Friday, March 19, 2010

Anh hùng hay Thiên Cổ Tội Nhân

Anh Hùng hay
Thiên Cổ Tội Nhân?
Nguyễn Triều với “chính sách bế quan tỏa cảng” thiển cận đã dẫn tới việc Thực Dân Pháp xâm chiếm và biến Việt Nam thành thuộc địa hơn 100 năm.
Trong khoảng thời gian Pháp thuộc đó nhiều cuộc kháng chiến chống thực dân đã nổ ra nhưng tinh thần ái quốc không mạnh hơn sức mạnh của vũ khí - sản phẩm của cuộc cách mạng khoa học kỹ thuật ở Châu Âu - nên hầu như không thành công mà chỉ để lại trong lịch sử thêm một số vị anh hùng, liệt sĩ “thành nhân”.
Ðến thời kỳ đệ nhị thế chiến Pháp bị Ðức đánh bại và cũng trở thành một dân tộc bị trị nên hệ thống thuộc địa cũng suy yếu phải để cho quân đội của Nhật vào Việt Nam chia xẻ quyền lợi rồi sau đó làm một cuộc đảo chánh chỉ trong 24 tiếng lật đổ toàn bộ hệ thống cai trị của Pháp ở Ðông Dương giành lấy thế chủ động.
Nhưng không lâu sau đó, hai quả bom nguyên tử ném xuống Hiroshima và Nagasaki đã kết thúc Ðệ Nhị Thế Chiến. Toàn thể Ðông Dương lúc đó cùng một lúc hai thứ xiềng xích nô lệ tự đứt. Cuộc Cách Mạng Mùa Thu vào ngày 19- 8- 1945 thật ra chỉ là việc nhặt lại một chính quyền được thả nổi và việc Hồ Chí Minh được đề cử đọc Bản Tuyên Ngôn Ðộc Lập vào ngày 2 - 9 - 1945 cũng chỉ là kết quả của một sự thỏa hiệp bất đắc dĩ giữa những kẻ đầu cơ thời cuộc mà lực lượng của các bên đều nhỏ bé và yếu kém chưa thanh toán được nhau.
Sự do dự của các lãnh tụ Việt Nam Quốc Dân Ðảng - sai lầm lớn nhất của các đảng phái và lực lượng quốc gia thời đó - đã gây ra đại họa kinh hoàng cho dân tộc Việt Nam dài hơn nửa thế kỷ, đến nay còn chưa chấm dứt.
Ba mươi năm đấu tranh Quốc Cộng cũng là ba mươi năm đọ sức của Thế Giới Tự Do và Quốc Tế Cộng Sản dẫn tới chung cuộc bất hạnh 30 - 4 - 1975 của dân tộc Việt Nam là nguyên cớ chính đưa một khối lớn người Việt Nam yêu Tự Do không đội chung trời với Cộng Sản tỏa ra sinh sống khắp nơi trên thế giới.
Trong lịch sử của nhân loại, có lẽ đây là cuộc di thực lớn nhất, đau thương nhất và bi thảm nhất. Nước mất, nhà tan. Gần như chẳng có gia đình nào toàn vẹn. Cả nước gông cùm. Kẻ đào thoát được, ngoài một thiểu số ăn trên, ngồi trốc, hút máu dân lành, chiến hữu mới có được tài sản giúp họ khả dĩ sống an nhiên tự tại.
Số còn lại mặc nhiên trở thành loại người ăn nhờ, ở đậu. Tất cả đều làm thân nô lệ xứ người.
Mấy năm đầu tiên từ 1975 cho đến cuối 1978. Chưa hoàn hồn vì cuộc đào tẩu, không mấy ai nghĩ đến chuyện nước non mãi cho tới 1979, Cuộc Chiến Tranh Biên Giới giữa Trung Cộng với Việt Cộng nổ ra, kèm theo đó việc ly khai của Hoàng Văn Hoan, Trương Như Tảng bộc lộ những mâu thuẫn trong tập đoàn Cộng Sản lúc đó hải ngoại mới dấy lên phong trào tập hợp lực lượng nhằm phục quốc.
