Saturday, December 31, 2011

Ảnh đẹp pháo hoa giao thừa 2012


Silvester, Neujahr, Feuerwerk, 2012, China, Japan, Sydney
Sydney, Australien
Es ist wohl eine der spektakulärsten Neujahrsbegrüßungen der ganzen Welt: das Feuerwerk am Hafen und vor der Oper von Sydney. 1,5 Millionen Menschen waren live dabei, als um 14 Uhr deutscher Zeit das Jahr 2012 mit einem pompösen Feuerwerk begann
Silvester, Welt, Feuerwerk, Schiffen,, Hochhäusern, Hafenbrücke, Millionen, Dollar, Millionen, Euro


Das Feuerwerk wird auf sieben Schiffen, sieben Hochhäusern und der Hafenbrücke gezündet. Es kostet schätzungsweise 6,5 Millionen australische Dollar - gut fünf Millionen Euro
Silvester, Welt, Funkenflug, Opernhaus., Nachbarn, Neuseeland, Glück, Neujahrsfeiern., Feuerwerk, Partys
Funkenflug in rosé über dem Opernhaus. Die Nachbarn in Neuseeland hatten nicht so viel Glück mit den Neujahrsfeiern. Dort mussten Feuerwerk und Partys auf Grund von Unwetter abgesagt werden
Silvester, Welt, Besonders, Sicht, Feuerwerk, Wasser, Boote, Hafen, Sydney,, Passagiere
Besonders gut war die Sicht auf das Feuerwerk vom Wasser aus. Viele Boote dümpelten im Hafen von Sydney, sodass ihre Passagiere einen guten Blick auf das Spektakel hatten
Silvester, Welt, Kuala, Lumpur Neben, Zwillingstürmen, Hauptstadt, Feuerwerk, Jahr
Kuala Lumpur
Neben den berühmten Zwillingstürmen in der malaysischen Hauptstadt wird mit einem Feuerwerk das neue Jahr begrüßt
Silvester, Welt, Tokio,, Japan Ballons, Böller, Tokio, Menschen, Feier, Jahres, Luftballons
Tokio, Japan
Ballons statt Böller - in Tokio lassen die Menschen zur Feier des neuen Jahres Luftballons in den Himmel steigen. Günstiger und leiser als Raketen
Silvester, Welt, Bali,, Indonesien Ebenso, Straßen, Denpasar, Tänzerinnen, Umzugs
Bali, Indonesien
Ebenso leise und bedächtig geht es auf den Straßen von Denpasar zu, wenn die balinesischen Tänzerinnen während eines Umzugs vorbeiziehen
Silvester, Welt, Singapur Auch, Singapur, Hafen, Minutenlang, Feuerwerk, Stadt
Singapur
Auch in Singapur wird am Hafen gefeiert. Minutenlang erhellte das Feuerwerk die Stadt
Silvester, Welt, Amritsar,, Indien Der, Tempel, Silvesternacht, Feuerwerk, Himmel
Amritsar, Indien
Der goldene Tempel strahlt in der Silvesternacht noch goldener und ein Feuerwerk erhellt den dunklen Himmel
Silvester, Welt, Berlin,, Deutschland Die, Party, Landes, Brandenburger, Tor., Nachmittag, Partygäste.
Berlin, Deutschland
Die größte Party des Landes steigt am Brandenburger Tor. Dort versammeln sich schon seit dem Nachmittag die Partygäste. Um Mitternacht wird natürlich ein großes Feuerwerk in den Himmel über der Hauptstadt geschickt
Silvester, Welt, Brasilia,, Brasilien Am, Silvestertag, Brasilianer,, Religion, Umbanda, Wasser,, Wasser.
Brasilia, Brasilien
Am Silvestertag gehen Brasilianer, die der afro-amerikanischen Religion Umbanda angehören, nicht ins Wasser, sondern ans Wasser. Sekt wird nicht getrunken, sondern in den Fluss gegossen. Blumen werden hinterher geworfen. Das alles, um bei Jemanja, der Gottheit der See, für ein gutes Jahr zu bitten
Silvester, Welt, Johannesburg,, Südafrika Am, Tag, Jahres, Karneval,, Johannsburg., Metropole, Tausende
Johannesburg, Südafrika
Am letzten Tag des Jahres ist Karneval, zumindest in Johannsburg. In der südafrikanischen Metropole ziehen Tausende verkleidet und tanzend durch die Straßen

Những màn pháo hoa nối tiếp nhau chào năm mới. Sau Austalia, đến lượt Hàn Quốc và Nhật Bản bước vào những phút đầu tiên của năm 2012.

