Thursday, September 30, 2010

HS.TS.VN

Là người Việt Nam trong và ngoài nước luôn nhớ rằng :

"Hoàng Sa, Trường Sa là của
Việt Nam" (đéo phải của Tầu), là của hơn 80 triệu người dân Việt.

Paracel & Spratly islands
belong to Vietnam - ABSOLUTELY - POSITIVELY Those Don't Belong To Red China

VhD - Sept. 30th-2010.


*** HS.TS.VN *** HS.TS.VN *** HS.TS.VN *** HS.TS.VN ***

Chúng tôi là những sinh viên vùng cao miền Tây Bắc của tổ quốc. Những ngày học ở dưới xuôi, chúng tôi thường hay thấy các bạn sinh viên dưới đó kẻ dòng chữ HS.TS.VN. Rồi đọc ở những trang mạng như bauxite, danluan... chúng tôi mới biết các bạn sinh viên khắp các tỉnh thành trong cả nước đang thể hiện mãnh liệt tinh thần yêu nước, bảo vệ chủ quyền lãnh hại , quần đảo trước sự xấm lấn của giặc Tầu bằng dòng chữ trên.

Mấy anh em chúng tôi nói với nhau, chả lẽ quê mình không có những dòng chữ này sao.? Quê mình ngay sát biên giới Tầu, nhất định cần phải có, không thể thua kém các bạn tỉnh khác. Hè rồi về quê, anh em chúng tôi chở nhau bằng xe máy đi dọc con đường từ Lai Châu sang đến Điện Biên để thực hiện việc kẻ dòng chữ yêu nước như các bạn dưới xuôi đang làm.

Lúc đầu chúng tôi kẻ dòng chữ HS.TS.VN được mấy nơi. Lúc sau bọn tôi thấy dân đi qua họ nhìn như không hiểu. Mấy anh em bàn nhau viết tắt thế này, bà con ở đây kém thông tin, không hiểu được đâu. Phải viết rõ thôi, thế là chúng tôi quyết định viết xen kẽ, cứ dòng HS.TS.VN lại đến dòng chữ rõ ràng Hoàng Sa Trường Sa Là Của Việt Nam. Khi viết dòng chữ rõ ràng này thì có một ông trung niên đến hỏi tại sao các cháu lại viết thế. Chúng tôi trình bày về sự an nguy của hai quần đảo này trước tham vọng của bọn Trung Quốc và tình hình thanh niên cả nước đang nỗ lực kẻ những dòng này, riêng tỉnh nhà ta giáp biên giới với Trung Quốc mà lại chưa có, nên chúng cháu phải kẻ. Người đàn ông nghe xong tức giận nói

- Chú cũng là lính biên phòng
hồi chống Tàu đây, chúng mày kẻ như thế chưa đủ, phải viết thêm vào cho chú câu '' đéo phải của Tầu''

Chúng tôi nói cho chú biết,
mình làm thế này cần phải văn minh, nói như thế người đọc không thiện cảm. Người đàn ông càng tức hơn, chú ấy quát

- Mẹ, ở đây miền ngược không như dưới xuôi, cái gì cũng phải thẳng luôn. Chúng mày sợ không dám làm thì sơn làm gì. Mày viết đi để bà con đây đọc xong, tao sẽ giải thích. Chứ viết của Việt Nam thì người ta chả hiểu gì hết. Chúng mày có viết không thì để tao viết.

Anh em chúng tôi nhìn nhau, sau cũng đành gật đầu chiều
ông cựu chiến binh máu nóng đó. Thế là thành dòng chữ Hoàng Sa Trường Sa Là Của Việt Nam lại thêm cái đoạn Đéo Phải Của Tầu ở phía dưới là vậy.

Sang đến địa phận khác, đang viết thì có một thanh niên dân đi qua bỗng đứng lại nhìn. Hỏi chuyện chúng tôi, nghe chúng tôi giải thích. Anh ấy giằng lấy cái bình xịt nói

- Các chú cho anh viết với.


Anh viết xong dòng chữ Hoàng Sa Trường Sa Việt Nam xong, yêu cầu chúng tôi chụp tấm ảnh
làm kỷ niệm. Chúng tôi hỏi chụp ảnh này công an biết anh viết, bắt anh xóa hết tất cả thì sao. Anh ấy nói

- Tao làm đường đoạn này, bắt tao xóa hôm nay, ngày mai tao lại viết. Bọn mày để lại cho tao
cái bình sơn. Tao làm đến chỗ nào đẹp tao sơn mấy nhát.

Chúng tôi tiếp tục đi , vì trời đổ
mưa, sơn không ăn vào tường, thành cầu nên chúng tôi dừng lại. Tuy thế cũng điểm lại gần 300 cây số của hai tỉnh Điện Biên, Lai Châu đã rải rác những dòng chữ Hoàng Sa Trường Sa Là Của Việt Nam. Có lúc đang sơn có những chiếc xe biển xanh chạy qua, nhưng anh em chúng tôi không hề nao núng vẫn cố sơn thật nắn nót. Chúng tôi bảo nhau mình làm phải đàng hoàng, nắn nót để chọ họ ( chính quyền ) khi thấy mình làm, hay khi đọc những dòng chữ ngay ngắn đầy đủ họ càng phải ý thức về tâm nguyện của thanh niên. Một tâm nguyện cực kỳ chính đáng mà nhà nước cần phải quan tâm.

Thế là vùng Tây Bắc xa xôi của tổ quốc cũng không hổ thẹn với các bạn dưới xuôi. Những dòng chữ đỏ thắm tình yêu quê hương đất nước đã được thể hiện đầy đủ, rõ ràng trên những tuyến đường quốc lộ đông người đi lại. Thông điệp về tình yêu quê hương, về ý chí khẳng định chủ quyền đất nước đã được ghi dấu rành rẽ trên hai tỉnh Điện Biên, Lai Châu. Dù ở vùng núi cao địa đầu tổ quốc nhưng tấm lòng của người miền núi vẫn hướng tới những quần đảo xa xôi của tổ quốc mãi ngoài khơi. Những người ngư dân Quảng Ngãi, Đà Nẵng, Khánh Hòa và những người sơn tràng Điện Biên, Lai Châu mãi mãi là cùng một dân tộc Việt Nam, sẽ gắn bó chung cùng số phận không phân biệt vùng miền. Bởi bất cứ một miếng đất, vùng biển, hòn đảo nào của đất mẹ Việt Nam bị cắt lìa đều gây đau đớn cho đất mẹ Việt Nam.

Chúng tôi sẽ tiếp tục kẻ những dòng chữ này trên quê hương mình, và vận động các bạn ở quê hương cùng góp tay để Hoàng Sa, Trường Sa mãi mãi trong ý thức, tâm khảm người Việt Nam dù ở bất cứ đâu đều phải ghi khắc rằng là của chúng ta, của dân tộc Việt Nam, của đất mẹ Việt Nam hàng ngàn năm lịch sử.