Nhiệt vọng phục hận lúc này thức tỉnh bởi thấm thía nỗi nhục nhằn qua mấy năm bươn chải để thích nghi với cuộc sống lưu vong đã gây ra lắm chuyện đau lòng.
Chết vì nước ắt thành thần
Chết vì bịp bợm đội quần thiên thu
Có tiếng vang nhất trong giai đoạn đó là MTQGTNGPVN nhưng trên thực tế không có hoạt động gì đáng kể ngoài vấn đề tai tiếng về những trò bịp bợm trước và sau khi Hoàng Cơ Minh thảm tử.
Tìm hiểu kỹ sự việc chúng tôi thấy trong khi những anh em Quân Cán Chính Việt Nam Cộng Hòa đang bị đày đọa trong những nhà tù Cộng Sản thì tại hải ngoại có một nhóm người lợi dụng Tinh Thần Ái Quốc của đồng bào và chiến hữu - đang còn nhiệt vọng phục hận - bày ra trò Kháng Chiến Bịp để quyên góp, thậm chí cưỡng ép đồng bào nộp tiền cho họ làm giàu tắt.
Ðầu trò của tổ chức này là cựu Phó Ðề Ðốc Hoàng Cơ Minh và hầu như tất cả mọi phần vụ quan trọng khác của tổ chức này đều do gia đình, dòng họ Hoàng Cơ nắm giữ.
Ðặc biệt Vụ Tài Chánh do Hoàng Cơ Ðịnh - một người mà cả Ban Ðại Diện Sinh Viên và Giáo Chức tại trường Cao Ðẳng Hóa Học, Trung Tâm Kỹ Thuật Phú Thọ đứng lên tố cáo về tội tham nhũng, bị đưa ra Giám Sát Viện cách chức từ năm 1970,- giành phần quản lý.
Khởi đầu, Mặt trận Kháng Chiến Bịp này vốn thoát thai từ một tổ chức có tên là Lực Lượng Quân Nhân Việt Nam ở Miền Ðông và Miền Tây hình thành từ năm 1978 sau cải danh thành Lực Lượng Quân Dân Việt Nam và nhờ vào quyết định sai lầm của cựu tướng Nguyễn Chánh Thi (cũng do xảo kế của Hoàng Cơ Minh lừa cả Nguyễn Chánh Thi và Phạm Văn Liễu nhằm khuynh loát tổ chức để loại bỏ Lục Phương Ninh, Ðinh Thạch Bích.v.v) trong vai trò Chủ Tịch Hội Ðồng Trung Ương Ủy Viên đã ký quyết định giải tán tổ chức này để sát nhập với Tổ Chức Phục Hưng, Tổ Chức Người Việt Tự Do thành Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam vào ngày 1- 8 - 1981.
Lúc đó, Nguyễn Chánh Thi đương nhiên trở thành Chủ Tịch của tổ chức mới. Ông Phạm Văn Liễu làm Tổng Vụ Trưởng Tổng Vụ Hải Ngoại và Hoàng Cơ Minh là Tổng Vụ Trưởng Tổng Vụ Quốc Nội.
Sự xếp đặt này cũng hợp lý theo đẳng cấp từ chế độ cũ vì khi Hoàng Cơ Minh vào học trường sĩ quan Hải Quân 1955, ông Liễu đã đeo lon thiếu tá được 3 năm đang là Tư Lệnh Thủy Quân Lục Chiến. Ông Nguyễn Chánh Thi thì đang là Tư lệnh phó Liên đoàn Nhảy Dù.
Sau cuộc khuynh loát tổ chức nói trên, ngày 18 - 8 - 1981 Hoàng Cơ Minh đi Bangkok. (Nhóm 9 người- Hoàng Cơ Minh (tự Chính), Lê Hồng (tự Hiếu) Nguyễn Trọng Hùng (tự Huy), Trương Tấn Lạc (tự Lộc), Nguyễn Văn Thành (tự Thông), Phan Văn Phúc (tự Phút). Trần Thiện Khải (tự Khanh), Nguyễn Ðức (tự Ðài), Nguyễn Thành Tiễn (tự Tín) sau bỏ về Hawaii đã từng bị mưu sát hụt. - có cựu Ðại tá Nguyễn Hữu Duệ tháp tùng đã không vào được Thái Lan. Duy nhất chỉ một mình ông Duệ có quốc tịch Hoa Kỳ là được chấp thuận. Mãi đến tháng 10 - 1981 qua Richard Armitage được Tướng Sutsai giới thiệu nhóm HCM mới được nhận vào Thái làm công tác phỏng vấn, dò la tin tức về POW - MIA và cho ở tại Ubon từ tháng 11 - 1981.
