tại vì thấy ông NCK lúc gần đây đã có những “thay đổi” làm bà thấy mát lòng mát dạ, nhưng lại làm cộng đồng người Việt tị nạn thấy rõ khuôn mặt thật của ông NCK sau bao nhiêu năm ông chịu khó “nín thở qua sông”:
“…quay về bắt tay với người ngày xưa ở bên kia chiến tuyến, đã chĩa mũi súng vào anh…,” “anh đã chủ trương hòa giải,’ “nên xin trả lại sự thật cho sự thật.”
(Xin xem thêm về cái “sự thật của sự thật” của ông NCK sẽ đề cập ở phần dưới).
Cô con gái út “rượu” – cái tên do ông chồng “cũng hơi cũ” của cô đặt cho cô Nguyễn Cao Kỳ Duyên (KD) - KD có lẽ là người hăng tiết vịt và muốn ăn thua đủ nhất! Bởi vì, thứ nhất, cô KD là người có học (học luật?) và là một “em-xi” nổi tiếng có duyên (chưa nói đã cười!) Cô ta lại có một trang mạng cá nhân riêng (KyDuyen house) cho nên cô tha hồ “múa gậy vườn hoang.”
Trong “Điếu văn cho Bố” mà cô đọc trước đám tang ở Mã lai ngày 27/7/2011, ngay sau khi nói vài lời ngoại giao cám ơn mọi người, cô nhanh tay không bỏ lỡ cơ hội đánh bóng ông bố NCK:
“… chúng con thấy rất hãnh diện về lý tưởng, về lòng yêu nước cũng như ‘tinh thần khởi bước hòa bình’ của bố.”(?)
(người viết sẽ viết thêm về cái vụ “tinh thần khởi bước hòa bình của bố” cũng ở phần dưới).
Cô KD đã nêu ra một vấn đề dễ gây tranh luận, chỉ nghe thôi đã thấy không ổn chút nào:
“Bố đúng hay sai, sau này sử xanh sẽ phán xét.”
Vào thời buổi “mì ăn liền,” “thức ăn nhanh” “drive thru services” này, thiên hạ đâu có hưởn mà chờ đến “ngày sau, năm sau, sau này…” Hãy nghe chú Lưu Trọng Văn một văn công cs, con trai của bác “Tiếng thu” Lưu Trọng Lư, từng “giải bầy” về cái vụ “sau này” là:
“… thôi
Làm gì có trăm năm mà đợi
Làm gì có kiếp sau mà chờ...”
(“Về thôi” – Lưu Trọng Văn)
Làm gì có trăm năm mà đợi
Làm gì có kiếp sau mà chờ...”
(“Về thôi” – Lưu Trọng Văn)
Chưa kể với “cách mạng tin học,” tin tức được truyền đi rộng rãi khá chính xác và sự kiện được ghi lại bằng hình ảnh và âm thanh rất rõ ràng trắng đen không phải phí thời giờ võ đóan chi cả đến bàn dân thiên hạ chỉ trong một vài giây đồng hồ… “Bố đúng hay sai?” thì các “video clips” bố láo của bố đã cho câu trả lời nhãn tiền rồi còn gì nữa? Sử xanh nào (?) (ngoại trừ cái loại sử xanh “Lê Văn Tám” của cs) vào đây mà phán xét bố nó sau này?
Khoảng cuối tháng 8/2011, khi Thầy Thích Minh Mẫn của chùa Huệ quang (thuộc thành phố Westminster, Orange County, California, USA) từ chối làm lễ giỗ 49 ngày cho ông NCK, thì cô KD cho báo chí biết là gia đình ông NCK đã in giấy mời với thời giờ và địa chỉ (chùa Huệ Quang) về buổi giỗ này đến quan khách rồi. Thầy Minh Mẫn cũng giải thích (và xác nhận) với nhật báo “Người Việt” như sau:
“Lý do phải hủy bỏ lễ cầu siêu của bác Kỳ vì khóa tu học tại chùa trong dịp lễ Lao Ðộng đã kéo dài tới hôm Thứ Hai. Sau đó thì các thầy cô phải trở lại trường học hoặc đi làm. Chùa không có đủ nhân sự để làm lễ cầu siêu và lo thức ăn chay cho 200 người.
