Monday, January 22, 2018

XIN CỘNG ĐỒNG BÌNH TĨNH

BBT : Ban Biên Tập Ba Cây Trúc chúng tôi có ghi thêm những ký hiệu (1) (2) trong bài để hương dẫn quý độc giả vào đọc những chú thích của chúng tôi trong phần ý kiến ớ cuối bài.
XIN CỘNG ĐỒNG BÌNH TĨNH
AuthorKiếm Ái & Võ Tử ĐảnPosted on:2018-01-22
Bất cứ ai, sau khi đọc điều 2, nghị quyết số 4818 của thành phố Westminster và điều 2 nghị quyết 3.8 của San Jose với Anh ngữ hay Việt ngữ, nếu khách quan sẽ thấy chúng khác biệt nhau một trời một vực, xin ghi lại để quý vị độc giả đồng hương tị nạn Cộng Sản có dịp so sánh.
Với nghị quyết 4818 của Westminster:
SECTION 2. The Mayor and City Council further express that they are opposed to the display of the flag of the Socialist Republic of Vietnam within Westminster City limits. This flag has historically and continually served as a symbol of dictatorship and tyranny, and for this reason the Mayor and City Council further resolve that it should not be displayed by the City on any of its properties."
Dịch Việt ngữ: "Phần 2. Thị trưởng và Hội đồng Thành phố bày tỏ rõ ràng hơn rằng họ phản đối việc trưng cờ của nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam trong giới hạn của thành phố Westminster. Cờ này có lịch sử và liên tục phục vụ như là một biểu tượng của chế độ độc tài và tàn bạo, và vì lý do này, Thị Trưởng và Hội Đồng Thành Phố tiếp tục quyết định rằng nó không nên được trưng bày bởi Thành phố trên bất kỳ tài sản nào của Thành phố". (1)
Với nghị quyết 3.8 của San Jose:
"SECTION 2. The City expresses opposition to the display of the flag of the Socialist Republic of Vietnam on any City owned flag pole".
Dịch Việt ngữ: Phần 2. Thành phố bày tỏ phản đối việc trưng bày cờ của nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam trên bất cứ cột cờ nào Thành phố làm chủ ".(2)
Cái khác biệt quan trọng của 2 nghị quyết này là một bên - Westminster chống sự xuất hiện của lá cờ máu Việt Cộng bất cứ nơi đâu trong phạm vi thành phố Westminter, còn bên San Jose thì chỉ chống lá cờ máu xuất hiện trên các cột cờ của thành phố San Jose, còn các nơi khác trong thành phố không cấm. Điều này, nghị viên Nguyễn Tâm cũng đã xác nhận trong cuộc phỏng vấn của Bolsa TV do ký giả Vũ Hoàng Lân thực hiện.
Những người Việt Nam tị nạn Cộng sản tại San Jose, ủng hộ hay chống đối nghị viên Nguyễn Tâm hãy bình tĩnh, để tâm hồn lắng đọng, và suy nghĩ những điều này: nghị quyết 4818 của Westminster không có kẽ hở nào để tay sai Cộng Sản nhờ đó treo lá cờ máu, còn nghị quyết 3.8 của San Jose có một kẽ hở to lớn là "chỉ cấm cờ máu VC treo trên các cột cờ thành phố, ngoài các cột cờ thành phố ra, các nơi khác trong thành phố San Jose không cấm cờ VC treo trong thành phố San Jose. Đây là lời của Nguyễn Tâm: "... vì thế nếu một cá nhân nào tự ý họ hay cách riêng tự họ treo cờ thì quý vị biết đó là cái yếu tố và cái bản chất căn bản (phút thứ10:22 của cuộc phỏng vấn) của xứ tự do dân chủ, thành phố không có quyền áp đặt lên họ, như chúng ta cũng tôn trọng tự do dân chủ."
- Đừng vì tự ái mà bỏ mất lý tưởng, quên đi chúng ta hiện diện tại Hoa Kỳ là vì chúng ta không thể sống dưới chế độ Cộng Sản Việt Nam.