Tại tỉnh Ubon thuộc vùng Ðông Bắc cách Bangkok khoảng 500km, Minh được cho mướn một mảnh đất làm “Chiến Khu Quốc Nội “ tại làng Bultharit còn khoảng 15 cây số tới biên giới Miên Thái (báo VNTP số 233).
Ðến lúc này âm mưu lừa bịp của Hoàng Cơ Minh càng lộ rõ. Nhóm Người Việt Tự Do như đã viết phần trên sau khi hòa nhập vào với MT đã giới thiệu cho tờ báo Nhật Seikai -Nippo đăng bản văn kêu gọi của Lực Lượng Kháng Chiến Việt Nam ngày 27 tháng 12 năm 1981 trong khi Hoàng Cơ Minh và nhóm tiên phong chỉ vừa mới vào được Thái có hai tháng.
Sau đó, Hoàng Cơ Minh tiếp tục tiến hành bịp bợm một cách có hệ thống, bài bản.
Hắn nhờ ký giả Hoàng Xuân Yên bút danh Hoàng Xuyên viết bài tường thuật về thăm chiến khu trong nước (về tận Ðà Lạt) tham dự Ngày MT Công Bố Cương Lĩnh 8 - 3 - 1982, đăng trên Văn Nghệ Tiền Phong tới 6 kỳ [ từ số 151 (ngày 1/5/1982 đến số 156 (ngày 16/7/1982)] tạo thành một cơn sốt Kháng Chiến trong tất cả mọi nơi có Người Việt Quốc Gia cư ngụ (gần đây Hoàng Xuyên sau nhiều năm im lặng đã lên tiếng vạch trần bộ mặt xảo quyệt, đểu cáng của Hoàng Cơ Minh qua trả lời phỏng vấn của Ký giả Tân Dân đăng trên Hải Ngoại Nhân Văn từ số 18 - 19 tháng 10 /1999)Ngay cả “cameraman” Nguyễn Ngọc Ấn (lúc đó đang làm cho CBS) cũng được chi tiền để làm cuốn phim “Hoàng Cơ Minh Trail” và lừa cả cấp trên trong CBS để đưa lên phần tin. Sau đó, cuốn phim Vidéo Kháng Chiến “Dĩa Giấy, Lính Lào, Rừng Thái Lan” được lưu hành như một bằng chứng Kháng Chiến để đoàn viên MT mặc sức lừa bịp đồng bào.
Tiếp thêm xảo kế, tờ báo Kháng Chiến (Bịp) (ra số thứ nhất ngày 1- 4 - 1982) đã loan tải những bản tin thất thiệt đến độ hoang tưởng về những trận đánh ở trong nước. Những trò bịp bợm, xảo quyệt có hệ thống, lớp lang đó tất nhiên làm nức lòng đồng bào dẫn tới việc thành lập Phong Trào Quốc Gia Yểm Trợ Kháng Chiến ngày 3 - 4 - 1982 do ông Phạm Ngọc Lũy làm Chủ Tịch để quyên góp tài chánh cho kháng chiến?!!? (Nguyễn Ngọc Bích hiện nay phụ trách phần Việt Ngữ đài Á Châu Tự Do là người viết diễn văn và soạn thảo cương lĩnh phần chuyển ngữ sang Anh Văn do Nguyễn Hữu Vinh) .
Thời đó, hầu như tất cả đồng bào Việt Nam tại hải ngoại đã bị rơi vào mưu mô quỷ quyệt của dòng họ Hoàng Cơ và trở thành nạn nhân của việc buôn bán, bịp bợm Tinh Thần Ái Quốc nhân danh Kháng Chiến.
