Tất Cả Những Ai Nhúng Tay Vào Vụ Thảm Sát TT Ngô Đình Diệm Và Làm Sụp
Đổ Nền Đệ I Việt Nam Cộng Hòa: Có Hiểu Đựợc 10 Vấn Nạn Vĩ Đại Của Dân
Tộc Việt Nam Không? (Nguyễn Anh Tuấn)
Trong
những ngày vừa qua, sau khi Tiểu Luận 87 trang của tôi gởi đi khắp nơi,
sau đó có người đã gởi cho tôi những bài viết cũ chỉ trích và lên án
Tổng Thống Ngô Đình Diệm và chế độ Cộng Hòa Việt Nam. Trong bài viết rất
công phu và rất dài này có trích dẫn gần 20 cuốn sách của các tác giả
ngoại quốc nổi tiếng cũng đã chỉ trích, chê bai, thóa mạ, lăng nhục và
lên án gay gắt TT Ngô Đình Diệm và chế độ Cộng Hòa Việt Nam. Họ nhắc tôi
là khi tôi viết lại lịch sử VN, tôi chỉ trích dẫn một chiều khi nghiên
cứu lịch sự Việt Nam cận đại, và viết về TT Ngô Đình Diệm và Đệ I Cộng
Hòa thiếu khách quan.
Trong
bài viết này tác giả là một cây viết cột trụ trong hàng ngũ chống đối
quyết liệt và dai dẳng TT Ngô Đình Diệm từ 52 năm qua (1963-2015). Tác
giả chê TT Ngô Đình Diệm "chẳng có tài, chẳng có đức và chế độ của ông
chẳng làm nên trò trống gì, chỉ tham nhũng thối nát và gia đình trị".
Trong khi đó tác giả lại hết lời xưng tụng Hồ Chí Minh, theo tác giả HCM
là "suốt đời tận tụy, gian khổ để tranh đấu giành độc lập cho đất nước
và Tổ Quốc VN, và HCM có tấm lòng nhân từ bao la như vũ trụ". Đặc biệt
là tác giả chê bai cộng đồng Hải Ngoại là “những người chống cộng ngớ
ngẩn”. Từ những luận điệu như thế quá đủ để cho các độc giả khi đọc bài
viết này thấy tác giả đứng vào vị trí nào trong lòng dân tộc Việt. Bài
viết không chỉ không khách quan, không công bình và không có giá tri
nghiên cứu hàn lâm, mà còn cố tình che dấu và đánh tráo sự thật của lịch
sử mà phần đông cũng đều biết. Từ đó cho thấy tác giả là người trí
thức, tự nguyện trở thành “thằng ngốc hữu dụng (idiot usefulness) cho CS
khai thác trục lợi như một ngòi viết thiếu hẳn lương thiện trí thức đã
tự đồng hóa và đồng lõa với tội ác và gian trá của cộng sản mà tất cả
người dân Việt ai cũng biết, và đều biết rất rõ bộ mặt thật ghê tởm của
Hồ Chí Minh và Cộng sản Việt Nam. Khi người trí thức đã đi biện minh và
đồng lõa với tội ác và man trá thì họ làm gì còn lương tri, lương năng
và lương tâm nữa.