Wednesday, September 29, 2010

Phật Ngọc Hòa Bình ???



(Bài viết trích từ : http://calitoday.com/news/view_article.html?article_id=845299844879e46a26eb12feb3bf6e63)

Cali Today News – Chúng tôi vừa nhận được một bài viết dài của Nguyên An với tựa đề “Tâm sự của một người Phật tử: Vui Buồn với pho tượng Phật bằng ngọc”. Tác giả gửi đến tòa soạn với lời dặn “Chỉ đăng khi tượng Phật bằng ngọc rời khỏi San Jose.” Chúng tôi đang đọc bài viết rất xúc cảm và tế nhị này với nhiều tình tiết bất ngờ. Tòa soạn cũng không chắc 100% là sẽ có đăng trọn vẹn bài viết này của đạo hữu Nguyên An, tuy nhiên chúng tôi xin phép trích đăng một phần rất nhỏ của bài viết dài nói trên với tiểu tựa “PHẬT NGỌC” VÌ HÒA BÌNH?

===========================================================================

“PHẬT NGỌC”?


Từ nhỏ chúng tôi hay đi chùa và thích đọc kinh. Trong số các danh hiệu chư Phật mà cá nhân chúng tôi được biết đến có rất nhiều như Phật Thích Ca, Phật A Di Đà, Phật Di Lặc, Phật Địa Tạng,… và chúng tôi chưa từng nghe “hồng danh” Đức “Phật Ngọc”…

Theo suy nghĩ chủ quan, không có đức Phật nào được gọi là “Phật Ngọc” trong lịch sử Phật giáo, mà nên gọi là những “Pho tượng Phật Thích Ca bằng Ngọc” thì đúng hơn, thật hơn, “chánh ngữ” hơn,… Và “Phật Ngọc” của ông bà Ian Green đang được mang đi triển lãm khắp nơi (dù vì mục đích gì đi chăng nữa) cũng chỉ là MỘT TRONG NHỮNG pho tượng Phật Thích Ca bằng ngọc mà thôi. Trong quá khứ đã có nhiều pho tượng Phật Thích Ca bằng ngọc trên thế giới và hiện nay tại Việt Nam, người ta đang thực hiện những pho tượng Phật Thích Ca bằng ngọc, thậm chí to lớn hơn, qúy giá hơn (ít ra là giá trị bằng tiền) so với pho tượng Phật bằng ngọc của ông Ian Green.


Xin qúy vị từ nay hãy gọi đúng bản chất của sự việc, và không nên phạm giới khi gọi pho tượng trên là Phật Ngọc. Cách gọi này tạo ra cảm nhận sai lầm của người Phật tử vì nhiều người tưởng rằng đó là Phật và nhiều người xem chuyện rước tượng Phật bằng ngọc về là “Phật về”. Thật đáng tiếc khi cung nghinh pho tượng này đi khắp Việt Nam, và ra hải ngoại, chúng ta không nghe chư tôn đức nói gì đến chuyện “lạm danh” này vì có thể có lý do nào đó. Tuy nhiên, theo thiển ý, chúng tôi nghĩ rằng đã đến lúc “gọi tên cho đúng sự việc” (chính ngữ, chánh tư duy). Người Phật tử được qúy thầy dạy từ kinh Phật về ngủ giới và bát chánh đạo, thì không thể lặng im trước hiện tượng này. Qúy thầy dạy Phật tử sống theo Bi, Trí, Dũng. Không nhận thức ra điều sai là “vô trí” và biết sai mà không nói, mà im lặng là “vô dũng”.
Lẽ nào chúng ta lại chấp nhận một cách giản đơn lối sống vô bi, vô trí và vô dũng như thế?

“PHẬT NGỌC” VÌ HÒA BÌNH?

Nếu vế đầu tiên (“Phật Ngọc”) của thuật ngữ trên đây là một sự lộng ngôn, mạo nhận, lộng danh có chủ đích nhằm hướng dẫn sai lệch dư luận, nhất là những Phật tử tín tâm thành kính chư Phật, thì vế thứ hai (“vì hòa bình”) cũng là một sự lộng ngôn khác.

Thật sự có phải vì hoà bình không?

Trước khi “Phật ngọc” đến San Jose, biết bao sóng gió xảy ra giữa chùa này, chùa nọ, đến mức phải mở họp báo, đến mức luật sư phải xuất hiện trong cuộc họp báo, thì hòa bình ở chỗ nào?

Nhiều chuyện tế nhị khác mà chúng tôi sẽ nói đến trong phần khác để thấy có phải vì hòa bình không?

Nếu “vì hòa bình” là một ước vọng, một khao khát đêå sống thì tốt, nhưng không nên đưa ra thành một thứ khẩu hiệu khoe khoang. Tự thân Phật đã là hòa bình, đã là từ bi, đã là trí tuệ rồi. Phật không cần gắn thêm những mỹ từ trang sức kèm theo.

Nếu nói Phật Ngọc vì hoà bình, thì còn bao nhiêu đức Phật khác vì những điều khác như Phật ngọc vì dân chủ cho Việt Nam, Phật ngọc vì nhân quyền, Phật ngọc vì thịnh vượng,… Cách gọi Phật ngọc vì hòa bình tưởng là vinh danh chư Phật, nhưng lại là một sự vẽ vời không cần thiết về Phật…

Do vậy, “Phật ngọc vì hòa bình” là một ý tưởng cần được xem lại.

Kinh Kim Cang dạy Phật tử phá chấp, vô sở trụ và cách gọi pho tượng Phật Thích Ca bằng ngọc là Phật Ngọc, rồi lại là Phật ngọc vì hòa bình, thì đi ngược lại tinh thần kinh Kim Cang của Phật, tạo chúng ra xa rời tâm Phật, nhìn cục ngọc tưởng là Phật với những “mỹ từ khác” khiến cho chúng ta ngày càng xa rời Phật và xa rời tâm Phật. Điều đó có nên không?

MỘT ĐỀ NGHỊ

Chúng tôi, những Phật tử, xin chân thành đề nghị: Ông bà Ian Green và những ban tổ chức cung nghinh tượng Phật bằng ngọc của ông bà Ian Green sắp tới hãy xem xét lại những lối tôn sùng Phật bằng hình thức vọng tâm nói trên. Chúng tôi cũng mong qúy thiện trí thức Phật tử thông cảm cho những suy nghĩ thô thiển nói trên, và xin qúy thiện trí thức Phật giáo xa gần góp thêm những lời chỉ bảo để chúng ta không bị sai lầm mê muội, và không để niềm tin của chúng ta trở thành những con tin cho người khác lợi dụng.