Hồng Kông: Pháo hoa và ánh sáng

Tại Hồng Kông, nơi vừa bước sang Năm mới vài phút trước đây, đồng hồ đếm ngược được hiển thị trên một tòa nhà chọc trời nằm bên cảng Victoria. Màn trình diễn pháo hoa và ánh sáng từ các cao ốc tại đây kéo dài 4 phút, ước tính thu hút khoảng 400.000 người xem (xem TẠI ĐÂY).

Nhật Bản, Hàn Quốc thỉnh chuông đón năm mới

Nhật Bản và Hàn Quốc cũng đã bước sang Năm mới 2012. Với người dân Nhật Bản, thời khắc giao thừa đánh dấu sự khép lại của một năm u ám, với thảm họa động đất-sóng thần cướp đi gần 20.000 con người và sự cố nhà máy điện hạt nhân Fukushima có thể còn ám ảnh đất nước này một thời gian dài nữa.

Hàn Quốc thỉnh chuông đón năm mới.
Hàn Quốc thỉnh chuông đón năm mới.

Người Nhật dành ngày cuối cùng của năm 2011 để đến các đền, chùa, cầu nguyện cho một năm mới an lành. Vào khoảnh khắc thiêng liêng chuyển giao giữa năm cũ và năm mới, các ngôi chùa ở Nhật gióng 108 hồi chuông để xua đi cái xấu, cầu mong những điều tốt lành và mang những ước vọng của con người đến với thần linh. Nhiều người đã đến trước Tháp Tokyo, thả bóng bay mang theo những mảnh giấy ghi điều ước của họ cho năm mới.

Tại Hàn Quốc, bất chấp thời tiết giá rét, hàng nghìn người đã tập trung ở tháp chuông Bosingak (Seoul) để chờ đợi giao thừa và lắng nghe 33 hồi chuông báo hiệu năm mới đã sang. Lễ thỉnh chuông ở Bosingak là một nghi thức quan trọng đối với người Hàn Quốc.

Australia: Đại tiệc pháo "thời để ước mơ"

Ước tính khoảng 1,5 triệu người tập trung dọc theo cầu cảng Sydney xem màn pháo hoa hoành tráng đón chào Năm mới.

Pháo hoa năm nay vô cùng đặc sắc vì có các hình thù độc đáo như đám mây, bướm hay thác nước.

Chủ đề của màn bắn pháo hoa năm nay là “Thời để ước mơ”, với hy vọng sẽ giúp mọi người lạc quan cho một năm mới đang đến.

Thành phố Sydney đã mất 15 tháng để chuẩn bị cho màn trình diễn pháo hoa kéo dài 12 phút này. Ngoài những người xem trực tiếp, chương trình pháo hoa đón Năm mới tại Sydney sẽ thu hút khoảng 1 tỷ người xem qua truyền hình trên toàn thế giới.

>> Xem thêm video: Màn pháo hoa dài 12 phút tại Sydney

Ở Brisbane, khoảng 80.000 người bất chấp thời tiết ảm đạm để xem màn bắn pháo hoa lúc 8:30 (giờ địa phương) dọc theo bờ sông.

Pháo hoa cũng rực sáng trên bầu trời Gold Coast và bãi biển Surfers Paradise.

Mặc cho thời tiết ẩm ướt, 600.000 người vẫn tập trung ở Melbourne để chứng kiến màn bắn pháo hoa kéo dài10 phút, bắt đầu từ 21:45. Sau đó mỗi một tiếng lại có pháo hoa rực sáng toàn thành phố cho đến khi chuông đồng hồ điểm nửa đêm.

