Chu Tất Tiến
Ông Chu Tất Tiến |
Trọng kính gửi:
- Đức Tổng Giám Mục Leopold Girelli, Đại diện không thường trực của Đức Giáo Hoàng tại Việt Nam.
-
Hội Đồng Giám Mục Việt Nam. Ủy ban Công lý và Hoà bình, số 72/12
Trần Quốc Toản, phường 7 Quận 3, TP.HCM, Việt Nam Email:
ubclhb@gmail.com ĐT: (08) 36007651
(Thông qua: Tỉnh Dòng Chúa Cứu Thế Việt Nam)
(Thông qua: Tỉnh Dòng Chúa Cứu Thế Việt Nam)
Về vụ :
Linh Mục Nguyễn Ngọc Bích, Giám Tỉnh Dòng Chúa Cứu Thế Việt Nam đang
tiếp tay với Nhà Nước Cộng Sản, làm rối loạn hệ thống Tỉnh Dòng, khủng
bố và đầy ải các Linh Mục đang hiến thân phục vụ tha nhân, ngưng các
công tác phục vụ, làm mất lòng tin của giáo hữu, tóm lại, đang từng bước
phá nát Giáo Hội Công Giáo.
Trọng kính Quý Đức Cha,
Theo
các sách Tin Mừng, từ Mác Cô, Mát Thêu, Luca, hay Tin Mừng theo Thánh
Gio An, đều nói đến nguyên nhân Chúa Giê Su xuống thế làm người để cứu
chuộc nhân loại bằng con đường thương khó, và gánh chịu một cái Chết
đau đớn, để rồi Phục Sinh huy hoàng, khai mở con đường Sự Thật cho nhân
loại bước theo và tìm thấy Hạnh Phúc thật. Để thực hiện được những lời
Người giảng dậy, sau khi Người đã lên trời, Chúa Giê Su đã chọn ra 12
tông đồ và dặn dò các vị phải noi gương Chúa, sống thanh tịnh, và rao
giảng lời Chúa mà không đòi danh lợi, chức quyền. Trong dụ ngôn “Ai là
người lớn nhất trong nước Trời?” Đức Giê Su liền gọi một em nhỏ đến, đặt
vào giữa các ông và bảo: “Thầy bảo thật anh em, nếu anh em không trở
lại mà nên như trẻ em, thì sẽ chẳng vào được nước Trời.” (Mc 10.15)
Trong một dụ ngôn khác, Chúa Giê Su nói: “Ai muốn theo Thầy, phải từ bỏ
chính mình, vác thập giá mình mà theo.” (Lc 14,27). Điều quan trọng nhất
mà Người đã dặn các Tông Đồ khi đi rao giảng Tin Mừng là: “Anh em hãy
chữa lành người đau yếu, làm cho kẻ chết sống lại, cho người phong hủi
được sạch bệnh và khử trừ ma quỷ. Anh em đã được cho không, thì cũng
phải cho không như vậy. Đừng sắm vàng bạc, hay tiền đồng để giắt thắt
lưng. Đi đường, đừng mang bao bị, đừng mặc hai áo, đừng đi giầy hay cầm
gậy. Vì thợ thì đáng được nuôi ăn.” (Lc 10,9,11).
Vậy
mà, kính thưa quý Đức Cha, hiện nay, tình trạng một số Tông Đồ của Chúa
đang sống ngược lại lời Chúa, không những thế, còn tiếp tay với các thế
lực ma quỷ mà phá nát Giáo Hội, đang diễn ra hằng ngày, dưới sự quan
sát của quý Đức Cha.
Sau
khi vị Giám Tỉnh Dòng Chúa Cứu Thế, là Cha Joseph Nguyễn Ngọc Bích được
bầu lên, thì lập tức Ngài làm xáo trộn tất cả hệ thống sinh hoạt của
Dòng, tự tung tự tác, biến Nhà Dòng thành của riêng của mình, và khủng
bố và đầy ải các vị tu sĩ hiến thân phục vụ Chúa và tha nhân.