Lúc này Phạm Văn Liễu ở Hoa Kỳ gần như đồng tình với những thủ đoạn xảo quyệt của Minh nên khi Hoàng Cơ Minh lẳng lặng cho Nguyễn Chánh Thi về vườn tiếm chức Chủ Tịch, Liễu cũng im lặng hùa theo.
Cuối năm 1982, chính Phạm Văn Liễu mới phát giác ra Hoàng Cơ Ðịnh không hề gởi tiền sang Thái. Cựu đại tá Phạm Văn Liễu khai trước tòa ngày 19 - 12 - 1994 : “Tôi thấy buồn vì tiền bạc thu được nhiều như thế, tôi tưởng Hoàng Cơ Ðịnh đã gởi về nhưng chẳng có chi nhiều ở căn cứ”.
Sau mới biết được rằng Ðịnh có gởi về khoảng 160.000USD nhưng Hoàng Cơ Minh gởi trả lại, bảo em giữ lại số tiền ấy ở Mỹ.
Lẽ dễ hiểu Richard Armitage tức Trần Văn Phú đã trả lương cho công tác dò la tin tức POW - MIA rất sòng phẳng, đậm đà bằng mật phí. Như vậy tất cả tiền bạc của Mặt Trận xiết máu trực tiếp kiếm chác được của đồng bào hay do Phong Trào Quốc Gia Yểm Trợ Kháng Chiến quyên góp đều ở lại Mỹ và nằm trong “hầu bao “ của gia đình Hoàng Cơ Minh và phe đảng.
Tính sơ sơ... khoảng chừng từ 18 đến 22 triệu USD (tài liệu của Nguyên Vũ)
Ðiều đó có nghĩa là ngay từ phút đầu tiên cho đến khi thảm tử, Hoàng Cơ Minh đã có manh tâm, chủ tâm và chuyên tâm làm một cú bịp lớn.
Trong cuốn Hồi Ký Một Ðời Người, ông Phạm Ngọc Lũy đã ghi lại những lời nói của Hoàng Cơ Minh trong lúc thuyết phục Dược Sĩ Huỳnh Ngọc Anh cho vợ là nữ Luật Sư Nguyễn Thị Truyện tham gia MT như sau:' Một khi chúng ta về được trong nước rồi, những người ngoài này không còn cần thiết nữa sẽ bỏ đi hết” (tập I, trang 400 - dòng thứ 10 - 11 sđd HKMÐN).
Hoàng Cơ Minh có trở lại Hoa Kỳ vào ngày 16 - 4 - 1983 để tham gia Ðại Hội Chính Nghĩa từ ngày 28 - 29 /30 - 4 - 1983.
Tại đây, Minh trơ tráo tuyên bố thống hợp được 36 tổ chức qui tụ được hơn 10.000 Kháng Chiến Quân??!?!?
Cựu Ðại Tá Trần Minh Công đã vô cùng lúng túng phải trả lời là: “Tôi không có ý kiến...” khi nữ ký giả báo The Register hỏi:“ Ông là phát ngôn viên, ÔNG NGHĨ SAO VỀ LỜI TUYÊN BỐ CỦA Chủ Tịch MT?” Phần ông Nguyễn Bích Mạc, đảm trách ngoại vận của MT nhìn rõ sự giả dối nên cương quyết không chịu phổ biến những con số trên. Tất nhiên sau đó Nguyễn Bích Mạc bị ghép tội phản bội?!!! (tr 122 HKMÐN. Phạm Ngọc Lũy).
Thật là Ðại Bịp, ngồi không trong rừng Ubon mà dám tuyên bố như vậy để xây dựng cho mình một hào quang giả dối chỉ nhằm vào mục đích dơ bẩn cuối cùng như ta đã thấy : Tiền!.
Hỡi ơi! Thật mỉa mai! Thật đáng thương cho Dân Tộc Việt Nam chúng ta!
Cả một khối hơn 5.000 người đầy nhiệt vọng, thành tâm với quê hương từ năm châu, bốn bể, đến tham dự Ðại Hội Chính Nghĩa đã trở thành những đào thương, kép hát, quân hầu của vở tuồng Kháng Chiến Ma.
Ðúng là chuyện “Nghìn Năm Bia Miệng”. Ðại cuộc của cả một dân tộc đã bị hủy diệt bởi một kẻ vong thân trong vòng lửa của địa ngục dối trá.