- Và cũng đừng quên đồng bào chúng ta đang quằn quại dưới ách thống trị của Việt Cộng, cũng vì thế mà ở hải ngoại chúng ta đang cố gắng để giúp đồng bào trong nước lật đổ chế độ VC, để được sống tự do dân chủ.
- Chúng ta cũng biết rằng ngay từ khi người Việt di tản đợt đầu tiên, Phạm Văn Đồng đã hăm "mười năm nữa chúng tôi sẽ nhuộm đỏ nước Mỹ". Nói cách khác Phạm Văn Đồng sẽ lợi dụng người Việt di tản để cán bộ chúng trà trộn vào, lũng đoạn hàng ngũ người Việt tị nạn Cộng Sản tại Hoa Kỳ để phá hoại đất nước Hoa Kỳ với tham vọng biến Hoa Kỳ thành một nước Cộng Sản. Mục đích đó không thể đạt được nhưng ít ra VC cũng cố gắng phá hoại đoàn kết của chúng ta, sinh hoạt của chúng ta để chúng ta không giúp gì được cho quốc nội mà còn giúp chúng trong những lãnh vực khác.
- Chúng ta cũng thừa biết rằng quốc kỳ của chúng ta - Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ là một biểu tượng của chúng ta để tụ họp những người Quốc Gia chống Cộng. Chẳng những thế, chúng còn nỗ lực để lá cờ máu của chúng xuất hiện, ban đầu ngoài sân, sau lần vào bếp, át hẳn Quốc Kỳ của chúng ta, như "hạt lúa đỏ" nuốt mất hạt lúa vàng mà tay sai của chúng đã thực hiện qua Paris By Night 40.
Nếu chúng ta không quên những điều trên thì dù bất kỳ ai thay Việt Cộng thực hiện điều đó, chúng ta cũng phải vặch mặt họ ra, phổ biến âm mưu của họ để VÔ HIỆU HÓA mục tiêu của Việt Cộng, dù đó là ai.
"AI" trong trường hợp này là nghị viên Nguyễn Tâm. Qua nghị quyết 3.8 nói trên những ai binh vực nghị viên Nguyễn Tâm hãy bình tĩnh, không vì binh vực Nguyễn Tâm, hay vì ghét bỏ cá nhân nào mà không dùng lý trí của mình nhận định cho đúng. Chính Nguyễn Tâm đã phải chấp nhận ngoài các cột cờ ra, thành phố không thể cấm cản ai khi họ dùng quyền tự do ngôn luận để treo hay mang (display) lá cờ máu VC trong thành phố, kẽ hở này chính báo San Francisco Chronico đã vạch ra. (- Theo tờ San Francisco Chronico có viết rằng căn cứ vào nghị quyết này thì lá cờ đỏ sao vàng vẫn được treo trong phạm vi thành phố San Jose nhưng không được treo chính thức tại những nơi thuộc về sở hữu của thành phố,)
Đã hơn 2 lần. cụ Võ Tử Đản và tôi, Kiêm Ái Lê Văn Ấn, đã yêu cầu nghị viên Nguyễn Tâm tranh luận về 2 nghị quyết này để xem có phải nghị quyết 3.8 có lợi cho VC hay không. Nhưng nghị viên Nguyễn Tâm không trả lời. Lần cuối, ông Nguyễn Ngọc Tiên mời ông Nguyễn Tâm họp báo giải thích về nghị quyết 3.8 để báo chí dư luận đồng hương hiểu ý nghĩa của nghị quyết 3.8. Lần này, vì không thể im lặng nghị viên Nguyễn Tâm đã "nhờ ông Phạm Hữu Sơn mời cử tri khu vực 7 họp để ông Tâm giải thích về nghị quyết 3.8". Ông Tâm đã giới hạn chỉ có cử tri khu vực 7 mà thôi, không có báo chí, không có 2 chúng tôi. Nhưng trong số hơn 20 người tham dự, không có ai là cử tri khu vực 7, chỉ là những người ủng hộ ông Tâm. Và trong suốt 64 phút của cuộc họp, ông Nguyễn Tâm không để cho ai đặt câu hỏi, mà chỉ dùng thì giờ này để bịa đặt rằng ông Nguyễn Ngọc Tiên là kẻ lạ, không xuất hiện trong cộng đồng, mặc dù ông Tiên là đương kim Chủ tịch Ban Đại diện cộng đồng, và 2 chúng tôi là kẻ chưa bao giờ hoạt động cộng đồng (sic).
