Destiny Nguyễn - (Phát biểu thay mặt Hậu Duệ Biệt Động Quân nhân dịp Kỷ niệm tám năm thành lập Hội Biệt Động Quân vùng Hoa Thịnh Đốn và Phụ cận tại nhà hàng Harvest Moon Virginia, 6/11/2017)
Kính thưa các bậc trưởng thượng.
Kính thưa quý vị quân nhân Việt Nam Cộng Hoà
Còn dịp nào quý hơn hôm nay để chúng con được bày tỏ cảm nghĩ của lớp trẻ về thế hệ các bậc chú bác đã phục vụ quốc gia dân tộc trong chính thể VNCH.
Lời nhạc Minh Kỳ còn thổn thức: “Có hay chăng người ơi, chốn xa xôi chàng trai, còn đem yêu thương rắc gieo lên muôn vàn oán hờn”. Tình nhà nợ nước hai vai, các chú bác hiên ngang sống đời trai thời loạn. Vận nước điêu linh, chí hùng dang dở, kẻ vùi thây nơi xa trường lửa đạn, người trở về trên chiếc băng ca, thành thương phế binh lê lết nẻo quê hương.
“Chiến tranh tàn những tưởng được đoàn viên
Nào ngờ cuộc báo thù chùng chùng vây bủa
Thân thất trận nhục vinh tràn máu lửa
Nồi da nấu thịt, ý thức hệ giết anh em
Lệnh buông súng, mây nặng tháng Tư đen
Rời đơn vị khi Sài-gòn bỏ ngỏ
Hoảng loạn cuộc di tản Bảy-lăm còn đó
“Sao anh đành bỏ em”, nghe thắt ruột cháy lòng”
Suốt chiều dài lịch sử hơn 4000 năm của dân tộc. Chúng ta có ba lần Bắc thuộc, một lần Pháp thuộc và một lần Trịnh Nguyễn phân tranh chia đôi đất nước nhưng chưa có thảm kịch nào kinh hoàng hơn thảm kịch của ngày 30 tháng 4 năm 1975. Và cũng chưa có cuộc chiến tranh nào trong lịch sử thế giới lại có sức tàn phá dai dẳng như cuộc chiến tranh chống lại sự xâm lăng của chủ nghĩa Cộng Sản vào miền nam Việt Nam. Một cuộc chiến mà Cộng Sản Bắc Việt cố tình ngụy tạo bằng một cái tên mỹ miều là "Giải phóng miền Nam, đánh Mỹ cứu nước "
Chua xót nào hơn khi những người trai hiên ngang, mang dòng máu Lạc Hồng ngàn đời kiêu hãnh, lãnh trách nhiệm bảo quốc an dân, bảo vệ giang sơn tổ quốc, những người lính VNCH khí hùng còn ngùn ngụt ngất trời mà thân lại thành thất trận. Ngậm ngùi thay chí lớn chưa thành.
Nếu con không sinh ra là con của một người lính, nếu con cũng có một tuổi thơ êm đềm với chăn êm nệm ấm thì có lẽ con không đủ tự tin để đặt bút viết những dòng chữ này. Chính ba con - một người lính VNCH. Chính các chú bác đây - những người lính VNCH đã truyền lại cho con những trăn trở mà con phải đi tìm. Để rồi con vỡ oà trong những dòng cảm xúc:
Tàu Xuôi Bắc đưa người lưu đày biệt xứ
Mất quê hương khi đất nước hòa bình
Cha nuốt lệ, mắt trừng, song cổ nghẹn
Đồng đội tù nhân, buồn! cúi mặt lặng thinh
Một bước chia xa nỗi ngàn trùng cách biệt
Ngoái lại nhìn hình bóng vợ nhạt nhòa
Níu giữ làm sao giọt thời gian. Thao thiết!
Gửi gió môi hôn lên mái tóc rối lòa xòa.
Dù thơ ca và văn học Việt ít nhắc về cha, nhưng những hy sinh cao cả của họ tạc vào lòng con cháu và đi vào bất diệt. Sau bao năm tháng nhục nhằn trong lao tù khổ sai, may mắn họ thoát được khỏi chế độ bán khai. Các chú các bác lại âm thầm lao tác cố gắng hội nhập vào xã hội mới, mong ước cháu con nên người. Những người Thương Phế Binh VNCH sau những mất mát hi sinh họ chỉ còn tấm thân tàn phế nhưng vẫn phải ngày đêm chiến đấu cho sự sống còn trên chính quê hương mình. Mà Cộng Sản luôn tuyên truyền đất nước đã thanh bình và miền Nam đã thống nhất. Để rồi các chú bác từng người lại âm thầm ra đi như cánh chim chao nghiêng triền núi.
Đã bao lần chúng con lãng quên hay không trân trọng những hy sinh cao cả ấy. Dù muộn màng, nhưng xin các bác các chú nhận nơi sâu thẳm trái tim chúng con niềm hãnh diện về nhân cách các vị, niềm tri ân sâu thẳm về công đức các bác các chú để lại, niềm hối hận muộn màng về sự vô ơn và lãnh đạm của chúng con về những hy sinh âm thầm mà cao trọng ấy.
Thế hệ hậu duệ VNCH ngày nay với đầy đủ trí tuệ và nhận thức, chúng con chọn màu cờ sắc áo không đơn thuần chỉ là sự kế thừa truyền thống gia đình. Mà thế hệ chúng con gồm nhiều bạn trẻ trong và ngoài nước với một lập trường "Không Cộng Sản" cùng chọn đứng dưới lá cờ vàng mang hồn thiêng sông núi và tiếp nối chính nghĩa quốc gia. Xin cho phép chúng con gọi bằng tất cả tấm lòng "Quốc Kỳ Quốc Gia Việt Nam". Chúng con tin rằng một ngày không xa lá cờ ấy không chỉ hiện hữu trong tim mỗi người dân Việt mà còn phất phới bay trên bầu trời quê mẹ thân yêu .
Ngày lễ Father’s Day con kính lời tri ân đến thân phụ con nói riêng và các chú bác cựu quân nhân quân lực VNCH nói chung được nhiều sức khỏe. Con cũng xin kính chúc Hội BĐQ DC ngày một vững mạnh và xin kính chúc toàn thể quí vị có mặt hôm nay một buổi tối tràn ngập niềm vui trong tình đồng hương xa xứ. Cũng không quên vinh danh những người mẹ, những người vợ lính VNCH đã âm thầm hi sinh thương chồng nuôi con. Xin thay mặt tất cả các anh chị em hậu duệ một lần nữa ngả mũ tri ân quý vị.
Destiny Nguyen
0 comments:
Post a Comment