Phụng thờ Phật và tu theo lời dạy của chu Phật để giác ngộ là điều nên làm, nhất là ở thời kỳ mà chư Phật cho là thời mạt pháp này, nhưng cổ súy lối tu vọng tâm và vọng tưởng như trên thì cũng nên xem lại.


Nguyên An

==================================================================

Góp ý của VhD : Tôi đồng ý với tác giả Nguyên An, qua những nhận định xác thực trong bài viết trên về hiện tượng "Phật Ngọc Hòa Bình", nếu chúng ta dễ dàng chấp nhận chuyện lộng ngôn, mạo nhận, tệ hại hơn là thần thánh hóa bức tượng Phật được trạm trổ bằng ngọc rồi gán ghép với những "chức năng mầu nhiệm" như có thể mang lại được hòa bình cho thế giới, trong khi Phật tính trong tâm thì ít so với lòng Tham-Sân-Si thì nhiều vô lượng, đã ăn sâu tiềm ẩn trong người và sẵn sàng kiện tụng, tranh chấp, giành giựt nhau để tổ chức lễ rước cung nghinh cho bằng được vì một dụng ý sâu kín nào đó ???. Không chừng sau "Phật làm bằng ngọc" này sẽ có kẻ khác bày ra chuyện "Phật Kim Cương cho Nhân Quyền Thế Giới" hay "Phật Thép cho Dân Chủ Thế Giới" .v.v.... và v.v.....

Nếu mọi người nhận thức được "Phật tại tâm" thì làm gì có chuyện Phật ngọc với Phật vàng hay Phật kim cương ..... hoặc giả nghĩ rằng Phật chỉ có ngự, hiện diện ở chùa to đẹp lớn nguy nga tráng lệ này mà không ở chùa lụp xụp, nhỏ bé tăm tối kia !

Nếu mọi người nhận thức được "Tâm bình thế giới bình" thì làm gì có chuyện ông đại gia này dọa kiện bà thương gia kia, chùa này thưa chùa nọ, ông đại đức này hăm he kiện bà ni sư kia .v.v...

Nếu không ai mê muội, cuồng tín nhắm mắt nhắm mũi tin vào những vật thể (kim loại, đá quý) được đúc, tạc thành hình dạng Phật mới là hiện thân của Đức Phật, thì àm gì có hiện tượng thương gia này con buôn nọ, kẻ háo danh kia nhảy xổng ra tranh giành tổ chức ngỏ hầu chia chác, kiếm lợi bạc tiền, kiếm danh hư ảo từ lòng tin nhẹ dạ cả tin của những đồng đạo Phật tử khác!

Kết luận. Thật ra chẳng có ông Phật (Thích Ca) hay ông Chúa (Giê su) nào truyền dạy đệ tử, con chiên (người theo đạo) là phải thờ phượng các ngài theo cách này, không là cách nọ, phải tạc tượng bằng ngọc bằng vàng bằng kim cương, mà không bằng đất sét, đất bùn cả ! Chung quy chỉ có con người mới bày trò vẽ vời, đặt ra đủ trò và luật lệ để trói và ràng buột kẻ khác cũng là con người như mình ! Rõ khổ ......

Ai Di Đà Phật - Amen !


Xem bài cùng chủ đề về "Phật ngọc", bấm vào link dưới đây :

http://vuhuyduc.blogspot.com/2010/09/hoa-hau-phu-nhan-bich-lien-show-hang.html

Lá thư của công nhân gửi đảng Việt gian CSVN

PHONG TRÀO CÔNG NHÂN ĐẤU TRANH

LÁ THƯ CAN ĐẢM CỦA MỘT SỐ CÔNG NHÂN

oOo
Nỗi Niềm Khóc Hận Thương Tâm của tầng lớp công nhân lao động nhập cư nghèo từ các tỉnh về thành phố

Kính Gửi:
Tổng Bí Thư Nông Đức Mạnh Đảng CSVN
Bộ Chính Trị Trung Ương (T.Ư.) Đảng CSVN
Bộ Lao Động Thương Binh và Xã Hội do Đảng CSVN cầm quyền.

Chúng tôi có tên dưới đây:
- Huỳnh Ngọc Cảnh, đại diện một số anh chị em công nhân khu công nghiệp AMATA Đồng Nai.
- Nguyễn Tấn Hoành, đại diện một số anh chị em Khu Công nghiệp Điện Bàn Quảng Nam.
- Nguyễn Tấn Dung, đại diện một số anh chị em công nhân khu công nghiệp Biên Hoà II.
- Dương Thái Phong, Huỳnh Tiến, Trương Long, Vũ Hà, Trần Tá, Võ Hải, Nguyễn thị Tuyết, thuộc khu công nghiệp Tân Bình và khu chế xuất Vĩnh Lộc.
- Hoàng Anh Tuấn, Công Ty Giày da Gia Định, quốc lộ 13 Thủ Đức, Tp. Saigon

Thưa quý Ngài lãnh đạo Bộ Chính Trị Trung Ương Đảng CSVN.

Ngày trước miền Nam 1975, gia đình chúng tôi chưa được cách mạng giải phóng. Cha mẹ chúng tôi có nhà, có đất làm ăn khấm khá chưa biết làm thuê làm mướn là gì. Trong thời đó những nhà thương gia Ấn Độ, kỹ sư người Nhật, Hàn Quốc vào miền Nam làm thuê và mua bán. Họ hoàn toàn lệ thuộc vào người dân Việt Nam. Sau năm 1975, miền Nam được cách mạng giải phóng khỏi ách nô lệ, Đảng hô hào nâng đỡ và đấu tranh cho hai giai cấp công nhân và nông dân. Chính lá cờ Đảng CSVN thể hiện biểu tượng búa, liềm.

Sự thật có phải như vậy không?

Thưa, sự thật rất phũ phàng!

