Hội Sử-Học Việt-Nam
tại Liên Âu
Vietnamese historical Association in EU
Websites : http://www.truclamyentu.info;http://www.quansuvn.info;
Email: truclamyentu1@truclamyentu.info
Vietnamese historical Association in EU
Websites : http://www.truclamyentu.info;http://www.quansuvn.info;
Email: truclamyentu1@truclamyentu.info
Bản Lên Tiếng thứ
32_ 35 Năm Cuộc Chiến Biên Giới Hoa Việt 17-02-1979_17-02-2014.
Trong phỏng vấn dành
cho đài BBC ngày 15-02-2014, cựu Thiếu tướng Nguyễn-trọng-Vĩnh, nguyên tư lịnh
Binh đoàn B, nguyên đại sứ Việt-Nam Dân-Chủ Cộng-Hòa tại Trung cộng từ
1974-1987 đã phát biểu lý do vì sao Quân Đội Nhân Dân Việt Nam lại không tổ ch ức truy kích khi Trung cộng rút lui.
Nguyên văn:
"Bởi vì chúng tôi không có chủ trương gây chiến tranh, sự thật thì họ
xâm lược chúng tôi thì chúng tôi phải đánh, họ rút lui rồi thì thôi, chúng tôi
cũng chẳng thấy phải đuổi theo để tiêu diệt thêm quân Trung Quốc làm gì."
"Miễn là họ phải rút lui khỏi biên giới chúng tôi là được." –ngưng
trích-
Thưa cựu tướng Nguyễn-trọng-Vĩnh,
Trong cuộc kháng chiến chống quân Mông Cổ xâm lược Đại Việt lần thứ 3, quân
dân nhà Trần đã quyết liệt ngăn chận, truy kích quân Mông Cổ trên đường chúng rút
về Tầu.
Sau đây là nguyên văn:
“Khi nghe tin cánh quân Ô Mã Nhi hoàn toàn bị tiêu diệt, Hữu thừa Trình Bằng
Phi (Cương Mục, Toàn Thư ghi là A Thai), đã hộ tống Thoát Hoan chạy thoát bằng
đường bộ trốn về Tàu qua ngã Tư Minh (hay Lạng Sơn). Theo Nguyên Sử cho
biết thì Thoát Hoan đã rút chạy về nước một ngày trước khi cánh quân Ô Mã Nhi
bị Hai Vua đánh tan trên sông Bạch Đằng, qua đó cho ta thấy sự khác biệt trong
ghi chép giữa sử ta và sử tàu. Quân nhà Trần đã không dễ dàng để cho kẻ thù
vượt thoát như vậy. Khi chúng vừa đến ải Nội Bàng, đã bị quân do Phạm Ngũ Lão
chỉ huy đổ ra tấn công tới tấp, đồng thời trên các điểm cao quân ta bắn tên tới
tấp khiến hàng ngủ quân địch bị rối loạn và tan rã. Vạn hộ Trương Quân phải
dùng ba ngàn binh sĩ liều chết mới thoát ra được nơi nầy.
Tinh thần quân địch càng hoang mang hơn nữa khi nghe tin thám tử (Mông-cổ)
cho biết quân nhà Trần đóng rải rác hằng trăm dặm đường từ cửa ải Nữ Nhi đến
núi Kheo Cấp để chận đường rút lui của chúng, sử nhà Nguyên ghi
rằng : «…điệp báo Nhật Huyên và bọn thế tử cùng Hưng Đạo Vương
chia quân hơn ba mươi vạn giữ ải Nữ Nhi và núi Kheo (hay Khâu) Cấp, liền hơn
bốn trăm dặm, để chận quân rút về. Trấn Nam
Vương (Thoát Hoan) bèn do huyện Đơn Kỷ đến Lộc Châu, đi tắt để về đóng châu Tư
Minh». Những điều ghi chép ở đây cho ta thấy một số điểm quan trọng.
Đó là cuộc chiến trên sông Bạch Đằng xảy ra với Ô Mã Nhi đã không diễn ra cùng
một lúc khi quân nhà Trần dưới sự chỉ huy của Hưng Đạo Vương chận đánh quân
Mông-cổ ở biên giới Việt-Trung. Và đó cũng là lý do giải thích sự vắng mặt của
ngài trên sông Bạch Đằng như đã trình bày ở trên.