Chúng tôi (Chùa Huệ Quang) đã đề nghị với anh Nguyễn Cao Ðạt, con trai của ông Nguyễn Cao Kỳ, rằng nếu gia đình làm ở chùa Tây Lai hay mướn hội trường công cộng nào đó, thầy sẽ làm lễ cầu siêu cho bác Kỳ. Ngày nào cũng được, không nhất thiết là phải đúng 49 ngày. Nhưng cho đến nay, gia đình chưa cho biết gì về ý kiến này.”
Thầy Minh Mẫn đã có “nhận lỗi” với cô KD:
"Thầy không làm lễ cho ông cụ là Thầy thấy tự hổ thẹn với lương tâm lắm rồi… "
"Thầy không làm lễ cho ông cụ là Thầy thấy tự hổ thẹn với lương tâm lắm rồi… "
Cô KD cho là, theo báo Người Việt, “bỏ qua vấn đề chính trị,” chùa đã nhận đặt cọc $1000.00 từ gia đình cô, thì đây là chuyện vi phạm luật pháp:
“…khi Thầy tự ý ‘cancel’ mà không có một lý do chính đáng (!) thì Thầy đã vi phạm luật gọi là ‘in breach of oral contract.’ ”
Nếu cô KD bớt nóng giận, dừng lại ở lời nói này thì thật đẹp đẽ; có lẽ sẽ có không ít người chịu khó tạm “bỏ qua vấn đề chính trị,” đồng ý với cô KD là chùa “có vấn đề” vì đã không thi hành cái mà cô KD gọi là “oral contract”… Nhưng (chữ “nhưng” tai hại!) cô KD đã nổi dóa, “cả giận mất khôn,” hơi vội vã xổ ra tiếp theo một lô các danh từ “luật (?)” khá cẩu thả chứng tỏ rõ ràng cô KD là luật sư không (hề) hành nghề luật sư đã lâu (!) Cô KD “có cái cảm tưởng” thật tài tình, phong phú, đầy vẻ sáng tạo như sau:
“Không biết có Phật tử nào trong chùa (?) hay một thế lực nào đó (?) trong cộng đồng làm áp lực nên Thầy phải hủy bỏ. Tôi có cảm tưởng (!) như một ‘undercover mafia’.”
Bá ngọ! Giá mà cô KD là luật sư (thiệt hôn?) mà nói vung vít với quan tòa là cô “không biết” rõ nhưng lại đưa ra “cái cảm tưởng” loại này thì cô và vụ kiện của cô chắc chắn sẽ ăn một bát kim chi no nê (nếu cô đưa chùa ra tòa). Luật sư của chùa sẽ “rebut” cái “cảm tưởng” kỳ lạ “hearsay” này và chùa sẽ thắng kiện dễ dàng… Đó là chưa kể là có thể sẽ có một số Phật tử “fanatic” (tôn giáo nào mà chẳng có một số không ít tín hữu loại “quá tích cực” này! Chẳng hạn, tín hữu hồi giáo còn dám đeo cả bom trong người giữa đám đông cho nổ banh càng mọi người chung quanh, có kể gì mạng sống của chính mình!) của chùa Huệ quang cảm thấy họ bị hạ nhục. Ai biết đâu nào? Họ có thể cũng sẽ liều mình bất chấp, “bỏ qua vấn đề luật pháp” đòi “làm việc” với cô cho ra trò thì kể cũng hơi phiền cho cô… Lớn cả rồi; chớ dại dột!