1-
Chống lại lời Chúa: Lời Chúa dậy các Tông Đồ là “Anh em phải chữa lành
người đau yếu, làm cho kẻ chết sống lại, cho người phong hủi được sạch
bệnh và khử trừ ma quỷ.” Từ nhiều năm qua, Dòng Chúa Cứu Thế Saigon vẫn
là nơi thường trực giúp đỡ kẻ què, người mù, người tàn tật, đặc biệt là
các Thương Phế Binh Việt Nam Cộng Hòa. Đột nhiên, Cha Nguyễn Ngọc Bích
đã cho ngưng tất cả mọi sinh hoạt như trên, đóng cửa Nhà Chúa, chấm dứt
mọi liên hệ với các Thương Phế Binh. Việc làm này, hiển nhiên là “chống
lại lời Chúa”, tự biến mình và các cha Dòng còn lại thành những
Pharisiêu, những kẻ “giả hình”, miệng thì rêu rao lời Chúa, nhưng hành
động như những kẻ ngạo báng Thiên Chúa điều Thiên Chúa làm.
2-
Khủng bố và đầy ải các tu sĩ nhiệt thành dấn thân vì Chúa: Khi Cha Bích
sa thải hàng loạt các linh mục và tu sĩ nhiệt tâm phục vụ Chúa qua việc
phục vụ tha nhân, Cha Bích đã khủng bố tinh thần của tất cả mọi người
trong Dòng, làm cho ai nấy đều sợ hãi. Những ai khép nép cúi đầu vâng
phục lệnh của Cha Bích là phải từ bỏ việc giúp anh chị em Thương Phế
Binh, thì mới được tiếp tục làm việc. Những ai can đảm, cứng rắn làm
theo lời Chúa thì bị sa thải và đầy đi nơi khác ngay:
a-
Sa thải Linh Mục Joseph Đinh Hữu Thoại, người vẫn duy trì sứ vụ phát
triển Lời Chúa qua việc dấn thân, bảo vệ Nhân quyền, và nói thay tiếng
nói của Dân Oan. Khi sa thải vị Linh Mục này, Cha Giám Tỉnh Bích đã chấm
dứt việc “bước theo chân Chúa, để phục vụ nhân loại.”
b-
Sa thải Cha Giám Tỉnh Vincent Phạm Trung Thành, người tu sĩ luôn hiến
thân phục vụ cộng đồng, và buộc Ngài phải vào nhà hưu dưỡng, mặc dù Cha
Vincent Phạm Trung Thành còn nhỏ hơn Cha Nguyễn Ngọc Bích 3 tuổi.
c-
Buộc Cha Xứ Joseph Hồ Đắc Tâm, người Anh Cả trong việc giúp đỡ Thương
Phế Binh, phải rời xuống Cần Giờ, và cấm Ngài không được ở Saigon nữa.
d-
Sa thải những ai từng dấn thân phục vụ tha nhân qua các công tác giúp
đỡ Thương Phế Binh như Đa Minh Nguyễn Văn Phương, Marco Bùi Quan Đức, Đa
Minh Thanh Trà và hoán chuyển công tác nhiều vị khác…
3-
Lộ rõ bộ mặt làm tay sai cho Cộng Sản: Khi cấm nhà Dòng không được tổ
chức sinh hoạt cho các Thương Phế Binh Việt Nam Cộng Hòa, Linh Mục Giám
Tỉnh đã bộc lộ thân thế một kẻ làm tay sai cho đảng Cộng Sản, vẫn để tâm
thù các chiến sĩ anh hùng đã từng chống lại làn sóng xâm lăng của Bắc
Việt. Ngoài ra, Linh Mục Bích đã tỏ ra tâm địa vô ơn với các chiến sĩ
miền Nam. Nếu không có họ xả thân bảo vệ đất nước, có thể Linh Mục Bích
và toàn gia đình đã bị Cộng Sản giết hại, bị pháo kích, bị đạp trúng mìn
Việt Cộng hoặc bị du kích chặt đầu từ những năm trước 1975 rồi.