Ngoài
ra, còn những tài liệu, luận cứ của các tác giả ngoại quốc tả phái hay
thiên tả mà tác giả bài viết này trích dẫn là những thành phần trí thức
của Mỹ và Âu Châu; trong đó có một người trí thức tên tuổi lừng lẫy khắp
thế giới là Jean Paul Sartre, trong thời gian Chiến Tranh Việt Nam,
Sartre đã “phán một câu xanh rờn” không ai có thể quên được: “chỉ có
những con chó mới chống cộng sản”. Câu nói của Sartre làm cho những
người phản chiến tại Mỹ nhẩy tưng tưng như bọn đồng bóng trước đám đông
không có đầu óc, mê sảng và chỉ có mê tín dị đoan. Vừa nhẩy vừa hò hét
trông man rợ như bày thú: Hồ, Hồ, Hồ muôn năm vạn tuế. Tiếng hô đã làm
rung chuyển Tòa Bạch Ốc và Quốc Hội Hoa Kỳ. Từ những hình ảnh sống động
đó cho thấy bô mặt thật của thế giới trí thức thiên tả tại Mỹ và đầy
giẫy tại Âu Châu chẳng có ai “khách quan” khi viết về TT Ngô Đình Diệm,
nền Đệ I Cộng Hòa và viết về Chiến Tranh Việt Nam. Đó là những cuốn sách
rất khiếm khuyết, sai lầm và thiếu sót cũng như hoàn toàn bất lương,
bất minh, bất trí, bất nhân và bất công trước những Sự Thật Và Lẽ Phải
tại Việt Nam trong thời chiến tranh. Chính Tổng Thống Richard Nixon
trong cuốn No More Vietnam đã viết về 21 lỗi lầm của hơn 1200 cuốn sách
viết về Chiến Tranh Việt Nam.
Và
trong bài viết gởi để nhắc tôi về “tính khách quan” khi viết về TT Ngô
Đình Diệm và Đệ I Cộng Hòa đều có 21 lỗi lầm như TT Nixon đã nói. Sau
Nixon, Paul Kengor có viết cuốn Dupes, sách dày 607 trang và xuất bản
2010, tức viết về những người trí thức ưu tú tại Mỹ và Âu Châu chính là
những thằng ngốc hữu dụng (ediot usefulness) đã bị những người cộng sản
quốc tế và Việt Nam khai thác trục lợi thật tinh vi quỉ quái thật tàn
nhẫn với mục đích mượn tay “những thằng ngốc hữu dụng” này để chĩa những
mũi dùi cực độc vào trái tim khắc khoải lắm đau thương của dòng vận
mệnh Lịch Sử Việt vào thời cận đại và hiện đại.
Lẽ
ra khi tham vọng quyền lực mù quáng của Hồ Chí Minh và Cộng sản Việt
Nam gây ra chiến tranh điêu tàn cho VN, thì người trí thức lương thiện
và sáng suốt phải xử dụng tâm hồn và trí tuệ sáng láng của họ ngăn chặn
sự mù quáng của tham vọng quyền lực, và ngăn chặn chiến tranh để cứu vớt
nạn nhân của tham vọng quyền lực, và nạn nhân của chiến tranh ra khỏi
vùng lửa đạn chứ; tại sao lại chĩa mũi dùi vào các nạn nhân của chiến
tranh như thế? Những kẻ chủ trương gây ra chiến tranh thảm khốc đang
ngồi tai Hà Nội, Bắc Kinh, Havana và Moscow. Và Hoa Kỳ, Tổng Thống Diệm
và toàn dân MNVN là nạn nhân của chiến tranh. Lẽ ra người trí thức phải
biết sự thật và lẽ phải nằm ở đâu để mà hành xử sao cho xứng đáng vị trí
cao quý của trí thức chứ. Âu Châu đã có một Karl Marx lầm lạc và lang
thang mất lối đứng lên hô hào làm cách mạng cộng sản. Muốn có cộng sản
thì cách mạng phải sản sinh ra những con người tự nguyện làm người vô
sản. Trong khi đó tuyệt nhiên không có một người trí thức ở Mỹ và Âu
Châu muốn làm người “vô sản” cả thì lý tưởng cộng sản nằm ở chỗ nào? Tệ
hại hơn nữa là những ai cổ súy và bênh vực cho cái gọi là “lý tưởng cộng
sản” của Hồ Chí Minh và Cộng sản Việt Nam quả đúng là những thằng ngốc
hữu dụng của cộng sản. Tại sao "cách mạng CS" là một ảo tưởng? Bởi vì
tuyệt đối không có ai muốn hy sinh tranh đấu gian khổ để rồi lại trở
thành vô sản cả. Khi nào tất cả những người cộng sản tự nguyện trở thành
người vô sản thi mới có “ xã hội cộng sản” được, phải vậy không? Ở xã
hội cộng sản Hoa Lục và VN con người chỉ nhìn thấy những người cộng sản
tận tụy, háo hức và hứng khởi đi tìm kiếm và vơ vét tài sản của dân và
của quốc gia. Vì thế, có ai hỏi thì những người cộng sản ấy đều nói: Anh
có điên và bị mát giây không, làm sao “vô sản” được, cha nội? Sự thật
như thế đó.