Vâng, thưa cô KD! Xin tạm “bỏ qua vấn đề chính trị,” và “bỏ qua vấn đề luật pháp,” người viết có một đề nghị nho nhỏ: Khi gởi thiệp mời, hay loan báo qua báo chí cho các buổi lể sắp tới của gia đình cô (giỗ 100 ngày, giỗ đầu của bố cô chẳng hạn...) xin cô KD làm phước thêm một hàng nhỏ vào đâu đó trên thiệp mời một cái danh sách chữ nổi mạ vàng tên các quan chức của lãnh sự quán csvn, những người cũng được gia đình cô mời tham dự hôm đó, để một số người Việt quốc gia tị nạn cs thành tâm còn chút tình riêng với ông NCK biết trước mà tránh cái cảnh “bẽ bàng,” “khó xử,” “lúng túng,” “ngỡ ngàng…” như đã từng xẩy ra trong lần lể truy điệu ông NCK tại khu nghĩa trang Rose Hill, California ngày Chủ nhật 7/8/2011 nhe Cô…
Kế tiếp, đến lượt cậu ấm Nguyễn Cao Trí rõ thật là cao trí. Nhân ngày giỗ 49 ngày của bố “Bú đà chai” NCK (vào ngày 8/9/2011), sau khi theo thông lệ sẵn có của gia đình Nguyễn-Cao, đánh bóng bố như sau:
“Bố đã tận tụy cả đời cho tổ quốc. Cho đến lúc chết bố vẫn còn trong sạch (?)” (Chời đất! Thiệt hôn?)
Và:
“Bố đã tận hết sức với mấy chục triệu người Việt và chúng con cũng hãnh diện là Bố đã làm như thế (?)” (Hết biết!)
Nếu cậu Cao trí này cứ thong thả dừng bút “un-point-final” ở đây thì mọi người dầu sao cũng thông cảm cho vai trò con cái, lúc nào / con ai cũng vậy, cần phải biểu lộ sự kính trọng đối với đấng sinh thành; Nhưng (lại nhưng!) đằng này, cậu lại “ngựa con háu đá;” tính phóng một cú đá giò lái vào chỗ vị trí nằm khoảng bên dưới thắt lưng cộng động tị nạn cs – một cộng đồng khá phức tạp xưa nay vốn dĩ không có nhiều thiện cảm cho lắm với ông bố NCK:
“Thưa Bố, con thấy một số nhỏ người Việt ở đây ‘hèn hạ’ lắm Bố ơi (!)”(OMG!?)
Chờ một chút (“Wait a minute!”) Cậu Cao trí có hiểu nghĩa của chữ “hèn” là gì không? Cậu hình như đã quên bẵng đi là “bố nó” đã công khai giữa ban ngày ban mặt đưa, đẩy ý nghĩa của chữ “hèn” này lên một đẳng cấp mới… Nếu lỡ cậu chưa có dịp, hay “không biết” thi xin cậu làm ơn mở xem lại cái “video clip” “sự thật” đã được thâu hình từ lâu rồi mà bây giờ sau khi “bố nó đã đi dzồi,” chính quyền Hà nội (qua đài truyền hình vi-xi) vừa mới cho phát tán trên mạng:
http://www.youtube.com/watch?v=3GzYOkgS-fw&feature=related
Nếu phải che cái màn ảnh nhỏ TV đi, không xem hình mà chỉ nghe âm thanh thôi (phần audio) thì người nghe, nếu không lãng tai, sẽ nghe thật đúng, thật rõ ràng các ngôn từ, bài bản mà chính quyền csvn vẫn ra rả chửi người Việt tị nạn cs ở ngòai nước; chứ có ai tin đó là lời nói của một ông cựu tướng lãnh QLVNCH, một ông cựu thủ tướng, một ông cựu phó tổng thống của chính phủ VNCH??? Ông NCK đã không thèm đâm sau lưng mà ông NCK đã ngang nhiên đâm vào ngay trước ngực những người dân, quân, cán chính đã hy sinh cả cuộc đời họ để ông được sống lâu thêm, lấy thêm vợ, có dịp về Việt Nam sủa bậy. Ông NCK tự bôi đen mặt mình, không hề ngượng mồm (mà lại còn làm mặt với giọng nói tỏ vẻ tức giận cho thêm “ấn tượng” !!!) Ông NCK gọi những người bị ông đâm (trước ngực) là “một lũ côn đồ, một lũ phản quốc, hám danh hám lợi, lường gạt???” rồi sau đó ông xin vi-xi cho phép cho ông được tham gia vào việc “hòa giải dân tộc…” Nhìn lại, cho đến khi ông hui nhị tì, ông NCK đã về Việt Nam hơn 7 năm; Ông NCK đã làm được những gì mà vợ con ông đã vội “đánh bóng” là: “… đã chủ trương hòa giải,” “tinh thần khởi bước hòa bình???” chết tiệt của ông?