Ở núi Kheo Cấp và ải Nữ Nhi, quân nhà Trần bắn
tên độc xuống đoàn quân Mông-cổ triệt thoái. Các tướng Nguyên là Trương Ngọc, A
Bát Xích đều bị trúng tên mà chết chung với quân sĩ. Thoát Hoan phải chạy theo
đường tắt về Tư Minh (Việt Sử Tiêu Án ghi Thoát Hoan một mình chạy bằng đường
tắt về Đan Ba trốn sang Tàu) và ra lịnh Áo Lỗ Bát Xích gom góp những quân lính
còn sót lại rút hết về nước theo ngã Tư Minh. A Thai thì bị quân ta bắt được
(Toàn Thư ghi do thổ quan Hoàng Nghệ bắt giữ), còn Thoát Hoan chạy thoát được.
Ở đây chúng ta không ghi nhận được bất cứ thông tin nào liên quan đến đến công
chúa An Tư. Sử nhà Nguyên cho biết khi Thoát Hoan chạy thoát qua được vòng vây
của quân ta, hắn còn sai Ái Lỗ dẫn cánh quân còn lại rút về Vân Nam, còn Áo Lỗ
Xích đem toàn bộ binh sĩ còn lại đi lên miền Bắc”. –ngưng trích- Lịch-Sử Đức Vua Trần-Nhân-Tông – Chương 9 Chiến
thắng sông Bạch Đằng, một chiến tích lẫy lừng thiên niên kỷ, biên
khảo sử của Trúc-Lâm Nguyễn-Việt Phúc-Lộc - http://www.truclamyentu.info/dialinhnhankietcuavn/ducvuatrannhantong_chuong9.html
Còn những tù hảng binh giặc bắt được đều được trả
tự do và cung cấp lương thực cho về cố hương.
Sự quyết liệt ngăn chận, truy kích quân thù của
quân dân nhà Trần nhằm trừng phạt sự xâm lăng của họ đồng thời ngăn chận mầm móng
chiến tranh trong tương lai, cũng như bảo vệ người dân cũng như tài sản quốc
gia không bị kẻ thù phá hủy. Đây là điều tất cả những tướng lãnh ngoài mặt trận
cũng như các lãnh đạo chính trị cần phải thực hiện. Không phải là sự háo chiến,
nhưng để bảo vệ hòa bình cho đất nước và dân tộc, không thể nào thực hiện khác đi
được.
Đó là việc thời nhà Trần chống quân Mông Cổ xâm lược
năm 1288.
Tháng 04-1972, trên Đại Lộ Kinh Hoàng, Quân Đội
Nhân Dân Việt Nam đã “can đảm, anh hùng” nả pháo không thương tiếc vào dòng người
di tản trên Quốc Lộ 1. Từ đó đã tạo thành một lớp nhựa mới cho Quốc lộ này, đó
là lớp “nhựa thịt người".
“Một
người lính nhẩy dù, nước mắt chan hòa, đứng lặng giữa hàng trăm, hàng ngàn xác
chết bên cạnh những chiếc xe đạp, xe gắn máy, nằm ngổn ngang, chỏng gọng, những
gồng gánh, bao bọc bị đạn pháo đổ ra tung tóe.
Những chiếc xe jeep, xe thùng hồng thập tự, vết đạn xuyên lỗ chỗ. Ngọn gió Lào nóng rát mặt đẩy đưa cánh cửa xe cho thấy những xác người nằm trên băng ca, những cọng băng phất phơ chỉ còn bám vào bộ xương khô bởi mấy rẽ xương sườn.
Có bộ xương em bé nằm trên bộ xương người mẹ dưới một bụi gai. Có xác khô đét như người tiền sử nằm giữa đám cỏ may bên lề đại lộ. Có xác nằm sấp, có xác nằm co như còn mong bờ đất dưới ruộng che chở cho mình thoát tầm đạn giặc...
Những chiếc xe jeep, xe thùng hồng thập tự, vết đạn xuyên lỗ chỗ. Ngọn gió Lào nóng rát mặt đẩy đưa cánh cửa xe cho thấy những xác người nằm trên băng ca, những cọng băng phất phơ chỉ còn bám vào bộ xương khô bởi mấy rẽ xương sườn.
Có bộ xương em bé nằm trên bộ xương người mẹ dưới một bụi gai. Có xác khô đét như người tiền sử nằm giữa đám cỏ may bên lề đại lộ. Có xác nằm sấp, có xác nằm co như còn mong bờ đất dưới ruộng che chở cho mình thoát tầm đạn giặc...