Ðọc những dòng hồi ký của ông Phạm Ngọc Lũy thật đau lòng cho Tổ Quốc và Dân Tộc. Quả thật những năm cuối cùng của Thế Kỷ 20 nằm trong thời Suy Mạt của Dân Tộc Việt Nam nên mới nẩy sinh ra tên đại bịp Hoàng Cơ Minh - người đã hủy diệt lòng khả tín vào những tổ chức cứu quốc của toàn thể đồng bào và chiến hữu tại hải ngoại- người coi Hồ Chí Minh là thần tượng cả về hình thức lẫn nội dung và tự hoang tưởng cho mình là hậu thân của Hồ Chí Minh qua cách phục sức quần áo bà ba đen, khăn rằn, để râu chòm.
Công Thức ba mẫu tự HCM = HCM cũng được Nguyễn Tường Bá xử dụng làm vũ khí tuyên truyền.
Nếu thật sự HCM 1 = HCM 2 thì chúng ta đâu có cần gì phải chống Cộng mà nên khăn gói trở về để xây dựng đất nước Xã Hội Chủ Nghĩa cho xong. Có điều chúng ta còn hận chưa dẹp bỏ được hậu quả của tên chó chết HCM gây ra thì lại nảy sanh thêm một tên đại bịp khả ố HCM nữa.
Ðiều này cũng chỉ rõ một vấn đề là đám chính khứa “tea room” lường thưng, tráo đấu trong lãnh vực chính trị đã một thời nắm giữ vận mệnh quốc gia chỉ là một đám người “úy tử tham sinh”, “ái quốc tại khẩu “ chứ chẳng bao giờ chịu dấn thân thật sự để phụng sự đại cuộc của đất nước.
Chính quyền VNCH bại vong. Lỗi ở họ. Chuỗi ngày lưu vong thất thổ kéo dài lỗi cũng ở họ do thói cả nể dung dưỡng những hành vi lừa gạt, xảo trá. Kèm theo đó bản chất “chính khách salon” vốn ngại gian nguy nên dẫu chỉ một vé máy bay khứ hồi sang một đất nước thanh bình không tiếng súng, cũng chẳng chịu lên đường kiểm tra cho rõ thực hư.
Một số người khi thấy Hoàng Cơ Minh bị thảm tử do chính những hành động tự diệt của ông ta, cho đó là người có lòng ái quốc và đã hy sinh vì đại cuộc nhưng như chúng tôi đã phân tích làm gì có đại cuộc trong đầu Hoàng Cơ Minh bởi mấy từ ngữ xa xỉ dùng để bịp bợm như : Chiến Khu Quốc Nội, Biên Thùy Ðông Dương, Hội Ðồng Kháng Chiến Quốc Nội, Ủy Ban Kháng Quản, Ðông Tiến v.. v.. tất cả chỉ là sản phẩm của những bộ óc lừa đảo, xảo quyệt.
***
Ðại Cuộc và Chính Nghĩa ở đâu khi ngay bước khởi đầu đã là những trò dối trá, bịp bợm?
HÀO KHÍ VÀ HÙNG KHÍ Ở CHỖ NÀO KHI CHIẾN KHU QUỐC NỘI CHỈ LÀ MẤY CĂN NHÀ Ở TRÊN ÐẤT THÁI? Chẳng lẽ hàng đêm CHỐNG MUỖI ÐỐT ÐỂ KHỎI SỐT RÉT LÀ KHÁNG CHIẾN Ư?
Kiểm chứng lại cho kỹ những bài phỏng vấn ông Trần Văn Sơn, Ðỗ Thông Minh, Huỳnh Lương Thiện, Phạm Văn Liễu, Trần Minh Công - những nhân vật chính trong vở tuồng Kháng Chiến - chúng tôi thấy những nhân vật này vẫn chưa dám nói hết Sự Thật.
Bởi chính họ đã tiếp tay thần tượng hóa một con người bằng những trò lừa bịp, dối trá nên không đủ can đảm để nhận lãnh một phần trách nhiệm về mình. Diễn biến từ buổi khởi đầu cho chúng ta thấy rõ Hoàng Cơ Minh chỉ thực sự nổi lên nhờ vào những trò dối trá. Hắn chưa từng đặt chân lên đất Mẹ, ngay cả khi vong mạng vì hậu quả của vở tuồng Kháng Chiến Bịp .