Vì
thế, tất cả những ai còn mơ mơ màng màng về “lý tưởng cộng sản” tại Mỹ
và Âu Châu đã đến lúc phải nhìn vào thực tế hai xã hội cộng sản tại VN
và Hoa Lục. Cả hai đảng cộng sản này đã có 70 năm làm cách mạng cộng
sản, mà tuyệt đối chưa sản sinh ra, dù chỉ một người thực sự là “vô sản”
trong hai quốc gia cộng sản này. Tại hai quốc gia này những người có
quyền đều vơ vét tài sản của dân và của quốc gia để trở thành những
người tư bản và giầu có hơn tư bản Hoa Kỳ và Âu Châu. Vì tin theo chủ
nghĩa cộng sản vô thần nên những người cộng sản đều trở thành những kẻ
hoàn toàn vô lương tâm trong đời sống và trong đường lối cai trị quốc
gia. Trong lịch sử chính trị và văn minh thế giới, chưa có giai đoạn
lịch sử nào chế độ chính trị và những người cầm quyền hành quốc gia lại
xấu xa và tồi bại đến như thế. Trước thực tế như thế, những người trí
thức ở Mỹ và Âu Châu đã dọn đường cho cộng sản chiếm MNVN bây giờ ở đâu
cả rồi. Họ có thấy được sự mù quáng và mê sảng của họ không? Họ đã có
một giây phút nào để ăn năn sám hối trước sự lầm lạc chưa? Vậy từ nay
xin đừng ai đi rao giảng và thuyết minh về CNCS nữa nhé.
Khi
Hồ Chí Minh và Cộng sản Việt Nam gây chiến tranh để tiến chiếm MNVN, và
sát hại Tổng Thống Ngô Đình Diệm và xô đổ nền Đệ I Cộng Hòa VN, chỉ vì
những người trí thức thiên tả tại Mỹ và Âu Châu đã nỗ lực không ngừng để
vinh danh xưng tụng HCM và CSVN. Mặt khác lại nỗ lực không ngừng để chê
bai, chỉ trích và lăng nhục TT Ngô Đình Diệm và chế độ VN Cộng Hòa. Tất
cả chỉ dọn đường cho HCM và CSVN bức tử MNVN. Bây giờ những lời chỉ
trích và chê bai lăng nhục đó lại được người tay sai của CSVN viết ra
nhằm mục đích gì đây? Nếu viết ra không phải để tuyên truyền cho cách
mạng CS, thì viết ra để làm gì, khi Chủ Nghĩa CS đã thực sự bị vất vào
sọt rác của lịch sử ? Phải chăng viết ra để mong chạy tội trước lịch sử
đầy lầm lạc và tội ác chất chồng như núi cao hay sao? Lịch sử đã có tiền
đề thì phải có phản đề và tổng hợp đề của lịch sử.
Phản
đề đó hôm nay chính là 14 vấn nạn vĩ đại trên dòng sử mệnh Việt đã có
từ 1945-2015. Phản đề đó được xử dụng không phải để phản bác, mà tra vấn
14 kẻ thù đã sát hại Tổng Thống Ngô Đình Diệm và ông Ngô Đình Nhu cũng
như đóng đinh nền Đệ I Cộng Hòa Việt Nam trên thập tự giá và bức tử luôn
Hòn Ngọc Viễn Đông của MNVN vào tháng 4-1975.
Những tra vấn não nề và buồn bã lần lượt như sau:
1---Các ngài làm được gì và sẽ làm như thế nào với một quốc gia chưa phát triển như Việt Nam?