Bằng
chứng Cha Bích thỏa hiệp với nhà nước Cộng Sản, để được bầu làm Giám
Tỉnh đã thể hiện rất rõ tại các cuộc vận động bầu cử: nhiều cán bộ đã
đến tận nơi để buộc các vị trong Dòng phải bầu cho cha Bích. Đồng thời,
một số kẻ gian đã trà trộn trong hàng ngũ các nhân viên nhà Dòng, nói
xấu các vị Giám Tỉnh đương nhiệm.
Kính thưa Quý Đức Cha,
Ngày
22-12-2014 tại Vatican, trong buổi tiếp kiến dành cho các vị lãnh đạo
các cơ quan trung ương Tòa Thánh, Đức Thánh Cha Phanxicô liệt kê 15 thứ
bệnh cần bài trừ khỏi những người phục vụ tại giáo triều Roma. Trong đó,
có 5 thứ bệnh, chúng con nhận thấy Linh Mục Bích đã mắc phải rất trầm
trọng:
Bệnh
“tưởng mình là bất tử, miễn nhiễm” nên kênh kiệu, kiêu căng; Bệnh “chai
cứng tâm trí và tinh thần”, không tiếp thu được thông tin mới; Bệnh
“suy thoái não bộ tinh thần” khiến quên hẳn Lời Chúa, Bệnh “dửng dưng
đối với người khác”, nhất là với người nghèo và người tật nguyền, và
trên hết, Bệnh “tìm kiếm lợi lộc trần tục và phô trương”. Đức Giáo Hoàng
nói: “Khi tông đồ biến việc phục vụ của mình thành quyền lực, và biến
quyền lực của mình thành hàng hóa để kiếm được những lợi lộc phàm tục và
được nhiều quyền thế hơn. Đó là bệnh của những người tìm cách gia tăng
vô độ quyền lực và để đạt được mục tiêu đó, họ vu khống, mạ lỵ và làm
mất thanh danh của người khác, thậm chí trên cả các nhật báo và tạp chí,
dĩ nhiên để biểu dương và chứng tỏ mình có khả năng hơn người khác.”
Như
thế, nếu căn cứ theo Thánh Kinh và theo lời huấn dụ của Đức Giáo Hoàng
đương nhiệm, Linh Mục Nguyễn Ngọc Bích, Giám Tỉnh dòng Chúa Cứu Thế,
không xứng đáng là một mục tử, không đủ tư cách cầm Chén Thánh, không có
khả năng rao giảng Lời Chúa, trầm trọng hơn nữa, là một khi nhận làm
tay sai cho Đảng Cộng Sản, thì đã gián tiếp trở thành kẻ thù của dân
tộc, kẻ khủng bố tôn giáo, cùng nhuộm máu đồng bào chết thảm từ các cuộc
cải cách ruộng đất, các cuộc pháo kích tấn công vào miền Nam, thảm sát
đồng bào vô tội trong cuộc tấn công Mậu Thân, rồi đến vụ tập trung cải
tạo các sĩ quan, viên chức Cộng Hòa...
Trong
tâm tình kính sợ Thiên Chúa, mong muốn cho Đạo Chúa được mở rộng, cũng
như để trả lại danh dự cho Nhà Dòng không bị bôi nhọ vì ông Linh Mục
Nguyễn Ngọc Bích, kính xin quý Đức Cha có biện pháp thích đáng với người
mặc áo chùng đen, mà tâm hồn đỏ rực này. Đồng thời, xin trả lại vị trí
làm việc cho những vị Linh Mục từng hiến thân phục vụ Chúa đã bị Linh
Mục Nguyễn Ngọc Bích tàn nhẫn xua đuổi ra khỏi Dòng Chúa Cứu Thế Saigon.
