Từ lâu, các phương tiện thông tin đại chúng đã đề cập nhiều đến vấn đề quá tải của bệnh viện.
Một điều dễ dàng nhận thấy những bệnh viện lớn như: Bạch Mai, Việt-Pháp, Bệnh viện K, Việt Đức, Bệnh viện E, Nhi TW, Phụ sản TW, Việt Pháp... luôn ở trong tình trạng quá tải.
Cứ mỗi buổi sáng, bệnh nhân và người nhà bệnh nhân phải xếp hàng chờ cấp cứu, siêu âm, chẩn đoán và khám chữa bệnh. Do khuôn viên của các bệnh viện lớn-nhất là bệnh viện K, Phụ sản TƯ...chật chội nên người nhà bệnh nhân và kể cả người bệnh phải ngồi tràn cả ra vỉa hè đông nghẹt.
Rủ nhau chặt chém
Chỉ tính sơ qua trên địa bàn Hà Nội hiện có đến hàng chục bệnh viện lớn và tầm cỡ, nhưng chỉ có duy nhất bệnh viện Việt Đức có được một khu nhà trọ dành cho người nhà bệnh nhân nhưng vẫn chưa đáp ứng nổi nhu cầu.
Bệnh viện này được xem là bệnh viện "kiểu mẫu" ở nước ta có khu nhà trọ dành riêng cho người nhà để trông nom nuôi dưỡng bệnh nhân với giá rẻ (mức thu 10.000-15.000 đồng/người/ngày). Tuy chật chội, nhưng một số người đã có chỗ trú chân chứ không phải chịu cảnh vạ vật như trước nữa.
Chúng tôi đã có chuyến khảo sát về dịch vụ cho thuê nhà ngoài các bệnh viện cho thấy, nếu thuê nhà trọ để người nhà bệnh nhân ngủ trưa ít nhất phải mất từ 8-12 nghìn đồng, nếu ngủ qua đêm từ 20-30 nghìn đồng.
Mặc dù phải thuê nhà trọ với giá như vậy, mỗi phòng chừng 8-10m2, chủ nhà không ngần ngại nhồi nhét từ 5-7 người.
Chị Thu Nguyệt, một chủ nhà trọ gần bệnh viện Bạch Mai cho biết, nhà có 6 phòng cho thuê, những lúc đông lên tới 30-40 người thuê ở. Những người tìm đến với chị đa phần là người nhà bệnh nhân, lao động ngoại tỉnh hoặc những người làm ô sin trong bệnh viện.
Chị hồn nhiên cho biết thêm: Nếu người nghèo, khó khăn đến thuê nhà phải có dấu xác nhận của chính quyền địa phương thì chị mới giảm cho phần nào đối với mỗi gia cảnh. Trường hợp đặc biệt gia đình chị mới cho ở miễn phí. Còn bình thường thì phải có giá từ 15-25 nghìn đồng/người/ngày mà nhiều lúc cháy phòng.
Chúng tôi đến cổng bệnh viện E, mới dừng xe áp vào cổng vài ba người thi nhau nắm lấy tay níu kéo mời thuê nhà. Người nào cũng nói ngon nói ngọt, giới thiệu về phòng trọ nhà mình sạch sẽ, thoáng mát, giá cả phải chăng.
Đắn đo một lúc, chúng tôi theo chân một người đàn ông trung tuổi đi vào con ngách 23/7, phố Trần Cung (quận Cầu Giấy) để xem phòng và ngã giá.
Mới đặt chân vào khu nhà trọ mà đã thấy sởn da gà bởi sự ngột ngạt, chật chội ẩm thấp và hôi hám... khu nhà trọ tồi tàn, có 5 phòng (mỗi phòng rộng chừng 9m2) nhưng được ông chủ của chúng kê tới 2 tấm phản to che gần kín lối đi. Mỗi một giường như vậy có một bệnh nhân chờ nhập viện và một người nhà đi theo.
"Chiếc giường ngoại cỡ" này có sức chứa trung bình từ 6 người, cá biệt có khi lên tới 8 người.
Chủ nhà, một phụ nữ ngoài 60 tuổi, còn rất nhanh nhẹn luôn lượn đi lượn lại nhòm ngó, mà không quên những lời nhắc nhở người nhà đến thăm nom bệnh nhân.
Đang trầm tư ngắm phòng và khu vệ sinh chung, một anh thuê nhà ở đây vỗ vai tôi bảo, vợ chồng bà này rất kỹ tính, hay để ý và soi mói. Như mấy hôm gần đây, cứ khoảng 11g30 trời nóng bức 36-37 độ mà bà chủ luôn tự ý cắt điện đến 2g chiều. Rất nhiều lần chúng tôi phản đối bà mới ngừng cắt điện.
Còn về phần nước thì cấm được dùng nhiều, phải 2-3 ngày mới được giặt quần áo để đỡ tốn nước.