Sau khi chiếm được miền Nam là cải tạo công thương nghiệp, đánh tư sản mại bản thì gia đình chúng tôi bị mất nhà, mất đất. Trong khi chúng tôi có tiền dư thóc để, thì chúng tôi bị lấy nhà và bị đuổi đi vùng sâu nước độc để khai phá đất hoang làm ăn. Do những cơn sốt rét vàng da, có những gia đình chết phân nửa, có những gia đình phải chết hết. Khi trở về thành phố thì nhà cao cửa rộng, ruộng vườn của mình thì bị cán bộ đảng viên thu sạch. Điều này chúng tôi có nói sai đâu. Những villa nhà lầu hiện nay là nhà của đảng viên, thì thử hỏi cha ông của mấy ông này mua nhà đất từ thời nào để lại cho mấy ông đảng viên này, nếu không phải cướp của chúng tôi thì từ đâu mà có. Cuộc đời chúng tôi còn sống thì vẫn còn bị cướp. Đời Cha tôi bị cướp, đời tôi cũng bị cướp. Những gia đình chúng tôi lên vùng kinh tế mới khai hoang được vài ba mẫu đất làm ăn, cuộc sống chưa ổn định thì trò cướp bóc lại theo đuổi theo người dân nghèo chúng tôi, kế đến là chiêu thức kêu gọi đầu tư rước ngoại bang vào, lại tiếp tục lấy đất của chúng tôị Bằng nhiều chiêu thức gạt gẫm lừa bịp gian manh quỷ quyệt, trù dập vu khống chụp mũ. Mọi thủ đoạn lấy cho bằng được đất của chúng tôị Thế thì chúng tôi người nông dân mà không có ruộng cày, ruộng mình bị lấy trắng tay, lấy giữa ban ngàỵ Ông Bà ta có câu "cướp đêm là giặc, cướp ngày quan tham!". Sự tính toán nham hiểm của Đảng, mà người dân chúng tôi sống không được mà chết cũng không xong. Chúng tôi có đất mất cả hai lần, thế thì muốn được sống phải đi làm thuê cho những ông chủ mà trước năm 1975, đất nước họ kinh tế thấp kém, họ phải tới Việt Nam làm mướn. Đó là sự lãnh đạo tài tình của Đảng ta đã đưa dân tộc làm nô lệ cho ngoại bang!??

Thưa quý vị,
Đất nước ta là đất nước cộng sản theo chủ thuyết Lênin chuyên chính vô sản, giải phóng cho hai tầng lớp nông dân và công nhân. Nhưng nay ta có đảng lãnh đạo suốt 30 năm mà người dân chúng tôi phải è cổ, cho bọn thương gia bóc lột là saỏ Sự tính toán của đảng ta là đẩy tầng lớp nông dân và sức trẻ thanh niên làm tôi mọị Bản thân chúng tôi bị vắt cạn kiệt sức lao động, mà nhà nước và đảng đã chủ mưu tính toán lấy sạch đất đai của dân, thì buộc chúng tôi phải làm nô lệ. Nhưng chúng tôi không phải làm nô lệ cho một ông chủ, một bản thân, mà phải chia ra làm tôi mọi bị bóc lột từ nhiều phía, nhiều cơ quan.

Như tôi, Nguyễn thị Tuyết, người con gái nhỏ bé 21 tuổi cũng như anh chị em khác, bị những khâu chia chác mồ hôi, sức lao động như sau:

Tôi ở Kiên Giang đi cùng chúng tôi là bốn chị em khác lên tại Saigon xin vào công tỵ Trước khi đi, địa phương đã thu của tôi bốn mươi lăm nghìn đồng (VN$45,000) tiền lao động công ích, tiền an ninh là hai mươi lăm nghìn (VN$25,000). Mức thuế thân này chúng tôi phải đóng trước khi rời khỏi địa phương, như mỗi năm tôi phải đóng hai lần, cộng cả thảy là một trăm năm mươi nghìn đồng, chưa tính tiền xe đi lại hầu hạ mấy ông cán bộ cấp Xã. Vào xin được việc làm, phải mướn phòng trọ mỗi tháng hai trăm năm mươi ngàn đồng (VN$250,000) ; tiền điện, tiền nước là sáu mươi nghìn đồng (VN$60,000). Như vậy, tính ra tôi phải bắt buộc chi tiêu tối thiểu là bốn trăm sáu mươi nghìn đồng (150,000+250, 000+60,000= VN$460,000). Trong khi lương của tôi chỉ được một triệu, là mức lương đã làm được ba (3) tháng, tay nghề tương đối đã rành. Còn mới vào sáu (6) tháng đầu, chỉ có bảy, tám trăm ngàn, tính ra ăn uống và phương tiện đi lại thì không mua nỗi áo quần để mặc. Những lúc bệnh nhẹ cũng không có tiền mua vài liều thuốc. Mấy chị em cùng đi với tôi có người thì bỏ về cào tôm, lượm sò. Số còn lại họ không làm nổi vì công việc quá cực. Thức đêm tăng ca không tăng tiền, họ đành vào những quán café ôm, rồi sau đó họ sa vào lưới của xã hội tạo ra, bán rẻ trinh tiết cho những tay có tiền. Ở Việt Nam hiện nay ai là những kẻ có lắm tiền, chỉ có những kẻ quan chức cán bộ mới có nhiều tiền mà thôi. Chính họ dồn ép tuổi thanh xuân chúng tôi vào đường cùng để cướp của người này, đem mua những thứ khác, có phải vậy không Ngài Tổng Bí Thư ?

Chúng tôi phân tích không sai, mong ông hãy nghĩ tới người Việt Nam máu đỏ da vàng, không phân biệt Kinh hay Thượng. Cha ông đã nói nước Việt Nam là Một, dân tộc Việt Nam là Một. Vậy quý vị còn có chút lương tâm con người không?

Hiện nay chúng tôi vẫn bám víu vào công việc tại nhà máy bao bì cho ông chủ Đài Loan. Ở đây thật đau lòng, chúng tôi như người bị tù, vì công đoàn là bộ phận an ninh của Đảng và an ninh nội bộ luôn bám sát chúng tôị Bộ phận công đoàn sẵn sàng lợi dụng những người nhẹ dạ không biết thương nhau trong đám công nhân, để phát triển thành đoàn viên, là cánh tay hậu bị của đảng làm công cụ cho công đoàn, sẵn sàng đàn áp chúng tôi bằng những tờ báo cáo mật hay chỉ trích một khi chúng tôi có sự đòi hỏi chính đáng .

Chúng tôi là những công nhân có tên trên đây đại diện cho một số anh chị em công nhân trong nước có tiếng nói chung, yêu cầu và đề xuất những điều kiện sau đây với Bộ Chính Trị và Trung Ương Đảng CSVN như sau:

Trả lương cho chúng tôi theo đúng hợp đồng của nhà nước Việt Nam với các nhà đầu tư, thương gia nước ngoài có công ty xí nghiệp tại Việt Nam theo mức giá đồng USD thị trường.

Mức lương phải ngang bằng các công nhân các nước trong khu vực như Singapore, Thái Lan, Hàn Quốc, Indonesia ...

Dẹp bỏ Công đoàn do đảng (CS) xây dựng đưa vào các công ty xí nghiệp.

Không được phát triển đoàn, đảng trong hệ thống công nhân chúng tôi, để rồi quay lại đàn áp chúng tôi. Vì chúng tôi chỉ là những người đi làm mướn làm thuê bình thường, không muốn tham gia chính trị, chúng tôi không muốn hệ thống độc tài độc quyền đeo đẳng chúng tôi, vì chúng tôi đã quá khổ rồi.