Chu Tất Tiến
Cùng một số Giáo Dân hải ngoại
Cùng một số Giáo Dân hải ngoại
-----
Vòng vây thế tục
Tuấn Khanh / 2015-04-17
Ngày
14/4, hơn 150 thương phế binh VNCH không khỏi bất ngờ khi được tin
chương trình chăm sóc sức khỏe định kỳ của họ bị hủy bỏ đột ngột. Nơi
đến quen thuộc và đầm ấm là Nhà thờ Chúa cứu thế, Kỳ Đồng, đã im lặng
sập cửa mà không một lời giải thích, theo lệnh của linh mục Giám tỉnh là
ông Giuse Nguyễn Ngọc Bích.
Không
chỉ riêng các thương phế binh VNCH sửng sờ, mà chính những người tham
gia phục vụ chương trình này cũng không nói nên lời. Với nhiều người,
phục vụ cho những con người khốn khó này là niềm vui và ước nguyện chân
thành của họ. Đặc biệt, trong bối cảnh của một nước Việt Nam với vết
thương nội chiến vẫn chưa lành, sự kỳ thị với những cựu quân nhân VNCH
vẫn là một chủ trương thấy rõ.
Có
cái gì đó rất bất thường đang diễn ra ở nhà thờ Dòng Chúa cứu thế, Kỳ
Đồng, nơi mà lâu nay, được khắp nơi ngưỡng mộ là ngôi nhà của lòng lành
và công lý. Ngay sau sự kiện buộc ngừng khám bệnh cho thương phế binh,
còn có nhiều tin tức nói rằng chẳng bao lâu nữa, nội dung lễ Công lý và
Hòa Bình hàng tháng sẽ bị kiểm duyệt chặt chẽ. Phòng truyền thông Chúa
cứu thế VNRs và phòng Công lý & Hòa Bình cũng sẽ đóng cửa hoặc bị
kiểm soát theo kiểu ra lệnh áp đặt. Các nhân viên thư viện cũng sẽ bị
đuổi việc và thay bằng người mới "đáng tin cậy" hơn. Dưới sự kiểm soát
của linh mục Giuse Nguyễn Ngọc Bích, có vẻ đang có một cuộc “thay máu”,
mà mọi thứ như chỉ để thuần phục trước cuộc đời thế tục bên ngoài.
40
năm sau 1975, từ nhà thờ Chúa cứu thế, người ta đã chứng kiến sự lên
tiếng cho cái đúng, kêu gọi cho lòng nhân ái và ra sức bảo vệ con người.
Không chỉ riêng người Công giáo, mà cả những Phật tử, tu sĩ Cao Đài,
Hòa Hảo… cũng đều kính trọng những gì mà các linh mục nhiều đời nơi đây
gìn giữ. Điểm son mới nhất, và có lẽ cũng là một cột mốc lịch sử nhân
văn, đó là phong trào vận động hủy bỏ án tử hình tại Việt Nam, cũng như
việc đấu tranh cho các án oan. Cụ thể là trường hợp của tù nhân Hồ Duy
Hải và Nguyễn Văn Chưởng. Sức tác động của truyền thông Chúa cứu thế là
một trong những lý do khiến tòa án phải dừng ngày tử hình và suy xét lại
vụ án.
Linh
mục Giuse Nguyễn Ngọc Bích đã khiến nhiều tín đồ Công giáo ngạc nhiên
trước sự thay đổi mà ông tạo ra. Những thay đổi này, có thể biến thay
đổi diện mạo của ngôi nhà của Chúa, một cách hết sức chính trị, theo
chiều hướng chống lại lẽ phải và tự nhiên. Nhiều năm nay ở Việt Nam, đã
có không ít chùa, đền, nhà thờ… đã tự mình thay đổi như vậy, một cách
vừa dễ hiểu, vừa khó hiểu.
Sự
kiện của nhà thờ Chúa cứu thế không là ngoại lệ. Phật giáo, một tôn
giáo ước lượng có đến 20 triệu tín đồ ở Việt Nam cũng không khác gì.