2---Các
ngài làm được gì và làm như thế nào về tình trạng dân trí Việt Nam, khi
80% dân không biết đọc biết viết, và chưa từng được phát triển trí
thức, tinh thần và đạo đức xã hội?
2---Các ngài làm được gì và làm như thế nào khi văn hóa và chính trị của Việt Nam vẫn còn lạc hậu?
4---Các ngài làm được gì và làm như thế nào với một xã hội còn bất công và bất bình đẳng như Việt Nam?
5---Các ngài làm được gì và làm như thế nào với một nền kinh tế nghèo khó như Việt Nam?
6---Các
ngài làm được gi và làm như thế nào với một xã hội đày hận thù, xung
đột và sâu xé giữa người và người, giữa phe này và phe khác khiến dân
tộc Việt Nam luôn luôn phải sống trong vực thẳm chia rẽ?
7---Các
ngài làm được gì và làm như thế nào khi ba lần độc lập (1945,1949 và
1954) của Việt Nam bị Hồ Chí Minh, Cộng sản Việt Nam và quốc tế cộng sản
phá tan tành?
8---Các
ngài làm được gì và làm như thế nào khi HCM và CSVN làm tay sai cho
quốc tế cộng sản, xâm nhập vào tất cả nghõ ngách của đời sống quốc gia
để khủng bố, đe dọa, giết chóc kinh hoàng cho người dân và các viên chức
chính quyền xã ấp cũng như phá hoại triệt để và toàn diện xã hội MN?
9---Các ngài làm được gì và làm như thế nào khi an ninh quốc gia và sự toàn vẹn lãnh thổ của MN luôn luôn mấp mé bờ vự thẳm?
10---Các
ngài làm được gì và làm như thế nào khi quyền tối thượng và quyền tự
quyết của dân tộc Việt Nam đang lung lay tận gốc rễ?
10
vấn nạn vĩ đại trên đã biểu hiện thật rõ ràng Thực Trạng Xã Hội Việt
Nam trong khoảng thời gian 1945-1975. Thực trạng xã hội đó chính là Dòng
Sinh Mệnh Não Nề Của Dân Tộc Việt Nam. Khi Hoàng Đế Bảo Đại trao tất cả
quyền hành dân sự và quân sự cho Thủ Tướng Diệm; đồng thời trao luôn
cho ông cả Dòng Sinh Mệnh Não Nề Của Dân Tộc Việt vào tay ông. Trước TT
Ngô Đình Diệm, Hoàng Đế Bảo Đại đã từng trao quyền cho 6 vị thủ tướng là
Trần Trọng Kim (1945), Nguyễn Văn Xuân (1950), Nguyễn Phan Long (1950),
Trần Văn Hữu (1950), Nguyễn Văn Tâm (1952), và Bửu Hội (1954) gánh vác
và lèo lái con thuyền quốc gia VN.
Sau
khi TT Ngô Đình Diệm và ông Ngô Đình Nhu bị thảm sát. Từ tháng
11-1963-1965 có 5 vị thủ tướng ra gánh vác con thuyền VN. Tất cả 11 vị
thủ tướng kể trên chỉ sống còn và tồn tại được cao nhất là 1 năm; phần
đông chỉ đứng vững được vài tháng.
Sau
1975 CSVN cũng đã có 40 năm sống còn và tồn tại, nhưng thực trạng xã
hội VN không có gì thay đổi, ngược lại tồi tệ hơn tất cà các chính quyền
VNCH trước, kéo dài từ 1945-1975.
Đứng
từ những sự thật lịch sử đó cho thấy TT Ngô Đình Diệm khi được Hoa Kỳ
giúp đỡ về mọi phương diện, quân sự, chính trị, tài chánh, khoa học kỹ
thuật và cố vấn tất cả mọi ngành để làm cuộc Cách Mạng Dân Chủ Cho Miền
Nam từ 1954-1963. Chỉ trong khoảng 9 năm này 10 vấn nạn vĩ đại của xã
hội VN đã lần lượt được giải quyết vô cùng tốt đẹp; mặc dù vẫn có khuyết
điểm và thiếu sót. Nhưng nhìn vào tổng quát, từ một xã hội lạc hậu,
nghèo đói với những đe dọa khủng khiếp của HCM và CSVN, TT Diệm đã khai
sinh ra nền Đệ I Cộng Hòa và Hòn Ngọc Viễn Đông.