Chúng tôi có quyền tự hợp đồng lao động cá nhân và tập thể khi đã dẹp bỏ hệ thống công đoàn, vì tổ chức công đoàn không đem lại quyền lợi thiết thực cho chính người công nhân chúng tôi, mà chính họ lại ăn theo phần trăm sản xuất của chúng tôi, và mỗi khi chúng tôi muốn đòi hỏi quyền lợi chính đáng phải được sự đồng ý của công đoàn là phi lý.

Chúng tôi không phải đóng góp những khoản tiền như xoá đói giảm nghèo và các loại tiền do Công đoàn phát động và trừ thẳng vào lương của chúng tôi như trước đây đã có.

Chúng tôi phải được quyền lợi như: bảo hiểm y tế, tiền lương hưu sau khi hết độ tuổi lao động, bảo hiểm tai nạn lao động rủi ro ...

Chúng tôi có quyền hội họp riêng tư, có quyền lập hội, gây quỹ, có quyền đấu tranh, có quyền đình công đòi hỏi các quyền lợi chính đáng, phù hợp mức lương, tương xứng với công sức lao đô.ng. Những đòi hỏi ước vọng này, chúng tôi được thực hiện cũng không gây ảnh hưởng kinh tế thị trường và nền an ninh, như nhà nước và bộ phận công an thường cho là thế lực thù địch gây ảnh hưởng kinh tế quốc gia.

Nếu chúng tôi không được thực hiện 8 điểm yêu cầu trên, chúng tôi sẽ chọn một điểm phát động đấu tranh giành quyền làm chủ các nhà máy, xí nghiệp công ty của những tay tư bản ngoại quốc, như trước đây chủ nghĩa CS đã làm. Và chúng tôi làm đúng chính sách chủ trương của đảng cộng sản Việt Nam, là nơi nào có bóc lột, áp bức, nơi đó phải vùng lên đồng loạt giành quyền làm chủ; đánh đổ các tập đoàn tư bản, giành quyền làm chủ cho dân nghèo. Vậy chúng tôi mong bộ Chính Trị Trung Ương Đảng, Bộ Công An xem xét cho người công nhân chúng tôi được những quyền lợi mà đảng đã từng hô hào là chống bóc lột, chống tư bản, chống nghèo đói, mà nay đảng và nhà nước đang làm ngược lại.

Chúng tôi đã có tên và địa chỉ, mong quý Ngài quan tâm.

Yêu cầu các giới truyền thông hải ngoại, các cơ quan quốc tế đấu tranh cho quyền lợi dân nghèo bị đàn áp bóc lột, trong đó có tầng lớp công nhân Việt Nam chúng tôi đang bị bóc lột tận xương tuỷ.

Trân trọng kính chào.

Tuesday, September 28, 2010

Tẩy chay & Tố cáo 1000 Năm Thăng Long của VC

Kỷ niệm “1000 năm Thăng Long” phải là một dịp để đánh dấu mốc điểm khai nguyên thời kỳ vĩ đại trong lịch sử Việt Nam, mở ra giai đoạn tự chủ vinh quang của dân tộc thoát khỏi vòng Bắc thuộc. Nhưng:

1- Nhà cầm quyền Cộng Sản Việt Nam, dù đã có nhiều thành phần trong dân tộc lên tiếng giải bày, vẫn giữ quyết định thiếu tôn kính tiền nhân và sai lệch lịch sử, khai mạc chương trình chào mừng 1000 năm Thăng Long vào ngày 01.10.2010 (cùng ngày Quốc khánh của Trung Cộng), bế mạc chương trình vào ngày 10.10.2010 (cùng ngày quốc khánh Đài Loan). Việc làm này đã xâm phạm trầm trọng biểu tượng lịch sử thiêng liêng của Thăng Long trong vai trò bảo vệ chủ quyền và lãnh thổ của dân tộc Việt nam trong 1000 năm qua.

2- Nhà cầm quyền Cộng Sản Việt Nam đã hoang phí tiền thuế do nhân dân đóng góp, vung tay sử dụng đến hơn 94 ngàn tỷ đồng VN ( tương đương với khoảng 4,5 tỉ đô la Mỹ !!!) cho ngày lễ hội 1000 năm Thăng Long; trong khi nước Việt Nam còn nằm trong danh sách những quốc gia nghèo trên thế giới, nợ nần các ngân hàng quốc tế còn chồng chất; trong khi còn quá nhiều người dân sống trong cảnh nghèo đói, phương tiện an sinh cơ bản trong xã hội còn quá thiếu thốn.

3- Nhà cầm quyền Cộng Sản Việt Nam tổ chức chương trình lễ hội mang đậm bản sắc văn hóa Trung Hoa. Đây không thể là một sự tình cờ trùng hợp vô thức, mà là sự chủ động của CSVN muốn đẩy cả Dân Tộc Việt vào con đường nô dịch về văn hóa, để từng bước đồng hóa Dân Tộc Việt thành Hán theo ý đồ chủ động của các quan thầy Trung Cộng của CSVN.

4- Nhà cầm quyền Cộng Sản Việt Nam đã lệ thuộc và khiếp nhược trước Trung cộng, đã để mất đất - mất biển vào tay Tàu cộng, ngăn cấm người dân bày tỏ lòng yêu nước.
Là người Việt không ai có thể chịu ngồi yên để cho lịch sử đau thương từ ngàn năm trước tái diễn.

Chúng tôi kêu gọi quý đồng hương, các tổ chức, đảng phái người Việt Quốc Gia khắp nơi trên thế giới hãy cùng tham gia biểu tình PHẢN ĐỐI NHÀ CẦM QUYỀN CỘNG SẢN VIỆT NAM và TẨY CHAY LỄ HỘI NGÀN NĂM THĂNG LONG – HÀ NỘI do nhà cầm quyền Cộng Sản Việt Nam tổ chức.


Chỉ còn 2 ngày nữa là bọn chúng sẽ quăng hàng tỉ tỉ đô la trên xương máu của đồng bào nghèo khổ thiếu trường học, bệnh viên... để khai mạc cái gọi là 1000 năm Thăng Long vào đúng ngày quốc khánh của ông nội chúng nó là tàu cộng. Đồng bào ơi, hãy tẩy chay quyết liệt hành động hèn mạt này của bọn cầm quyền nhu nhược bán nước cầu vinh.

Điều đơn giản nhất đồng bào có thể làm là gi? Hãy treo AVATAR này để cùng tham gia BIỂU TÌNH ONLINE từ đây cho đến hết ngày 10/10.

AVATAR này không đại diện cho bất cứ 1 đảng phái hay tổ chức chính trị nào. AVATAR được tạo nên bởi những người tuổi trẻ mang dòng máu Việt Nam và cảm thấy danh dự dân tộc đang bị chà đạp bởi bọn giặc cộng đê hèn trước kẻ thù tàu cộng.


