Nguyên Thạch (Danlambao) - Cái độc đáo của Hồ Chí Minh, của Nguyễn Phú Trọng... là luôn ngụy biện, luôn hứa hẹn những thứ bánh vẽ để lùa người dân rời xa thực tế của xã hội, của đất nước mà quên đi hiện tình của đất nước đã quá là nguy kịch và thê thảm.
Đến nước này thì đàng nào chúng ta cũng phải chết, chết cho quê hương hay chết trong nô lệ đau đớn trong cảnh bị cưỡng ép về mọi mặt, bắt mổ nội tạng...? Cái chết của hôm nay cho dân tộc, cho ngàn thế hệ nối tiếp là những cái chết quả cảm đầy ý nghĩa. Con kỳ nhông Hồ Chí Minh cùng đảng Việt Nô đã lừa chúng ta một cách bền bỉ và lì lợm trong suốt 3/4 thế kỷ qua bởi lẽ không gian trá, không là VẸM, chúng ta đừng để bị mắc lừa thêm nữa.
*
Trước khi bước vào phần nội dung, người viết xin khẳng định rõ cụm từ ĐCS Việt Nô là một đảng nô lệ ngoại bang mà rõ ràng nhất là nô lệ Trung cộng. Đảng nô Hán này là bọn cẩu nô, sẵn sàng cắn lại đồng bào, sẵn lòng nguyện làm Thái thú để phục tùng thiên triều phương Bắc. Chúng là một bọn phản quốc và bán nước nên không được xứng đáng gắn liền với hai chữ Việt Nam. Vì lý do đó, từ nay tôi sẽ không còn dùng cụm từ này nữa, và nếu phải viết tắt thì bạn đọc nên hiểu rằng ĐCSVN là đảng cộng sản Việt Nô.
Tôi chắc rằng có một số thành viên của đảng gian xảo này sẽ nhảy đỏng lên đòi ăn tươi nuốt sống người viết và "giận sẽ mất khôn" mà quên rằng Tự Do Ngôn Luận là của mỗi công dân, phải được tôn trọng và bảo đảm.
Qua các giai đoạn của lịch sử, bất luận là trong chiến tranh hay hòa bình, đảng cộng sản luôn thay màu đổi sắc để phù hợp với điều kiện và môi trường xung quanh mà Hồ Chí Minh là con kỳ nhông chúa. Từ lúc ban sơ, sau khi vớ được mớ lý thuyết của chủ nghĩa cộng sản, ông ta đã mừng rỡ, khóc ròng mà thốt lên rằng "Nó đây rồi, cái mà ta đã chờ đợi, tìm kiếm từ lâu", xong ông mang về Việt Nam theo lệnh của quan thầy Đệ Tam cộng sản quốc tế. "Cái thuở ban đầu lưu luyến ấy", con kỳ nhông chúa đã giấu nhẹm 2 từ cộng sản mà chỉ nói đến tình. Kỳ nhông chúa đã lừa gạt một đám kỳ nhông, tắc kè con ngây ngô vụng dại để nghe theo tiếng gọi của con tim "Tình yêu Tổ Quốc" mà lúc bấy giờ tình yêu này của đại đa số người dân không thiếu, Hồ Chí Minh đã thừa mánh khóe để khơi dậy, dụ dỗ và lợi dụng một cách triệt để và ông ta đã thành công.
Các cụ đã khuyên "nếu không muốn người biết thì tốt nhất là đừng làm", thời gian dần dà, cây kim trong bọc cũng phải lòi, qua Đấu Tố Ruộng Đất, qua Nhân Văn Giai Phẩm, những đoàn quân bên "Chiếc cầu biên giới" đã thấy được bên nay "Tôi bước đi, không thấy phố, không thấy nhà. Chỉ có mưa sa trên màu cờ đỏ" của người chiến sĩ cách mạng Trần Dần hoặc "Màu tím hoa sim" của người cán binh "có con tim và tình yêu" mà trong vụ án Nhân văn giai phẩm, nó bị coi là thứ văn chương ủy mị, mang tư tưởng tiểu tư sản, và là một trong những bằng chứng để bộ văn hóa đương thời kết tội tác giả của nó. (1).
"Một chiều rừng mưa
ba người anh,
từ chiến trường Đông Bắc
được tin em gái mất
trước tin em lấy chồng"
Thế là Hồ Chí Minh cùng đảng chuột đã lòi mặt chuột!. Cái tình yêu mà trước đó ông đã hô hào kêu gọi, nó gồm cả tình người, tình yêu đôi lứa, tình yêu gia đình và Tổ Quốc đã bị khước từ. Cho nên sau này đảng Việt Nô chẳng có gì ngần ngại mà bán đứng đồng bào cũng như bán cà đất nước cho ngoại bang Tàu cộng.
Bên nay biên giới là nhà
Bên kia biên giới cũng là quê hương
hoặc
Bên nay biên giới là mình
Bên kia biên giới cũng tình quê hương
Tố Hữu đã dặn thế thì tại sao còn chưa hiểu?.
"Cá cắn câu, biết đâu mà gỡ?, chim vào lồng biết thuở nào ra"? Đấy là sự tài tình của Hồ Chí Minh, của đảng Việt Nô điếm xảo, tráo trở và lừa lọc. Và hôm nay toàn dân phải đối mặt Với Mật Nghị Thành Đô 1990 đã ký kết để Việt Nam trở thành một tỉnh kỵ thuộc quyền trung ương Trung cộng. 90 triệu con cá đã dính câu, dính chấu, 90 triệu con chim đã bị nhốt trong lồng thì gỡ, thì tung cánh vào bầu trời tự do thế nào đây?.
Một câu hỏi được đặt ra mà trên thực tế vẫn chưa có sự giải đáp cụ thể và thỏa đáng!. Nâng cao trình độ Dân Trí là việc cần thiết, trong đó hành động là bước tối cần. Mỗi người dân hãy là một chiến sĩ thông tin, 90 triệu dân phải là 90 triệu tay đao, tay súng vực dậy để tự cứu lấy mình thì cuộc cách mạng sẽ nắm chắc phần thắng.
Cái độc đáo của Hồ Chí Minh, của Nguyễn Phú Trọng... là luôn ngụy biện, luôn hứa hẹn những thứ bánh vẽ để lùa người dân rời xa thực tế của xã hội, của đất nước mà quên đi hiện tình của đất nước đã quá là nguy kịch và thê thảm.
Đến nước này thì đàng nào chúng ta cũng phải chết, chết cho quê hương hay chết trong nô lệ đau đớn trong cảnh bị cưỡng ép về mọi mặt, bắt mổ nội tạng...? Cái chết của hôm nay cho dân tộc, cho ngàn thế hệ nối tiếp là những cái chết quả cảm đầy ý nghĩa. Con kỳ nhông Hồ Chí Minh cùng đảng Việt Nô đã lừa chúng ta một cách bền bỉ và lì lợm trong suốt 3/4 thế kỷ qua, bởi lẽ không gian trá, không là VẸM, chúng ta đừng để bị mắc lừa thêm nữa.
14/6/2017
_________________________________________
Ghi chú:
0 comments:
Post a Comment