Những hậu quả của một thành phố thay tên
Source: FB Jeffrey Lê - Nhật Ký Yêu Nước | Posted on: 2017-09-20 |
Mỗi mùa xuân về trên quê hương Việt Nam , chúng ta lại nhớ đến địa danh Sàigòn.
Sàigòn, tự nó đã đầy đủ ý nghĩa. Không cần phải thêm thủ đô hay thành phố gì cả. Hai chữ Sàigòn đã in sâu vào từng tâm hồn của ngưòi dân Việt Nam mà còn quen thuộc với người ngoại quốc với tên gọi không có dấu: “ Saigon ” để rồi từ đó mọi người đều có thể viết chữ Sàigòn dính liền lại với nhau mà không bỏ dấu “ SAIGON ”.
Không biết bao nhiêu bài luận văn của các em học sinh từ tiểu học đến trung học tả về Saigon . Không biết bao nhiêu thi sĩ, nhạc sĩ viết về Saigon . Saigon nằm soi mình bên dòng sông cùng tên Saigon, thật lãng mạng và kêu ngạo cùng tuế nguyệt.
Chúng ta hãy lắng động tâm hồn để tìm về sự mộc mạc của người Việt Nam đối với Saigon thân yêu.
1. - Thưa cô đi đâu?
- Saigon .
- Saigon .
2. - Bà ngoại đi đâu?
- Lên Saigon.
- Lên Saigon.
3. - Mầy từ đâu về?
-Từ Saigon.
-Từ Saigon.
Chỉ cần một chữ Saigon là đầy đủ rồi. Nhưng trong 30 năm qua, Saigon bị mất tên, bị thay thế bằng tên của nhân vật Hồ Chí Minh. Sàigon ngậm ngùi tức tưởi, thổn thức với lời ca trong bài Vĩnh Biệt Saigon: “...ta mất người như người đã mất tên…”.
Người Cộng Sản Việt Nam rất lấy làm hãnh diện với cái gọi thành phố Hồ Chí Minh. Cái tên nghe vừa dài vừa chói tai, lúc nào cũng phải thêm chữ “thành phố”. Nếu thiếu chữ “thành phố” thì nguy to. Bởi vì kêu Hà Nội thì ai cũng hiểu là điạ danh Hà Nội, nhưng kêu Hồ Chí Minh khơi khơi thì có khi người ta không biết kêu cái quái gì?
Bây giờ xin mời những người Cộng Sản Việt Nam cùng chia xẽ có nên để tên Hồ Chí Minh hay nên trả tên lại cho Saigon . Nếu quí vị nhất định khư khư giữ nguyên tên Hồ Chí Minh, thì nên cùng thưởng thức những mẫu chuyện và truyền khẩu từ ngưòi này sang người khác, từ nơi này sang nơi khác mà tạm gọi là truyền khẩu dân gian, hãy xem như một cuộc trưng cầu dân ý có được không?
1. - Bây giờ nói về tệ nạn xã hội:
Bởi Việt Cọng đã cố tình thay thế chữ Sàigòn bằng chữ Hồ Chí Minh cho nên cũng phải thay đổi luôn cả cách xưng hô thường ngày như sau:
- Người ta thường kêu là “Du Đãng Saigon” nay xin sửa lại: “Du Đãng Hồ Chí Minh”
- Ngày xưa ít thấy “Đĩ Saigon” còn bây giờ. “Đĩ Hồ Chí Minh" nhiều quá.
- Ngày xưa ít thấy mấy thằng "điếm Sàigòn", bây giờ phải coi chừng mấy thằng “Điếm Hồ Chí Minh”.
2. - Bây giờ nói về dân gian: Khi nói đến dân gian thì không phải như viết văn chương, chỉ nói tắt hiểu là được. Không cần chính tả hay văn phạm.
- Mầy lấy vợ ở đâu?
- Dạ em lấy vợ Saigon .