Hãy bày tỏ thái độ -- Hãy cùng treo avatar này trên Facebook của bạn, trên blogs/webs của bạn và kêu gọi nhiều người cùng treo từ đây cho đến hết ngày 10/10.


Ngàn Năm Thăng Long Đại Cáo

của Nguyễn Tấn Vinh

Tháng bảy năm Canh Tuất một ngàn lẻ mười,

Vua Lý Thái Tổ xuống Chiếu dời đô,

Đặt tên Thăng long cho chốn đế kinh

Đánh dấu thời Độc Lập – Tự Chủ của giống nòi.

Trải đến nay:

Mùa Thu Canh Dần niên, hai ngàn lẻ mười.

Thăng long qua ngàn năm lịch sử:

Lý, Trần, Lê, Nguyễn

Tổ tiên ta lo gìn giữ giang sơn

Triều Lý có tướng quân Thường Kiệt

Thuở tung hoành phá Tống, bình Chiêm,

Dõng dạc tuyên ngôn Nam quốc sơn hà…

Trần triều đôi phen ngửa nghiêng vận nước

Trần Hưng Đạo ra Hịch tướng sĩ cảnh tỉnh quân binh

Vua Trần mở Hội nghị Diên hồng lấy ý kiến toàn dân

Trên dưới một lòng hô lời quyết chiến

Trăm họ đồng tâm khắc câu Sát Đát

Sông Bạch đằng máu giặc nhuộm hồng,

Giặc Mông-Nguyên một phen khiếp vía.

Nhưng cường quyền phương Bắc bao đời

Vẫn hung hăng

Chẳng từ bỏ giấc mơ đại Hán!

Hai trăm năm sau, nhà Minh đem quân sang

Giả trò nhân nghĩa giúp Trần diệt Hồ

Thực chất là xâm lăng cướp nước

Thống trị bạo tàn, dân ta khốn khổ lầm than.

Anh hùng Lê Lợi dựng cờ nghĩa đất Lam sơn

Hiền tài Nguyễn Trải theo khuông phù người áo vải,

Mười năm nếm mật nằm gai, vào sanh ra tử

Chiến thắng quân Minh xâm lược, xây nền tự chủ.

Công bố quốc dân lời "Bình Ngô đại cáo":

"Đem đại nghĩa thắng hung tàn,

"Lấy chí nhân thay cường bạo.

Lê triều thịnh trị, đất nước an bình

Trăm họ an vui, qua thời nô lệ.

Kịp đến thời Lê mạt, Chiêu Thống mê lầm

Cầu cạnh Thanh triều, rước voi giày mả tổ.

May có người anh hùng Nguyễn Huệ,

Đánh một trận ngói tan, trúc chẻ

Mấy chục vạn quân Thanh tan tác sớm chiều.

Thăng long thêm một lần oanh liệt.

Qua Nguyễn triều giặc Pháp xâm lăng

Hà thành ghi dũng khí tướng quân

Hoàng Diệu chết rạng danh sử sách.

Bao năm giặc Pháp hoành hành

Sĩ phu, dân chúng đấu tranh không ngừng.

Giành độc lập sẳn sàng. máu đổ,

Bao anh hùng lớp lớp hy sinh

Khắp Nam, Trung, Bắc ba miền

Bao đảng ái quốc, bao nhiêu hiền tài.

Lại có kẻ bôn ba cầu thực

Theo học đòi chủ nghĩa nọ kia

Say mê tà thuyết, theo phường ngoại lai

Nguyện làm ưng khuyển, tàn hại giống nòi.

Giả vờ đoàn kết, cướp công Kháng chiến

Đảng phái quốc gia, người tài yêu nước

Lũ gian cộng sản giết hại không chừa:

Phạm Quỳnh, Lý Đông A, Trương Tử Anh, Huỳnh Phú Sổ …

Theo lịnh Nga, Tàu diễn trò khủng bố:

"Cải cách ruộng đất" đấu 5 phần trăm

Máu dân lành nhuộm đỏ nông thôn

Nỗi oan dậy đất,

Tiếng than ngập trời!

Trận Điện biên, Pháp thua đành rút

Hội Giơ-neo, đất nước chia đôi.

Cộng sản tiếp thu giang sơn miền Bắc

Dân chúng hải hùng bỏ chạy vào Nam

Chế độ Cộng hoà, đất lành chim đậu

Bên kia vĩ tuyến, màn sắt phủ trùm

Xã hội ngột ngạt, dân chúng lầm than

Nhà văn, nhà thơ khao khát tự do

Đi theo Kháng chiến bấy chừ thất vọng

Nhân văn, Giai phẩm bị đánh tả tơi

Kết tội gián điệp, tù đày oan khuất.

Ngụy quyền cộng sản củng cố miền Bắc

Dựng lên Mặt trận Giải phóng miền Nam

Gây chiến tranh huynh đệ tương tàn

Quyết tâm nhuộm đỏ phần đất Tự do

Vũ khí Nga, Tàu tha hồ bắn giết

Để ngăn Cộng sản, Mỹ đổ quân vào

Tiếp cứu miền Nam, oanh tạc Bắc Việt

Leo thang chiến tranh, khắp miền tang tóc.

Chuyện Tết Mậu Thân, Việt cộng vi phạm

Thoả hiệp ngưng bắn, ngày Tết thiêng liêng

Thừa dịp tấn công, gây cảnh chết chóc

Giết người dã man ở cố đô Huế.

Nhưng rồi đại bại, Việt cộng thua to

Già Hồ tức chết (1969)!

Hội nghị Ba-lê, hoà bình ký kết

Việt cộng bội ước, mở ngay chiến dịch

Tấn công qui mô, Mỹ không can thiệp

Miền Nam thế yếu, nên phải tiêu vong!

Cộng quân tràn vào tha hồ cướp bóc

Sĩ quan, viên chức bắt đi "cải tạo",

Mười ngày, một tháng thành cả chục năm.

Nước độc rừng thiêng, ăn đói mặc rét,

Lao động khổ sai, đoạ đày cho chết…

Thắng chẳng anh hùng, trả thù hèn hạ!

Chẳng tình đồng bào, như loài lang sói.

Bày trò Đổi tiền, Cải tạo thương nghiệp,

Lại Đánh tư sản, rồi Kinh tế mới.

Miền Nam sáng mắt: Nước mất, nhà tan!

Lây lất bao năm, cả nước khốn khổ

Đến lúc Liên xô và khối Đông Âu

Với tường Bá-linh cùng nhau sụp đổ.

Khối cộng ra ma, Việt cộng chới với

Phải đành Đổi mới, may ra sống còn!

Đầu hàng tư bản, kinh tế thị trường

Để đỡ muối mặt, thêm đuôi định hướng

xã hội chủ nghĩa! Chẳng giống thứ chi!