Theo tiết lộ của Wikileak, năm 2005, khi về Việt Nam, Thiền sư Nhất Hạnh
nói rằng ông tìm thấy có quá nhiều sự sắp đặt chính trị trong các nhân
sự và chùa tại Việt Nam, gây nên những tác động xấu. Thậm chí, theo ông
mô tả, Giáo hội Phật giáo Việt Nam cũng lệ thuộc Nhà nước về tiền bạc.
Tệ
hại hơn, trong năm 2007, khi Thiền sư Nhất Hạnh tổ chức cầu siêu cho
những người chết trong chiến tranh, chết oan ức, bao gồm tù cải tạo,
thuyền nhân… nhưng ngay sau buổi lễ, một nhân vật cao cấp của giáo hội
là hòa thượng Thích Trí Quảng đã đi lên, cầm micro và tuyên bố ngược,
nói rằng lễ cầu siêu này chỉ dành riêng cho liệt sĩ của chế độ.
Đi
tìm một lý do cho những thay đổi tại nhà thờ Chúa cứu thế, Kỳ Đồng, ít
có ai tin rằng đây là một nhiệm vụ được giao từ tòa Tổng giám mục mà
linh mục Nguyễn Ngọc Bích phải thi hành. Cũng có giả thuyết cho rằng,
hành động của ông Bích có đích đến là chức giám mục của Dòng Chúa cứu
thế, vốn đang để trống. Dĩ nhiên, mọi việc sẽ thuận lợi hơn sau 4 năm
tại nhiệm, nếu làm vui lòng chính quyền thế tục. Tuy nhiên, trước khi
điều gì sẽ đến, lúc này, mọi người đang im lặng ôm một nỗi đau không có
lời giải thích.
Vênh váo thách đố ??
Tuy
nhiên, dù ở cương vị giám tỉnh, tức quyền uy tuyệt đối, linh mục Giuse
Nguyễn Ngọc Bích cũng vẫn phải đối diện với sứ mạng mà ông đã tuyên thệ
cả đời. Sự kiện xua đuổi các thương phế binh VNCH đã được mời từ trước
có thể chứng cứ quan trọng chống lại ông từ đây về sau. Sách Hiến pháp
và Quy luật Dòng Chúa cứu thế, trang 30, chương 1, có ghi rõ “… chúng ta
đặc biệt phải chăm sóc người nghèo, người thấp hèn và người bị áp bức.
Việc rao giảng cho những người này là một dấu chỉ của sứ vụ thiên sai
(x.Lc4,18), và Đức Kitô, một cách nào đó, đã muốn đồng hóa chính mình
Ngài với họ (Mt 25,40)". Những gì ông Bích làm, đã đi ngược với quy luật
được tòa thánh Vatican phê chuẩn vào tháng 10-1965. "Vì quy tắc căn bản
của đời tu là đi theo Chúa Kitô như đã được trình bày trong Tin Mừng,
nên điều này phải được xem là quy luật tối thượng trong Dòng của chúng
ta" (HP74), theo thư của Bề trên Tổng quyền Josef. G. Pfab, Css.R, viết
năm 1982 cho tất cả linh mục của Dòng Chúa cứu thế.
Lẽ
ra chuyện xảy đến trong lòng nhà thờ Chúa cứu thế là chuyện nội bộ của
một địa phận tôn giáo, không nên bàn tới. Thế nhưng, với những hoạt động
lâu nay, mà tên tuổi ngôi nhà của Chúa và Dòng Chúa cứu thế đã vượt xa
khỏi nước Việt Nam, cũng như là niềm tin và sự kính trọng của nhiều
người khác, kể cả người ngoại đạo, đã khiến sự kiện hôm nay cần phải
được đặt ra suy xét. Người người đang nhìn vào đó, để xem, liệu bầy tôi
của Chúa có đủ đức tin để vượt thoát được vòng vây thế tục trên đất nước
này, để còn phụng sự cho con người và công lý hay không?
Tuấn Khanh
0 comments:
Post a Comment