Nếu gọi ông NCK là “hèn” thì đây là một sỉ nhục lớn cho những người thật sự “hèn” vì ông còn “xuống cấp” thấp hơn cái cấp “hèn…” bình thường.
Sau chót, nhưng chưa phải là hết chuyện! Có anh chàng con rể luật sư hơi cũ Trịnh Hội (vì còn có anh con rễ cũ hơn anh này nữa kìa – thiệt tình! gia đình ông NCK sao có nhiều đồ cũ quá há?) viết một bài “trải lòng mình” nhưng thực ra cũng lại để “đánh bóng” ông bố vợ cũ rất tuyệt với tựa đề là “Bố Kỳ.” Theo phong tục, người Việt thường xem rể là người ngoài, nhất là rể đã “legally” ra rìa rồi, có nghĩa là ngòai của bên ngoài? thì rể có nói trời nói đất về bên nhà vợ cũng khó lấy được sự thông cảm (credits) của nhà vợ cũ. Nên biết chính cái bài “giải độc” của anh chàng lục sự (typo?) này viết mà anh gọi là “muốn viết đôi dòng cho những ai chưa hiểu về Bố!” là “giọt nước làm cho ly nước đầy” của tôi (người viết) tràn… Anh Trịnh Hội đem “4 năm làm con rể bố” ra so sánh với trên 30-40 năm và một chục cái “video clips” mà dân tị nạn cs đã biết bố anh ta, rồi nói:
“Tôi nghĩ đối với bất cứ trường hợp nào chính chúng ta phải sống và phải trải qua những kinh nghiệm của người mà chúng ta muốn phê phán, chúng ta phải bước qua những khổ đau của họ, phải biết khóc cười với thân phận của chính họ từ lúc họ mới ra đời cho đến ngày họ trưởng thành, thấy những gì chỉ có họ đã thấy, nghe những câu chuyện chỉ có họ được nghe, chỉ đến khi ấy tôi nghĩ họa chăng chúng ta mới có thể hiểu được tại sao và trong hoàn cảnh nào họ đã chọn con đường mà họ đã chọn, xử sự theo cách mà chỉ có họ mới có đủ thẩm quyền để quyết định cho riêng họ.
Còn không thì tất cả chỉ là đoán… mò.” (Ậy! Láo lếu vừa vừa thôi cha nội lục sự!)
Còn không thì tất cả chỉ là đoán… mò.” (Ậy! Láo lếu vừa vừa thôi cha nội lục sự!)
Muốn “spin,” giải độc, hay chữa lửa miễn phí thì cũng biết điều, biết người biết ta một tí. Tôi cũng “đoán mò” là lúc này anh Trịnh Hội đang thất nghiệp, có nhiều thời giờ hưởn thì thế nào chẳng có dịp xem mấy cái “video clips” của “Bố Kỳ?” Nếu có xem và nghe rồi thì nhìn lại bản thân anh… có lẽ anh Trịnh Hội cũng nhận ra phần nào chính anh là một trong những thành viên của cái “lũ côn đồ, một lũ phản quốc, hám danh hám lợi, lường gạt???” mà ông Bố cũ đã gọi đám người tị nạn cs. Phần anh, anh cũng đã từng bị bàn dân tị nạn ác ý vin cho cái tội “hám” cái danh hão nhẩy bàn độc mà phí đi cả một cái tương lai sán lạn cá nhân anh để lấy cô con gái út rượu đã có cái “resumé” hơi dài rồi.