- Dạ em lấy vợ Saigon .
”Lấy vợ Saigon" xin đổi lại là “Lấy vợ Hồ Chí Minh”.
- Chị mua gà ở đâu?
- Mua gà Saigon : "Gà Saigon" phải đổi lại là “Gà Hồ Chí Minh”.
- Mua gà Saigon : "Gà Saigon" phải đổi lại là “Gà Hồ Chí Minh”.
- Đi Saigon nhớ coi chừng chó, chó Saigon dữ lắm. “Chó Saigon” xin đổi lại là “chó Hồ Chí Minh”
- Má ơi lên coi truyền hình kìa xe đụng ghê lắm. Xe đụng chỗ nào? Xe đụng Saigon . Xe đụng Saigon xin đổi lại là “xe đụng Hồ Chí Minh.”
- Thịt chó Saigon ăn ngon quá. "Thịt chó Saigon" phải đổi lại là “thịt chó Hồ Chí Minh”
- Đừng làm giả đồ của Pháp bị bắt đó nghe. Vỏ Paris, ruột Saigon là phạm pháp. Xin đổi là: “Vỏ Paris, ruột Hồ chí Minh”.
- Saigon nóng đổ mồ hôi, xin đổi lại là “Hồ Chí Minh nóng đổ mồ hôi”.
- Saigon nóng muốn lột quần lột áo. Xin đổi là “Hồ Chí Minh nóng muốn lột quần lột áo”.
- Đi Saigon thì phải mua giầy da Saigon . Xin đổi lại “Giầy da Hồ Chí Minh”
- Gió thổi mạnh quá nên nhà Saigon bị sập. Xin đổi lại ‘nhà Hồ Chí Minh bị sập’.
Và còn nhiều nhiều lắm lắm……….
Hãy cùng nhau qua truyền khẩu dân gian để thay thế “Saigon” bằng cái gọi là Hồ Chí Minh để cả 92 triệu người dân Việt Nam có dịp thi thố tài văn chương dân gian của mình để có những trận cười hả hê mà người ta gọi là chuyện cười dân gian.
Trăm năm bia đá cũng mòn,
Ngàn năm bia miệng vẩn còn trơ trơ
Ngàn năm bia miệng vẩn còn trơ trơ
Để người cộng sản Việt Nam hiểu được sự ngu si của họ và sức mạnh của quần chúng. Ai đã đổi tên Saigon thì bây giờ kẻ đó phải gánh chịu“gậy ông đập lưng ông”..
Các địa danh như, Hà Nội, Huế, Nha Trang, Vũng Tàu, Cần Thơ, Cà Mau… Mà hình như tất cả các điạ danh ở Việt Nam chỉ cần nói tên là người ta hiểu được liền đâu cần phải thêm chữ: thành phố hay tỉnh…. Vây nói khơi khơi Hồ Chí Minh thì là cái con khỉ khô gì? Thật là cười té đái.
Chú lơ xe đò gọi hành khách: Saigon không? Saigon đây !
Hành khách đứng dưới đường vẫy tay trả lời : Saigon, Saigon …..
Bây giờ sửa lại : Chú lơ xe đò gọi hành khách:"Hồ Chí Minh, không? Hồ Chí Minh đây!" và nhiều cô "Đĩ Hà Nội" khoác tay nóí : "Không ĐI Hồ Chí Minh, Không ĐI Hồ Chí Minh…".
Có thể trong đám hành khách đó có cả nữ đảng viên đảng CSVN.
Việc đổi tên Saigon và áp đặt tên gọi là Hồ Chí Minh là do chính những người công sản Việt Nam tạo ra. Nay chỉ xin được dùng cái gọi là Hồ Chí Minh để thay thế những lời nói dân gian, nghĩa là cứ chỗ nào có chữ Saigon thì thay vào đó là chữ Hồ Chí Minh.
Quí vị CSVN nghĩ sao?
Quí vị độc giả nghĩ sao?