Ngày
nay nhìn lại xã hội MNVN dưới thời TT. Ngô Đình Diệm và nền Đệ I Cộng
Hòa như nhìn Một Cây Của Sự Sống (the tree of life) mà TT Ngô Đình Diệm
đã gieo trồng và tưới bón chăm lo cho cây trái thật tốt tươi để nuôi
sống ấm no cho hơn 15 triệu con người tại MNVN. Trên cây đó vẫn có những
trái héo úa, tàn tạ và hư hao. Đó là lẽ tự nhiên của cây trái dưới mặt
đất này. Đòi hỏi tất cả hoa trái trên cây ấy đều phải tốt tươi là một
đòi hỏi phi lý và phản thiên nhiên. Trong một khu vườn đầy sỏi đá, đầy
chất độc và đầy rắn rết, bò cạp và hùm beo như xã hội VN vào thời đó mà
có người trồng được Một Cây Của Sự Sống cho 15 triệu con người sống ấm
no và hạnh phúc là một Phép Lạ.
Hãy
nhìn lại thật kỹ xã hội VN với 10 vấn nạn vĩ đại đó, rồi nhìn vào 11 vị
thủ tướng trước và sau TT Ngô Đình Diệm thì sẽ thấy tất cả sự thật.
khi tôi viết lên những hàng chữ này, tôi không biện minh và ca tụng TT
Ngô Đình Diệm. Nhưng Sự Thật Sẽ Biện Minh Cho Ông và Cho Tất Cả Chúng
ta, những Người Dân Thấp Cổ Bé Miệng Trong Xã Hội Việt Nam. Chúng ta
chẳng những không có miệng “ăn”, mà cũng chẳng có ai cho chúng ta miệng
“nói”.
We are really a voiceless people, are’nt we?
Chúng
ta,những người dân thấp cổ bé miệng trong xã hội phong kiến và thực dân
cũng như cộng sản phải tự mình đứng lên tranh đấu cho quyền sống, quyền
tự do, quyền tư hữu và quyền tìm kiếm hạnh phúc cho chính mình và cho
tất cả anh em khốn khổ của chúng ta trong xã hội cộng sản. Chúng ta phải
nói cho tất cả 14 kẻ thù của TT Ngô Đình Diệm và của cả nền Đệ I Cộng
Hòa là - hãy cho toàn dân VN nghe những câu trả lời về 14 vấn nạn vĩ đại
trên Dòng Vận Mệnh Sử Việt từ 1945-1975 và cho 90 triệu dân Việt biết -
Tại Sao Các Người Nỡ Huỷ Diệt Cây Của Sự Sống, để làm gì, hay để trồng
lại trên dòng sinh mệnh của VN Một Cây Của Sự Chết?
Đó
là câu hỏi buồn bã nhất, uất nghẹn nhất, đau thương nhất và cần thiết
nhất còn rơi rớt lại trong đêm tối âm u của dòng vận mệnh lịch sử Việt.
Tất
cả những gì các ngài nói và viết về TT Ngô Đình Diệm và Đệ I Cộng Hòa
52 năm qua; cứ coi đây là “tiền đề lịch sử (historic thesis ), và đây là
phản đề của lịch sử (historic anti-thesis) để chờ cộng luận suy xét
khách quan và công bình, trước khi có tổng hợp đề của lịch sử (Historic
synthesis) để tìm Một Sinh Lộ Cho Quê Hương Việt Nam Yêu Dấu Của Tất Cả
Chúng Ta
Ts. Nguyễn Anh Tuấn
Political scientist
----------
0 comments:
Post a Comment