Mưa
trong vòng một giờ đồng hồ, phố bỗng biến thành sông. Mưa trong vòng
một ngày, cả thành phố thành một biển nước. Mưa trong vòng một tuần, cả
thành phố bị bế tắc, ngưng trệ vì nước ngập khắp lối… Chuyện này chỉ xảy
ra trong thời gian gần đây, khi các con sông nổi giận và khi thành phố
trở nên yếu đuối, oằn mình gánh chịu những công trình tốn tiền tỉ nhưng
giá trị chỉ tính bằng xu. Những con sông đã thật sự nổi giận.
Sông Đồng Nai nổi giận
Ông Vũ, sống tại Cù Lao Phố, Biên Hòa, Đồng Nai, chia sẻ: “Mưa
nó bắt đầu từ Rằm tháng Bảy cho đến tháng Mười, mỗi khi triều cường
dâng thì nó ngập thôi. Nước dơ dáy lắm vì nước cống có bao nhiêu trồi
lên đường bấy nhiêu mà!”.
Theo
ông Vũ, chuyện thành phố Biên Hòa bị ngập nặng chỉ sau chưa đầy một giờ
đồng hồ mưa lớn là chuyện chỉ mới có lần đầu. Trước đây thành phố này
cũng từng bị ngập nhiều lần nhưng muốn Biên Hòa bị ngập, ít nhất phải
mưa kéo dài vài giờ đồng hồ và mưa lớn chứ không như hiện tại.
Trận
mưa vào lúc 13h chiều ngày 25 tháng Tám vừa qua chỉ diễn ra trong vòng
chưa đầy một giờ đồng hồ nhưng hầu hết các tuyến đường chính ở thành phố
Biên Hòa bị biến thành sông. Và nước sông Đồng Nai cũng dâng cao một
cách bất thường. Theo ông Vũ, chuyện này không phải tự dưng mà có, đó là
hậu quả của việc đắp sông một cách vô ý thức của các doanh nghiệp.
Ông
Vũ nói rằng với các doanh nghiệp vừa muốn mau làm giàu lại vừa không có
hiểu biết về sông ngòi, chuyện chấp nhận bỏ ra một ít tiền để lấn sông,
tạo thêm mặt bằng sản xuất là một cơ hội hái ra tiền. Nhưng với nhà
nước, họ không được phép để xảy ra chuyện này. Vì đây là vấn đề hết sức
hệ trọng, không đôn giản chỉ là đắp sông và lấn sông như người ta tưởng.
Bởi
với các con sông, dòng chảy, dòng đối lưu và dòng năng lượng thủy triều
của bất kì một con sông nào đều phải đòi hỏi cả ngàn năm, thậm chí hàng
chục ngàn năm để ổn định. Để tạo ra những vecto ổn định cho dòng chảy,
dòng năng lượng như hiện tại, sông Đồng Nai đã từng có sự xê dịch qua
lại hai bên bờ với biên độ có khi lên đến cả chục cây số. Sự xê dịch này
diễn ra từ năm này qua năm nọ, kéo dài cả ngàn năm, thậm chí cả chục
ngàn năm để tạo liên kết bờ, tạo vecto ổn định và tạo trầm tích đáy
sông.
Một
khi con sông đã đi vào ổn định, đương nhiên là sự ổn định tương đối,
điều đó có nghĩa là quá trình xê dịch bờ của nó tạm ngưng trong một thời
gian nào đó vì lưu lượng của nó đã phù hợp với liên kết bờ, liên kết
đáy. Nhưng có vẻ như nhà nước cũng như doanh nghiệp không hiểu điều này
nên mới cho móc hàng chục thủy điện ở thượng nguồn, dưới hạ lưu thì cho
đào đắp vô tội vạ. Điều này một lần nữa khiến dòng chảy bị xáo động,
vecto của sông cũng như dòng năng lượng thủy triều bị tác động mạnh.
Và
một lần nữa, sông phải gồng mình tạo ra dòng chảy mới cho phù hợp với
địa hình mới sau khi con người đã tác động vào sông bằng cách đào đắp
lung tung. Với sông là một sự gồng mình để chữa lành vết thương hai bên
bờ. Nhưng với con người, đó là sự nổi giận, cuồng nộ của sông, nó có thể
hất bất kì ngôi nhà nào bên bờ sông xuống dòng chảy cuồn cuộn trong một
buổi sáng và thậm chỉ sau một trận mưa, nó có thể dâng lũ, xé toạc một
bờ bao hoặc hất tung một con đường xuống nước.
