Đặng Huy Văn (Danlambao) - Nhân dịp kỷ niệm 42 năm ngày 30 Tháng Tư năm 1975, tôi xin tâm sự cùng quý vị những danh lợi mà trí thức dỏm Việt Nam chúng tôi đã và đang được hưởng, kể từ ngày non sông thống nhất.
Sau 30 tháng tư, trí thức toàn trí dỏm
Sau 30 Tháng Tư, trí thức toàn trí dỏm
Mắt cập kèm, tai nghễnh ngãng, mồm đau
Không thấy rõ, độc nghe nhầm, nói ngọng
Lo vinh thân, sống chết mặc đồng bào!
Trường đại học thừa giáo sư, tiến sĩ
Nhìn nông dân chế máy gặt, máy cày
Tưởng có học mà bất tài vô học
Bởi học hàm, học vị bán trao tay!
Thầy cô giáo vì đồng tiền, bát gạo
Bồn hai năm nhồi sọ lũ học trò
Bắt học thêm, ngày học rồi, tối học
Để góp tiền tăng thu nhập thầy cô
Lũ nhà báo nay trở thành bồi bút
Mặc dân oan đau khổ vẫn tung hô
"Là thời đại Hồ Chí Minh chói lọi
“Không có gì hơn "độc lập tự do"!
Lũ nhà văn thì ngợi ca đất nước
Dù ngàn năm từng nô lệ giặc Tàu
Nhưng theo "bác", Tàu “giúp ta” đuổi Mỹ
Vinh quang thay tình hữu nghị Hồ Mao!
Lũ nhà thơ lo làm thơ đăng báo
Để kiếm tiền, kiếm giải thưởng vu vơ
Không quan tâm Formosa xả thải
Khiến Miền Trung bị đầu độc từng giờ!
Dân vào viện "đầu tiên" chưa cứu chữa
Lương y đang chờ từ mẫu đếm tiền
Nghề bác sĩ ngày xưa giúp cứu mạng
Còn ngày nay chỉ đợi "Phật" chờ "Tiên"
Hỏi vì sao Văn Cao, Trần Đức Thảo...
Sống lay lắt bất hạnh một kiếp người?
Sau 30 Tháng Tư, nếu Tố Như còn sống
Cũng vượt biên chìm nghỉm giữa xa khơi!
Ôi "Trí, Phú, Địa, Hào... trốc tận rễ!"
Thời Cải Cách Hào, Phú, Địa giết rồi
Còn Trí thức quy Nhân Văn Giai Phẩm
Đã đi tù cùng Trương Tửu, Phan Khôi...
Một Thời đại trí thức nào thứ thiệt
Không hờn oan cũng chết rục trong tù
Thì Trí Dỏm mới ngày càng phát triển
Hỏi bao giờ mới được khóc Tố Như?
Hà Nội, 30/4/2017
0 comments:
Post a Comment