Từ khi"giải phóng", thống nhứt nước nhà,

Ba lăm (35) năm dài, dân ăn bánh vẽ.

Độc lập tự do, ấm no chưa có

Nhà nước độc tài, tham lam tàn bạo.

Bao che tham nhũng, cướp đất cướp nhà

Dân oan khiếu kiện bị vu chống phá

"Lật đổ nhà nước", ai đòi dân chủ,

Ai nói sự thật, ai đòi công lý.

Bị bắt cầm tù, bịt miệng bịt mồm

(Hình ảnh rành rành như là cha Lý).

Bách hại tôn giáo: Hoà hảo, Cao đài,

Phật giáo thống nhứt, Thiên chúa, Tin lành

Bày trò ma mảnh: Giáo hội quốc doanh.

Nhà nước chỉ đạo, tu sĩ công an!

Vụ mới ràng ràng, đàn áp giáo dân

Ở xứ Cồn dầu, ra tay tàn bạo

Công an hung thần, tay sai chế độ.

Người xưa tố cáo giặc Tàu hung bạo:

"Nướng dân đen trên ngọn lửa hung tàn,

"Vùi con đỏ xuống dưới hầm tai vạ.

Nay bè lũ Ba đình, đỉnh cao man trá

Bạo tàn hơn lũ giặc ngoại xâm lăng

Đảng cộng ươn hèn, đàn áp dân đen

Khúm núm"Thiên triều", dâng đất, dâng biển

Hoàng sa, Trường sa hải đảo của ta

Để Tàu chiếm đoạt, ai người yêu nước

Lên tiếng bất bình thì chẳng được yên.

Bô-xít Tây nguyên bao người phản đối

Những gói thầu lớn về tay xì thẩu!

Dân Tàu thong thả ra vào nước ta

Không cần visa, nghênh ngang phách lối.

Mặc "xâm lăng mềm", Đảng cứ làm lơ

Để yên vơ vét, tiền đô bạc tỉ

Cất bên Thụy sĩ, phòng khi biến động

Thì sẽ thăng liền. Vụ Vinashin

Mất hàng nghìn tỷ, dân đen è cổ

Gánh nợ còng lưng bao giờ mới dứt…

Đảng cao "trí tuệ":

Chẳng nghe người hiền, Chẳng điều nhân nghĩa,

Ác hơn giặc Tàu. Độc hơn giặc Pháp.

Nhân dữ đã gieo. Chóng, chày sẽ gặt!

Vua Lý, vua Trần xả thân vì nước

Bảo vệ giang san, quí từng tấc đất

Nay bọn vô sỉ, bày trò dối trá:

Ngàn năm Thăng Long ăn mừng Đại lễ

Phung phí lớn lao (4,5 tỉ đô) trong lúc nhân dân

vẫn còn đói khổ!

Chọn ngày Hội lớn là Một Tháng Mười

Dân thường ai biết: Quốc khánh Thiên triều

Ăn mừng lấy điểm, trọn đạo chư hầu

Để cầu bảo bọc!

Đất nước lâm nguy kề bên vực thẳm

Bắc thuộc phen nầy sẽ mấy ngàn năm?

……

Nay kẻ thất phu

Trong cơn quốc nạn

Chẳng ngại tài hèn,

Chẳng nề trí mọn.

Noi gương người trước

Mạo muội viết lời Kính cáo,

Lược qua tội ác Đảng gian

Gởi đến tất cả đồng bào

Trong ngoài nước Việt.

Hỡi người yêu nước,

Hào kiệt, anh hùng

Ra tay xoay chuyển thế thời,

Dốc lòng giữ bền quốc thổ.

Cẩn Kính,

~~~~~~~~

HỊCH TRUYỀN TỪ TỔ QUỐC

(Kỷ niệm Một Ngàn Năm Thăng Long)

Võ Đại Tôn

Ông Cha ta vạch kiếm chỉ lòng sông

Chân vững thạch, tay chống Trời ngạo nghễ.

Chí đại bàng vượt muôn ngàn sóng bể

Thách trùng dương, đi mở rộng cõi bờ.

Hải đảo xa xôi thêm máu dựng cờ

Rồng tung cánh rợp Trời Nam hiển hách.

Vó ngựa Hung Nô bao lần quét sạch

Chặn xâm lăng qua khí phách kiêu hùng.

Mấy nghìn năm sâu rễ bách tùng

Gươm chém đá – đá mòn, gươm vẫn sắc.

Gốc tre thiêng làm kinh hoàng phương Bắc

Cọc Đằng Giang xuyên thủng mộng quân thù.

Từ Diên Hồng cho đến chốn thảo lư

Lời Tâm Nguyện chung lòng lo giữ Nước.

Bành tượng uy linh chắn ngang bạo ngược

Đống Đa mồ, bia sử sáng nghìn năm.

Dù phong ba theo mệnh Nước thăng trầm

Luôn giữ vững từng dòng sông, đỉnh núi.

Từ Ải Nam Quan đến Cà Mau đất mũi

Là của Ta, xuyên suốt ba miền.

Từ dãy Trường Sơn ôm ấp khí hùng thiêng

Thân đại thụ cũng nguyên lòng chung dạ.

Tất cả ! Tất cả !

Dù là máu xương

Khô cằn sỏi đá.

Dù là hướng dương

Hoa hồng tám ngã

Đều là của Ta !

Không ai có quyền đem máu của Ông Cha

Đi dâng hiến, vết nhơ nhòe trang sử !

Lũ tội đồ khom lưng cống sứ

Làm ô danh, tủi nhục giống Rồng Tiên.

Bọn Bắc Phương luôn ôm mộng bá quyền

Tay thu tóm, cười ngả nghiêng đón nhận.

Lời Hịch Truyền hôm nay đầy uất hận

Từ Cha Ông, từ Sông Núi nghìn thu.

Dòng máu thiêng từ rừng rú thâm u,

Nơi hải đảo, kinh thành hay xóm vắng.

Kiếp lưu vong, đời tha phương trĩu nặng

Hay đọa đày trên mảnh đất quê hương.

Hãy thét vang, cùng truy diệt bạo cường

Đang chễm chệ ngồi buôn Dân bán Nước.

Toàn Dân Ta kẻ sau người trước

Không cúi đầu khiếp nhược khoanh tay.

Ta làm Chủ đất này

Ai được quyền mua bán ?

Lãnh thổ thiêng liêng nghìn năm chói rạng

Là của Toàn Dân !

Dù bể dâu biến đổi phong trần

Ta vẫn đứng trên bờ dâu bể !

Ải Nam Quan còn sôi huyết lệ

Bản Giốc dòng khóc hận đêm thâu.

Đảo Hoàng Sa ngơ ngác tủi sầu

Thay đổi chủ, sóng đen màu uất nghẹn.

Đất Nước Ta toàn vẹn

Nào ai dám cắt chia ?

Sao giờ đây thịt xẻ xương lìa

Giang sơn đầy vết máu ?

Đảng vong nô, một phường thảo khấu

Lấy máu dân tô thắm màu cờ.

Làm nhục Cha Ông, dâng hiến cõi bờ

Rồi ngất ngưởng nơi Ba Đình chuốc rượu !

Dân Tộc Ta mấy nghìn năm trường cửu

Lẽ nào đâu khuất phục lũ sài lang ?

Lời Hịch đã rền vang

Quyện Hồn Thiêng Sông Núi.

Hãy ngẩng đầu cao, chuyển xoay hận tủi

Thành cuồng phong, chung Đại Khối Toàn Dân.

Giành lại non sống, dù phải hiến thân

Vì Đại Nghĩa, tâm nguyền chung cứu Nước.

Đá phải mềm vì chân Ta cứng bước

Và đời Ta nguyên thủy vẫn lòng son.

Trời Phương Nam, đất Việt phải còn

Đến muôn nghìn năm nữa !

Lời Hịch hôm nay, tiếng vang thành lửa

Đang soi đường dẫn hướng Ta đi.

Đòi lại quê hương, thoát cảnh suy vi

Dân Tộc Việt, trời phương Nam : - Tự Chủ !

*

Võ Đại Tôn

Chiến hữu Võ Đại Tôn vượt ngàn cây số từ Sydney về Melbourne tham dự tuần hành Vinh Danh Cờ Vàng, Lên Án Việt Gian.