Đây
không phải là chuyện tưởng tượng mà là kinh nghiệm đáng sợ về sự nổi
giận của nhiều con sông trên thế giới, đặc biệt là các con sông tại Việt
Nam đã trở nên cuồng dữ, chảy xiết trong mùa mưa vài năm trở lại đây
bởi nạn hút cát, đào đắp manh mún để nuôi cá hai bên bờ và xây dựng công
trình, nhà cửa trên cơ thể sông.
Ông
Vũ đưa ra kết luận, sông có sự sống và có linh hồn, sông sẽ là người
bạn thiết và nên thơ của một thành phố, sông làm cho thành phố trở nên
xanh mát, sạch sẽ, tươi đẹp. Nhưng đồng thời sông cũng có thể biến thành
phố trở thành nơi bất an, nguy hiểm nếu như con người không biết đối xử
tử tế với sông. Rất tiếc, những con sông tại Việt Nam hầu như là bị đối
xử rất tệ!
Ăn của rừng và ăn của sông
Một cư dân Biên Hòa, Đồng Nai tên Khái, chia sẻ thêm: “Ví
dụ mùa mưa thì nước nó dâng lên chừng một hai tiếng thì nó cũng rút chứ
nó không ngập lâu. Nói chung thì chưa đến mức ngập nhiều. Nhưng nước nó
dơ lắm, bây giờ nếu có tiền mua đất thì nên mua những nơi cao ráo chứ
đừng mua chỗ ngập, dơ lắm, mưa ngập mệt lắm…!”.
Theo
ông Khái, hậu quả của những trận ngập lụt thành phố không nhỏ chút nào.
Bởi ngoài yếu tố vật chất, yếu tố tâm lý xã hội mới đáng sợ. Lấy Sài
Gòn và Biên Hòa làm ví dụ, ông Khái nói rằng nếu như những năm trước
1975, Sài Gòn được mệnh danh là “Hòn ngọc Viễn Đông” vì ngoài yếu tố
xanh, sạch, đẹp, thịnh vượng và lịch sự, Sài Gòn không phải chìm trong
những trận ngập lụt mỗi khi mưa tới và Sài Gòn là miền đất hứa của nhiều
người tha phương.
Hiện
tại, với đời sống lộn xộn, nhiều nơi nhếch nhác bởi mưa ngập, đời sống
của đại bộ phận người có thu nhập thấp trở nên bấp bênh… Và Sài Gòn
chẳng còn đủ sức để làm cho người dân nơi đây tin rằng mình đang sống
giữa một thành phố giàu có, năng động nữa. Thành phố Biên Hòa cũng vậy,
sau một trận mưa, mọi thứ trôi lỏm ngõm, xe hơi lấn lướt xe máy, cả phố
trở thành sông, nhiều đồ đạt của dân bị ngập ướt và nguy cơ chập điện
rất cao.
Ông
Khái nói thêm là với đà xây dựng thiếu qui hoạch tổng thể, xử lý chất
thải công nghiệp cẩu thả và hệ thống thoát nước hỏng hóc, không đủ tiêu
chuẩn khoa học như hiện tại, hầu hết các thành phố trên cả nước đều đối
diện với nguy cơ ngập lụt khi mùa mưa tới. Và với đà này, không chừng
vài năm nữa, các vùng thôn quê lại tổ chức cứu trợ cho người thành phố
mỗi khi sông nổi giận. Đây là chuyện rất có thể xảy ra!
Ông
Khái cho rằng sở dĩ các thành phố hiện tại trở nên nhếch nhác, ngập
ngụa là bởi người ta đã ăn rừng đến độ rừng không còn máu để chảy, ăn
hết rừng, người ta chuyển sang ăn các con sông đến độ sông oằn mình với
những vết thương. Việc ăn rừng diễn ra trong các dự án thủy điện, khai
thác gỗ lòng hồ vô tội vạ và lâm tặc, kiểm lâm thi nhau tùng xẻo rừng.
Việc ăn sông diễn ra trong các dự án nạo vét, cải tạo sông và xử lý nước
thải công nghiệp gian dối, hệ thống cống rãnh liên tục đào lên lại đắp
xuống… Tất cả những trường hợp này đều do lỗi quản lý mà ra, đây là một
loại lỗi hệ thống trong một hệ thống bị lỗi!
Nhóm phóng viên tường trình từ Việt Nam
0 comments:
Post a Comment