Chủ nhà còn đảm nhận luôn cả khâu dịch vụ điện thoại, mỗi một lần nghe là mất 1.500 đồng; còn gọi thì bà chủ "chặt chém" vô giá (nội hạt thì 2000đồng/phút, gọi vào di động thì 5000đồng/phút). Không chấp nhận thì đi tìm chỗ khác. Anh hàng xóm nói tiếp: Giá cả họ bảo nhau thống nhất rồi. Thuê ở đâu quanh khu vực này cũng thế.
Để tìm hiểu kĩ hơn về vấn đề này, PV đã phải lui tới rất nhiều lần ở hầu hết những bệnh viện lớn trên địa bàn Hà Nội.
Chị Hoàng Thu Trang (quê Tam Đảo-Vĩnh Phúc) đưa chồng đi chữa thận tại bệnh viện Bạch Mai than thở:
- Vào ban ngày còn có chỗ đi ra đi vào, đôi lúc xem tivi, còn vào ban đêm chỉ còn cách vật vờ xung quanh hành lang, cạnh các bồn hoa...của bệnh viện. Nhà ở quê nghèo, tiền không có nhưng vẫn phải cố vay mượn đi chữa cho chồng với hy vọng "còn người thì còn của".
Chị bảo, đi chạy thận này tốn kém lắm. Vay mượn anh em, chú bác mãi mới được 5-6 triệu xuống đây chưa được một tuần đã hết. Nếu phải đi thuê nhà trọ bình quân 15.000đồng/ngày, tính ra mất 500 nghìn đồng/tháng thì chỉ còn cách bán nhà! Hơn nữa, chồng chị phải nằm viện ít nhất là 4 tháng, lúc ra viện thì lấy đâu ra tiền mà trả!
Đối nghịch
Cũng trong hoàn cảnh như vậy, anh Nguyễn Văn Bình, xã Minh Trí-Sóc Sơn, mỗi ngày chỉ dám ăn 2 chiếc bánh mì (có giá 2000 đồng/chiếc) để dành tiền chữa chạy cho con tại bệnh viện K. Anh vừa khóc vừa kể cho PV nghe về gia cảnh của mình, bệnh tình của cháu bé theo các bác sĩ nói mất khoảng 40 triệu truyền dịch thì cháu sẽ khỏi nhanh. Còn không sẽ phải dùng thuốc kháng sinh liều cao sử dụng lâu dài. Nhà quá nghèo, không có lấy vài triệu thì làm sao dám mơ nên anh đành phải ngậm ngùi chọn phương án hai. Hàng ngày, anh luôn túc trực bên đứa con trai bị ảnh hưởng thần kinh liệt toàn thân vô cùng vất vả. Ở quê, vợ chồng có 4 sào ruộng làm cả năm chẳng đủ thóc ăn thì làm sao nghĩ đến chuyện vay mượn 40 triệu để chữa cho con nhanh khỏi. Thương cháu lắm nhưng cha mẹ bất lực. Còn về chuyện ngủ, với anh cũng như nhiều bệnh nhân nghèo khác thì ở đâu cũng là nhà, ở bất kỳ chỗ nào cũng là giường.
Hai trong số rất nhiều gia cảnh của những bệnh nhân nghèo khó trên, âu cũng là "chuyện thường ngày" ở bệnh viện. Họ cam chịu và hi sinh.
Điều đáng bàn ở đây là những trường hợp bệnh nhân nghèo đa số từ ngoại tỉnh về Hà Nội chữa bệnh. Họ phải tằn tiện, tính toán chi ly để hạn chế chi phí, nếu không khoản vay người thân ở quê, vay ngân hàng sẽ ngày càng lớn và khó có khả năng chi trả. Không chỉ dừng lại ở nỗi vất vả ấy, đã không ít người nhà bệnh nhân chủ quan, do mệt mỏi ngủ say bị bọn trộm cắp tà trộn vào trong bệnh viện móc mất tiền. Chuyện này xảy ra như cơm bữa ở các bệnh viện. Nhiều người do thiếu kinh nghiệm, không va chạm với xã hội nên nhẹ dạ cả tin bị mắc lừa bọn cò mồi nhà trọ, khám chữa bệnh...để rồi rốt cuộc tiền mất...bệnh vẫn mang.
Nhà trọ hiện đang là nỗi trăn trở của nhiều bệnh nhân nghèo, bệnh nhân ngoại tỉnh đi chữa bệnh. Đa phần họ nghèo khó, đang rất cần sự chia sẻ của xã hội. Đã đến lúc các cơ quan có trách nhiệm, các bệnh viện cần phải quan tâm xây dựng nhà trọ cho những người nghèo, có thu nhập thấp nhằm giúp họ có cơ may chống lại những căn bệnh hiểm nghèo.
Hoàng Vượng
http://phapluatxahoi.vn/201109281058...-benh-vien.htm
0 comments:
Post a Comment