~~~~~~
Quoc wrote:
":MỎI MẮT TRÔNG CHỜ
(Trấn Quốc – Hạ tuần tháng 9 năn 2010)
*
Đất nước tôi đang thời kỳ mạt vận
”Nhà đương quyền” là một lũ Việt Gian
Một vết nhơ trong lịch sử cận đại Việt Nam
Chúng ép lừa dân làm trò xuẩn động:
Chuẩn bị công phu mừng ”ngày khánh thành” Tầu Cộng
Chúng nhờ Cộng Tầu làm bộ phim bội nhọ Tổ Tông
”Lý Công Uẩn – Đường tới thành Thăng Long” (1)
Lý Thái Tổ, quan, quân và dân bị chúng đồng hóa thành Hán Tộc!
Tầu Cộng cùng Bọn Tay Sai đang ra tay đầu độc
Để thế hệ trẻ Việt Nan quên Giòng Giống Tổ Tiên
Cộng Nô vừa hèn vừa là một lũ điên
Vì ”ngàn năm Thang Long” đã âm thầm qua từ vài tháng trước…
Vào Xuân Canh Dần , nhưng nay chúng chơi trò kéo ngược
Tổ chức vào mùa Thu để mừng Quốc Khánh Cộng Tầu
Chúng cho những lính trẻ pháo binh với ”mũ sắt đội đầu”
Tập luyện ngày đêm để bắn pháo bông ngày ”hội lớn”
Ngày lễ hội này sẽ làm cho” anh linh Tiền Nhân” đau đớn
Lễ hội ”Dân Việt Nam mừng Quốc Khánh Cộng Tầu”!
Đã đến lúc 80 triệu dân phải ngẩng cao đầu
Trực diện đối đầu với 5 triệu đảng viên xuẩn động
Quân Đội, Cộng An đừng nghe theo bọn Tay Sai cho Tầu Cộng
Hãy đứng về phía Nhân Dân bảo vệ Cõi Bờ
Toàn Dân, trong đó có tôi, đang MỎI MẮT TRONG CHỜ
Chúng ta không thể tiếp nối 1000 năm bị Tầu đô hộ
Cần phải có người lèo lái Con Thuyền Việt Nam qua cơn giông tố
Có đủ tài thao lược như Anh Hùng Nguyễn Huệ Áo Vải Cờ Đào
Và kiên quyết như Bình Định Vương Lê Lợi thủa nào
Vì Nước vì Dân phất cờ khởi nghĩa
Dẹp Đảng Việt Gian đang hút máu của Dân như loài độc đỉa
Giữ gìn giang sơn, đòi lại Ải Nam Quan, hải đảo, đất liền
Còn tôi, với trách nhiệm của một thất phu, tài mọn sức hèn
Nguyện cũng xả thân như người đánh bài "chơi xả láng"
Cùng hàng triệu Chiến Sĩ khác tôi cũng muốn làm Cách Mạng
Để Việt Nam được thật sự Độc Lập, Dân Chủ Tự Do
Dân cả hai miền thực sự hòa giải dưới một mầu cờ
Và Cờ đó quyết không phải là ”Lá Cờ Nô Lệ”
Hỡi các vị anh hùng hãy cứu muôn thế hệ!
Các vị anh hùng ơi! Toàn Dân… và tôi đang MỎI MẮT TRÔNG CHỜ.
Đã chờ bao nhiêu năm... còn chờ đến bao giờ?!?
**
Bài viết tưởng xong rồi... nhưng còn vướng mắc:
Lễ hội linh đình khi "cửa ải, hải đảo, đất liền" bị rơi vào tay giặc?
Và tại sao Cộng Nô kéo dài Lễ Hội tới mười ngày?
Phải hiểu được thâm ý Bọn Tay Sai
Ngày mở đầu: Quốc Khánh Cộng Tầu "tháng mười ngày một" (2)
"Ngày mười tháng mười" Quốc Khánh Đài Loan: là ngày chót (3)
Thì ra Cộng Nô muốn một dịp nịnh "nhị quốc Tầu"
(vì bọn "tư bản đỏ Việt Nam" cùng các tay "tư bản Đài Loan" đang ra sức làm giầu)
Cả hai nước Tầu đều là cháu con Nhà Hán
Ôi ghê tởm thay bọn Việt Gian Cộng Sản
Chắc chúng muốn dâng công "thống nhất nước Tầu"
Và ép Việt Nam thành Nước Chư Hầu
KHÔNG! Chúng ta không thể nối tiếp Ngàn Năm Nô Lệ
Chẳng lẽ Dân Ta mãi cúi đầu như thế
Anh Hùng Cứu Quốc ơi! Chúng tôi đang MỎI MẮT TRÔNG CHỜ...!
***
Chú thích:
(1) Dai đoạn trích trong phim ”Lý Công Uẩn – Đường tới thành Thăng Long” (mời bạn bấm vào link để xem):

http://www.facebook.com/l/3ebc5;www.youtube.com/watch?v=S3OzIMAcYhU


http://www.facebook.com/l/3ebc5;www.youtube.com/watch?v=lvD2-uspU2U


(2) Ngày 1 tháng 10: Quốc Khánh của Trung Công.

(3) Ngày 10 tháng 10 (ngày song thập): Quốc Khánh của Trung Hoa Quốc Gia (Đài Loan).


Powered By Blogger