Không ai có quyền nhân danh “Phục Vụ Ðại Cuộc” để biện minh cho những hành vi lừa đảo, dối gạt quần chúng.
Trải mấy nghìn năm lịch sử quá nhiều thăng trầm, biến động nhưng cho dù mất hàng nghìn năm nô lệ giặc Tàu và hàng trăm năm nô lệ giặc Tây, cuối cùng dân tộc Việt Nam vẫn trường tồn và phát triển do biết dùng “Chí Nhân để thay Cường Bạo, biết lấy Ðại Nghĩa để thắng Hung Tàn.”
Vận nước gặp thời Suy Mạt nên mới nẩy sinh ra chuyện lẫn lộn giữa Chính Trị với Tà Trị, Anh Hùng với Ðại Gian Hùng.
Mười ba năm đã trôi qua kể từ ngày Hoàng Cơ Minh thảm tử nhục nhã tại Tây Bắc Lào do bị trục xuất khỏi đất Thái. Bọn Kháng Chiến Ma vẫn trơ tráo xem như hắn còn sống, vẫn nuôi dưỡng âm mưu tiếp tục lừa bịp và làm phân hóa Cộng Ðồng Việt Nam hải ngoại bằng những trò “ma nớp” chính trị.
Nếu Người Việt Quốc Gia chúng ta không đủ dũng khí lên tiếng vạch trần Sự Thật thì chắc chắn giới trẻ Việt Nam sẽ tiếp tục bị những tổ chức bịp bợm dẫn dắt vào con đường sai trái không còn biết đâu là đại cuộc của dân tộc.
Một phần tư thế kỷ đã qua, nhiều tổ chức yêu nước vẫn tiếp tục trên đường tranh đấu. Có những người đã nêu tấm gương sáng, đã anh dũng hy sinh như Liệt Sĩ Trần Văn Bá (từ hải ngoại về), Nguyễn Thành Sĩ, Hà Xuân Hùng, Thái Thanh Hùng, Phan Ngọc Nhất Linh, Nguyễn Công Ích (tại quốc nội)v.. v.v.
Tổ Quốc và Dân Tộc tri ơn những anh hùng.
Nhưng riêng với sự việc nổi đình, nổi đám, nặng phần trình diễn nhất của MTHCM, xét về thực chất lại chính là vụ việc bẩn thỉu và ô nhục nhất trong lịch sử chống Cộng của người Việt lưu vong.
Người ta có thể lừa dối được một người mãi mãi. Có thể lừa dối một số người một ít lâu nhưng không ai có thể lừa dối được tất cả mọi người.
Trong bối cảnh lịch sử vừa qua và hiện nay hành vi nhục nhã Lừa Dối Tinh Thần Ái Quốc của khối người lưu vong là một Ðại Tội Không Thể Tha Thứ. Như vậy tên Ðại Bịp Hoàng Cơ Minh chẳng phải là Anh Hùng mà chính là Thiên Cổ Tội Nhân?
Râu chòm dép lốp khăn rằn
Nhìn cho rõ chỉ là thằng bịp thôi
KIM ÂU
---------
Lợi dụng lòng Ái quốc của mọi người dân Việt yêu chuộng Tự do cho danh vọng, cho đầy túi tham tiền bạc quyên góp hàng chục năm của đồng bào hải ngoại và công sức của bao nhiêu chiến hữu thật sự có lòng cho đại cuộc mong muốn giải thoát quê hương thoát khỏi nanh vuốt của đảng CSVN mà trong đó có tôi, và quan trọng hơn hết Mặt trận "Phở bò" Hoàng Cơ Minh (nay là đảng Việt Tân) và đồng bọn đã thiêu hủy niềm tin của mọi người dân Việt trong và ngoài nước. Đó là tội tày trời không dung thứ được ! (VD)
.
Nhất định, Hoàng cơ Minh phải là THIÊN CỔ TỘI NHÂN, chứ không là Anh Hùng

0 comments:

Powered By Blogger