Tất cả im lặng. Không có tiếng người, không có tiếng chim. Chỉ có những tiếng
phành phạch của những tấm bạt xe, những mảnh quần, vạt áo cứng còng vì bê bết
máu khô đang bị gió lùa bay lên như những cái vẫy tay kêu cứu” –ngưng trích- http://www.tangnhonphu.com/index.php?option=com_content&view=article&id=880:nhng-oan-hn-tren-i-l-kinh-hoang&catid=41:binh-lun&Itemid=66
Tháng 03-1975, Quân Đoàn I, II Quân Lực Việt Nam
Cộng Hòa triệt thoái bằng Liên tỉnh lộ 7b cũng như qua cửa biển Thuận An, Quân đội
Nhân Dân của các ông đã đuổi tuyệt giết tận, người lính người dân miền Nam
một cách không thương xót.
Tháng 04-1975, Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa chấp nhận sự gác súng một cách bất
đắc dĩ, chỉ vì bốn chữ Đại Nghĩa Dân Tộc. Thế mà Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa của
các ông lại trả thù một cách tàn bạo là bắt giam không xét xử hơn 1 triệu Quân
Dân Cán Chính Việt Nam Cộng Hòa từ 1 ngày cho đến 39 năm. Sau khi bị bắt giam họ
là những Tù Nhân Chánh Trị, và 165 ngàn người trong số này đã bị giết chết
trong các trại tù từ Nam chí Bắc.
Đối với người Việt Nam
cùng chung dòng máu, màu da, tiếng nói, chỉ khác chính kiến và chiến tuyến, các
ông lại đối xử tàn nhẫn như vậy; còn đối với giặc Tầu xâm lược, ông hết sức nhún nhường:
“..sự thật thì họ xâm lược chúng tôi thì chúng tôi phải đánh, họ rút lui rồi
thì thôi, chúng tôi cũng chẳng thấy phải đuổi theo để tiêu diệt thêm quân Trung
Quốc làm gì."
"Miễn là họ phải rút lui khỏi biên giới chúng tôi là được." -ngưng
trích-
Thi thể của nữ tù binh Việt Nam bị lính Trung Quốc hãm hiếp tập thể,
sau đó cắt lấy bộ ngực, bộ ngũ tạng, đôi bắp đùi chân tay để ăn thịt.
Thi thể tại hiện trường đang nằm trên băng ca cứu thương của bệnh xá
Tập đoàn 25. Ảnh: NF3.86.
Nữ tù binh Việt Nam, sau khi bị lính Trung Quốc
hãm hiếp tập thể, và ức bách cho đến chết, áo ngược bị xé rách toang
từng mảnh, cho thấy cự tuyệt thất vọng, thi thể vứt bỏ tại bìa rừng núi
227, cách bệnh xá Tập đoàn 25, 2 km. Ảnh: NF3.86
Thật tình chúng tôi lạnh người vì câu nói này của ông, một cựu thiếu tướng
Quân Đội Nhân Dân Nguyễn-trọng-Vĩnh. Bởi vì quân Trung cộng được Quân Đội Nhân
Dân ưu đãi không “truy kích” nên họ đã tận dụng chỉ thị của Đặng-tiểu-Bình là
giết sạch bất cứ người nào rơi vào tay họ; phá sạch tất cả cơ sở vật chất nào,
không cướp được; và hiếp sạch tất cả bà già, phụ nữ và trẻ em Việt-Nam.
Các ông đã quá xem thường sinh mạng của người dân, người bộ đội Việt-Nam mà
chỉ nghĩ đến cầu vai và cái ghế của bản thân…
Thật là đúng với tục ngữ dân gian: “Hèn với giặc, ác với dân”.
Sự kiện đảng Cộng Sản Việt Nam (tổng bí thư Lê-Duẫn) qua Bộ Quốc Phòng Việt
Nam (tướng Võ-nguyên-Giáp), bộ tổng tham mưu QĐNDVN (tướng Văn-tiến-Dũng) quyết
định không truy sát quân Trung cộng xâm lược (tháng 03-1979) là một hành động tội
ác, là tiếp tay cho quân xâm lược không thể dung thứ, những người có liên can cần phải bị đưa ra tòa án
quân sự mặt trận, hơn nữa là tòa án hình sự quốc tế về Việt-Nam. Trong danh sách
đó có cựu Thiếu tướng Nguyễn-trọng-Vĩnh.
Thiết nghĩa những người còn chút lương tâm nghĩ đến đồng đội gục ngã, những
nạn nhân vô tội bị trung cộng giết hại, hãy lên tiếng và hành động cụ thể cho lẽ
phải được tôn trọng.
Liên Âu, ngày 16-02-2014,
Việt Lịch 4893, Phật Lịch 2558
Hội Sử-Học Việt-Nam tại Liên Âu
No comments:
Post a Comment