Sau phần giải độc thì anh Trịnh Hội không quên đánh bóng ông Bố cũ một phát cho nó có vẻ thấm nhuần văn hóa nhà vợ (cũ):
“… tôi thật sự khâm phục cái ‘Dũng’ (viết hoa) ở nơi bố. Đó là ông dám làm, dám nói.” (Tuyệt chiêu!)
Thật buồn cười. “Dám làm và đám nói” chuyện phải thì mới khá… chứ nói bậy và làm bậy thì, như ông anh vợ cũ Cao trí đã nói ở trên rồi (‘hèn hạ’ lắm Bố ơi! ) chữ “Dũng,” có vẻ hơi kẹt đạn…
Nói tóm lại qua hình ảnh và âm thanh sống thực đã được ghi lại, chúng ta thấy không còn có lý do gì an toàn để biện hộ cho ông NCK nữa. Ông ta chỉ là một người phản bội, hèn hạ, vô liêm sỉ, một thứ cặn bã của người Việt quốc gia chống cs. Già đầu cỡ này mà ông vẫn còn chẳng hiểu “son mother” gì ráo! Vẫn còn quá khờ khạo tin là ông có thể cảm hoá, có thể hòa giải được với cs. Ông có cần được ở “tù cải tạo” một thời gian để có thể khôn hơn không? Mẹ kiếp! Miền Nam có Tư lịnh Không quân. Thủ tướng, Phó tổng thống mà như vậy hèn chi đám dân đen miền Nam Việt Nam “see mother” gần hết ráo trọi…
Riêng “phe nhà ta” thật sự còn nghĩ đến bố NCK thì chuyện đâu còn có đó, cứ thong thả để cho “bố” nó nằm yên trong “lọ tro cốt” đặt ở chùa tầu Tây lai (Hsi Lai Temple), hằng ngày được nghe kinh tầu; đừng có dại mà lôi cái lọ (tro cốt) mà đánh bóng để người ta lại có dịp phải chửi ông thêm nữa có tội.
Cầu mong linh hồn ông NCK tiếp tục “bám trụ” chùa tầu Tây lai cho đến ngàn thu; vì ở “cuối trời thênh thang…” nào đó đang có cái đám người mà ông đã gọi là “một lũ côn đồ, một lũ phản quốc, hám danh hám lợi, lường gạt…” đã vắn số hơn ông; và những người quân cán chính VNCH đã bỏ mình ngoài mặt trận cũng như tại những nhà tù cs; những người đi tị nạn cs đã chết trên đường tìm tự do đang xếp hàng chờ ông từng giây từng phút để họ sẽ thay phiên nhau “làm việc” với ông ???
Trên trời có… Tiên
Ở chùa có … sư
Ở chùa (tầu) cũng có… Bố
Ở đây chỉ có… nó!!!
Thiện tai… thiện tai… Hay là cứ mặc kệ nó… cho đỡ đau đầu?
Cẩn cáo.
Trần Văn Giang
9/30/2011
_______Ghi chú:
(*) Những chữ in nghiêng trong ngoặc kép được trích “nguyên văn” từ các bài viết truy cập trên mạng.
________________
Tài liệu tham khảo:
Qua các bài viết sau đây (đọc giả có thể tìm đọc thêm trên mạng – dùng “Google search” cái tựa bài):
- “Đã mất anh thật rồi” – Đặng Tuyết Mai.
- “Điếu Văn của Nguyễn Cao Kỳ Duyên đọc cho Bố Nguyễn Cao Kỳ” - Nguyễn Cao Kỳ Duyên.
- “Kỳ Duyên phát biểu về việc chùa không cho làm giỗ 49 ngày tướng Nguyễn Cao Kỳ” – Nhật báo người Việt.
- “Cửa Chùa Khép Kín” – Nguyễn Cao Kỳ Duyên.
- “Ngày sinh nhật của Bố`” – Nguyễn Cao Trí.
- “Bố Kỳ” – Trịnh Hội.
0 comments:
Post a Comment