Cụ Võ Tử Đản và tôi Lê Văn Ấn/Kiêm Ái cũng đã đề nghị những nhà hoạt động cộng đồng, nhứt là những vị ở trong nhóm muốn "Kết Hợp 2 cộng đồng" như bác sĩ Nguyễn Trọng Nhi, các cựu Trung tá Nguyễn Tái Đàm, Trần Công Luyện, luật sư Đỗ Doãn Quế và những ai trong cộng đồng nhận định về điều 2 của 2 nghị quyết trên cái nào đúng, cái nào có lợi cho VC, nhưng quý vị này cũng không dám có ý kiến. Ở xứ tự do này, mà quý vị ấy còn không đủ can đảm để nói lên một vấn đề tuy nhỏ nhưng có ảnh hưởng xấu đến công cuộc chống Cộng thử hỏi làm sao có thể CHỐNG CỌNG mà quý vị thường rêu rao?
Vấn đề vụ kiện "phỉ báng" tôi nghi ngờ có kẻ đứng sau lưng nghị viên Nguyễn Tâm "chặt đứt" đường rút lui của nghị viên Nguyễn Tâm, để Nguyễn Tâm dứt khoát tiến tới phía trước, chia cắt Nguyễn Tâm và tập thể người Việt chống Cộng. Cũng vì vậy, là một người chống Cộng chỉ vì chống Cộng, tôi đã sớm khuyên Nguyễn Tâm hãy trở về, chỉ cần sửa đổi lại Section 2 như ở Westminster đã làm thì con đường tái đắc cử nghị viên Khu vực 7 "thênh thang". Nhưng cho đến hôm nay thì Nguyễn Tâm đã bị "người ta" rào đường khi tiết lộ "verbal notice" để 2 chân Nguyễn Tâm dẫm lên bàn chông hết cựa quậy. Tuy nhiên, còn nước còn tát nếu những tên bưng bợ Nguyễn Tâm cũng vì 2 chữ chống Cộng mà tỉnh thức.
Ngày ngày chúng ta cứ đọc những chữ "bọn phá hoại nghị quyết 3.8 cấm cờ máu Việt Cộng", hoặc những câu tương tự như vậy nghĩa là cái Section 2 của Nghị quyết 3.8 là "cấm cờ VC khắp nơi trong thành phố San Jose" (giống như Section 2 của Westminster) chứ không như "2 thằng già dịch Võ Tử Đản vả Kiêm Ái/Lê Văn Ấn rêu rao", để chúng níu lấy cái búi tóc của Nguyễn Tâm không cho quay đầu lại. Vì nếu Nguyễn Tâm quay đầu lại thì bọn chúng bị dứt sữa.
Có thể Nguyễn Tâm sẽ quay đầu lại, trình bày thành tâm của mình và nạp đề nghị bổ túc section 2 của nghị quyết 3.8 vứt đi cái ách khốn nạn cho đồng hương khu vực 7 nói riêng và thành phố San Jose nói chung để con đường "tái đắc cử" thênh thang rộng mở. Và bọn bưng bô cho Nguyễn Tâm ngày ngày đánh phá cộng đồng với câu thần chú bệnh tâm thần "nghị quyết 3.8 cấm cờ máu VC" cũng sẽ thấy mắc cỡ lỡ làng mà quay về với cộng đồng. Nhưng cũng có thể bọn chúng đã bị bùa mê thủ tục đầu tiên cho đến thủ tục "cảng lu" cản đường.
Nhưng còn tập thể đồng hương tị nạn chính trị VC tại San Jose thì sao? Những kẻ đang "ra sức" kết hợp 2 cộng đồng để "chống Cộng" thì sao? Quý vị cũng nên nghĩ lại, lấy đại cuộc làm trọng. Quý vị là những trí thức, những kẻ có bề dày chống Cộng từ quê nhà ra hải ngoại, đừng vì tự ái, vì miếng đỉnh chung mà đổ cả thành tích chống Cộng một đời xuống hồ cá tra phũ phàng; như Nguyễn Thị Kim Ngân cho cá ăn làm đầu đề cho người ta nhạo báng. Quý vị hãy cương quyết, lấy công tâm chống Cộng mà nói lên sự thực: Nghị quyết 3.8 là nghị quyết có lợi cho VC, phải vứt tác giả cùng tác phẩm này vào sọc rác. Hoặc nếu quý vị dũng cảm hơn, "tiến bộ" hơn chúng tôi xin quý vị hãy chứng minh ngược lại rằng nghị quyết 3.8 có lợi cho người chống Cộng và vì sao, chúng tôi xin bái phục. Nhưng nếu quý vị im lặng cũng đồng nghĩa quý vị về phe của Nguyễn Tâm ủng hộ cờ máu VC. Ngược lại, quý vị vẫn im lăng, chúng tôi xin tố cáo trước dư luận người Việt tị nạn khắp nơi tại San Jose cũng như trên thế giới, QUÝ VỊ CHỈ LÀ BỌN CHỐNG CỘNG CUỘI"
Xin cộng đồng bình tĩnh, xin cộng đồng noi gương cử tri toàn quốc Hoa Kỳ đã vứt bỏ bọn phá hoại Hoa Kỳ trong kỳ bầu cử vừa qua.

