1. Người cộng sản tin cá nhân phải bị hy sinh vì lợi ích của quần chúng; người tự do rất tôn trọng giá trị và tánh ngay thẳng của cá nhân.
2. Người cộng sản hiểu và hiểu sai lịch sử vì mục đích riêng của mình; người tự do nghiên cứu lịch sử một cách trung thực để học hỏi từ lịch sử.
3. Người cộng sản lợi dụng những vấn đề và khiếm khuyết của chủ nghĩa tư bản để khích động phẫn nộ và xung đột giai cấp; người tự do chỉ ra những vấn đề ấy, nhưng cố gắng giải quyết chúng.
4. Người cộng sản tin rằng chính quyền là chủ của nhân dân; người tự do tin rằng chính quyền là đầy tớ của nhân dân.
5. Người cộng sản sẽ đả kích những người theo đảng xã hội và đảng cấp tiến còn dữ dội hơn khi họ đả kích người theo đảng bảo thủ; người tự do thường đồng ý và thỏa hiệp với người có cùng quan điểm chung.
6. Người cộng sản, để đạt được những mục tiêu tưởng như lý tưởng tươi sáng, xử dụng bất kỳ phương tiện nào có sẵn với họ-dối trá, tống tiền, đổ máu, ám sát; người tự do, mặc dù trong đầu có thể có nhiều cứu cánh tương tự, nhưng xử dụng phương tiện chính trực.
7. Người cộng sản dùng nghệ thuật-văn chương, hội họa, âm nhạc- theo quan điểm phải hoàn toàn có lợi, để đẩy mạnh mục tiêu của chủ nghĩa cộng sản thế giới; người tự do biết thưởng thức nghệ thuật vì nghệ thuật.
8. Người cộng sản "phục vụ" tuyệt đối không biết mỏi mệt cho một tổ chức mà họ muốn kiểm soát. Họ sẵn sàng làm bất kỳ điều gì, kể cả ở lại họp cho đến 3 giờ sáng, nhưng tiếc thay vào lúc đó, người tự do không cộng sản đã đi về nhà.
9. Người cộng sản, mặc dù họ giả vờ không lệ thuộc ai, nhưng họ luôn luôn nhận lệnh từ cấp trên; người tự do thì tự mình quyết định lấy.
10. Người cộng sản, vì nhận lệnh từ cấp trên, nên đôi khi bị lâm vào thế kẹt bởi sự thay đổi nhanh chóng và đột ngột trong chính sách của đảng; người tự do có thể thay đổi ý định nhưng thay đổi rất chậm, đau đớn, và tự nguyện.
11. Người cộng sản tham gia vào hoạt động kín đáo, bí mật. Họ cảm thấy họ cần che giấu điều gì đấy. Người tự do hoạt động hướng về mục tiêu rõ ràng và công khai.
12. Người cộng sản luôn luôn dùng bạo lực, mặc dù họ tìm mọi cách che giấu bạo lực; người tự do luôn luôn dùng những cách thức ôn hòa. Người này thì cách mạng, người kia thì tiến hóa.
13. Người cộng sản, giống như những kẻ cai trị toàn trị khác, quan tâm chủ yếu đến những phong trào thanh niên để họ qua đó chiếm đoạt tâm hồn của giới trẻ; người tự do quan tâm đến giáo dục thanh niên nhưng không kiểm soát tâm hồn giới trẻ.
14. Người cộng sản nghi ngờ tất cả mọi người, không chỉ kẻ thù của họ mà còn cả các bạn đồng chí của họ. Đảng không ngừng theo dõi các đảng viên của mình. Người tự do không có lý do để nghi ngờ, và chính vì lẽ ấy đôi khi họ rơi vào bẫy của cộng sản.
15. Người cộng sản tin rằng một nhóm nhỏ, gắn bó mật thiết với nhau (những người tiên phong) nên lãnh đạo; người tự do không phân biệt rõ ràng lắm giữa lãnh đạo và đồng đội.
16. Người cộng sản thường dùng ngôn ngữ Mác-xít; người tự dọ cố gắng diễn đạt bằng từ vựng tiếng mẹ.
Nguồn:
Dịch từ tuần báo Mỹ The Saturday Review số ra ngày 5 tháng Tư 1952, trang 20.
0 comments:
Post a Comment