Quí vị độc giả nghĩ sao?
Người cộng sản Việt Nam đã sai lầm giữa địa danh và tên nhân vật, mà cái ác nhất lại là tên của nhân vật được những người cộng sản Viêt Nam sùng bái. Cái thây ma nằm giữa Ba Đình, mỗi năm phải tiêu phí biết bao nhiêu tiền của nhân dân Việt Nam ? Người cộng sản sống thì tham nhũng, tham lạm tài sản quốc gia. Người cộng sản chết cũng ăn bám nhân dân Việt Nam, đó chính là cái thây ma Hồ Chí Minh.
Người chết phải trở về cát bụi. Thây ma thì phải đem chôn hay thiêu. Có một người vào xem xác chết của Hồ Chí Minh, khi về nhà không dám ngủ, mà nhắm mắt lại là thấy ác mộng hay nói đúng hơn là thấy thây ma Hồ Chí Minh. Cuối cùng phải đi xem bác sĩ tâm lý. Bác sĩ tâm lý khuyên: bạn đừng nghĩ tới cái xác đó nữa, cứ xem như nhìn thấy xác của một con vật nào đó, thí dụ như xác con gà, con cá bán ở chợ là được rồi.
Đất nước Việt Nam đã bị người cộng sản tàn phá. Không biết bao nhiêu bút mực của các nhà văn, nhà phê bình, nhà bình luận… của rất nhiều thế hệ lên án. Người cộng sản cần phải thức tỉnh một cách thật sự mà hãy trả lại những gì của Việt Nam cho dân tộc Việt Nam.
- Cỏ cây còn biết hờn sông núi
Giang sơn gấm vóc phải ngậm ngùi.
Giang sơn gấm vóc phải ngậm ngùi.
-----------
Ý kiến độc giả :
Thật ra bởi văn hoá Việt nam quá phong phú cho nên tạo ra nhiều cách nói và cách nghĩ thâm sâu hơn nước ngoài nhiều. Kiểu "ăn xuôi nói ngược" của văn hoá VN như cụm từ "chó của Hồ Chí Minh" cũng có thể được viết gọn là "chó Hồ Chí Minh" để được hiểu đồng nghĩa hoặc theo một ý nghĩa khác rằng "Hồ Chí Minh là thằng chó". Nhưng trong tiếng Mỹ chữ "Dog Washington" cũng không thể đồng dạng với "Washington's dog" để chưởi xéo được.
Thật ra bởi văn hoá Việt nam quá phong phú cho nên tạo ra nhiều cách nói và cách nghĩ thâm sâu hơn nước ngoài nhiều. Kiểu "ăn xuôi nói ngược" của văn hoá VN như cụm từ "chó của Hồ Chí Minh" cũng có thể được viết gọn là "chó Hồ Chí Minh" để được hiểu đồng nghĩa hoặc theo một ý nghĩa khác rằng "Hồ Chí Minh là thằng chó". Nhưng trong tiếng Mỹ chữ "Dog Washington" cũng không thể đồng dạng với "Washington's dog" để chưởi xéo được.
Tiếng Việt phong phú thật, đồng âm nhưng khác nghĩa !! Lại còn có cả kiểu nói lái khiếp đảm nữa, chẳng hạn câu liễng gởi tặng thủ tướng Nguyễn văn Tâm dưới thời Bảo Đại có hàng chữ như sau:
ĐẠI ĐIỂM QUẦN THẦN
có nghĩa là "Một nhân vật lớn giữa đám quan lại"
thì câu đó lại được diễn dịch theo kiểu bình dân là
CHẤM TO, BẦY TÔI
và người thâm ý sẽ nói lái thành
CHÓ TÂM, BỒI TÂY
có nghĩa chê ông thủ tướng Nguyễn văn Tâm như là con chó làm bồi cho bọn Tây sai khiến thôi.
Kim Hoa Bà Bà
0 comments:
Post a Comment