Kiêm Ái và Võ Tử Đản
-
-----------
Ý kiến Ban Biên Tập Ba Cây Trúc :

(1) nghị quyết 4818 của Westminster thì ghi rằng "Nó (cờ đỏ) không nên được trưng bày bởi thành phố trên bất kỳ tài sản nào của thành phố" có nghĩa là công sở, công viên, gồm có mọi nhà cửa hay những phần phụ thuộc của chúng như cột cờ, cây cối vv.. Chữ "tài sản của thành phố" còn muốn nói lên rằng cờ Đỏ Sao Vàng chỉ có thể trung bày ở những gì thuộc sở hữu của người dân mà thôi như xe cộ, nhà cửa và áo quân hay cơ thể của họ. Phạm vi của "tài sản của thành phố" tuy rộng lớn nhưng không có nghĩa là tất cả như tác giả hiểu lầm và viết rằng ."nghị quyết 4818 của Westminster không có kẽ hở nào để tay sai Cọng Sản nhờ đó treo lá cờ máu". Thưa, nghị quyết này cũng có kẽ hở chứ : Việt Cọng vần có thể vẽ cờ máu trên xe của chúng (tương tự như Ngô Kỷ vẽ cờ vàng trên xe của anh ta) và di chuyển khắp nơi mà chính quyền thành phố Westminster không có quyền cấm đoán. -- BACK TO TEXT

(2) Nghị quyết 3.8 của San Jose thì lại giới hạn phạm vi treo cờ đỏ : "ở bất cứ cột cờ nào thành phố làm chủ". Đây không phải chỉ là khe hở mà là cánh cửa mở rộng cho bọn VC treo hoặc dán hay sơn phết cờ đỏ khắp nơi, ngay trên dinh thự, công viên, trường học, cây cối, xe cộ vv.. của chính quyền thành phố, và sẽ không bị xem là vi phạm lề luật nếu bị cảnh sát ngăn cản.
Xét cho cùng thi cả hai nghị quyết chẳng có cái nào là hữu ích thực tiển vì Việt Cọng sẽ lợi dụng được khe hở hay cổng mở của hai nghị quyết để treo, dán, sơn cờ đỏ khắp nơi. BACK TO TEXT

JB Trường Sơn

0 comments:

Powered By Blogger