Melbourne đón chào năm mới với gần 10 tấn pháo hoa được bắn tại 17 địa điểm trong thành phố.

Tại Canberra cũng có màn pháo hoa 15 phút trước nửa đêm.



Samoa, Tokelau, New Zealand: Chào năm mới đầu tiên

Tại Samoa, pháo hoa và tiệc ăn mừng đã được tổ chức từ nửa đêm ngày thứ Năm 29/12. Lễ đón năm mới 2012 là một dịp vô cùng đặc biệt với người dân Samoa. Quốc đảo này đã quyết định thay đổi múi giờ để xích lại gần hơn với các đối tác thương mại chính là Australia, New Zealand và các nước châu Á.

Theo quyết định này, Samoa sẽ chuyển từ phía đông Đường phân ngày Quốc tế sang phía tây của đường này. Trên lịch Samoa sẽ không có ngày thứ Sáu 30/12, và kể từ sau 12h đêm ngày 29/12, quốc gia này đã bước sang ngày 31/12, ngày cuối cùng trong năm 2011. Quyết định tương tự cũng được thực hiện ở Tokelau. Chính vì vậy, từ chỗ là những nước cuối cùng đón Năm mới, kể từ nay, Samoa, Tokelau sẽ cùng vớiNew Zealand và một số đảo Nam Thái Bình Dương trở thành những nơi đầu tiên “tống cựu nghinh tân”.

Tại New Zealand, thời tiết xấu đã khiến một số hoạt động ngoài trời chào đón Năm Mới bị hủy. Nhưng chương trình bắn pháo hoa tại Sky Tower vẫn diễn ra đúng dự kiến (từ 11h GMT).

Pháo hoa chụp từ phía quận 2, TP.HCM (miệng hầm Thủ Thiêm) - Ảnh Hoàng Thạch Vân

Đường Lê Lợi, TP.HCM trở thành phố đi bộ cho người dân đến chào đón năm mới 2012 - Ảnh: Minh Đức

Đón năm mới bằng cách chụp ảnh lưu lại những hình ảnh dễ thương của mình. (Ảnh chụp tại nhà thờ Đức Bà, Q.1) - Ảnh: Bá Sơn

Đội kèn của trường THCS Võ Thành Trang biểu diễn ngay trước khách sạn Rex, trên đường Nguyễn Huệ, quận 1, TP.HCM tối-12 - Ảnh: Minh Đức
Đường Nguyễn Huệ thành phố đi bộ - Ảnh: Minh Đức
Sân khấu khổng lồ được đặt ngay giữa đường Nguyễn Huệ. Đây cũng là nơi mọi người sẽ cùng nhau đếm ngược để chào đón thời khắc bước sang năm mới 2012 - Ảnh: Minh Đức


Chiếc đồng hồ đếm ngược thời gian được đặt trên đường Nguyễn Huệ, quận 1, TP.HCM - Ảnh: Minh Đức
Những chú rồng bằng bong bóng xuất hiện trên đường Nguyễn Huệ, quận 1, TP.HCM - Ảnh: Minh Đức
Du khách quốc tế sôi động cùng những điệu nhảy tại Lễ hội đón chào năm mới trên đường Nguyễn Huệ tối 31-12-2011.- Ảnh : Minh Đức

Khán giả tập trung đông đúc trước sân khấu ca nhạc - Ảnh: Châu Tường
Dòng người đổ về Quảng trường 2-4 (Trần Phú, Nha Trang) từ sớm và ngày một đông, ngồi chờ xem chương trình - Ảnh: Châu Tường
Sân khấu sáng một màu xanh tuyệt đẹp. Ảnh: Châu Tường
Nhiều du khách quay phim, chụp hình cảnh sân khấu lung linh dưới ánh điện - Ảnh: Châu Tường


Các bạn trẻ thích thú với phần khởi động đầy sôi động - Ảnh: Châu Tường

Nhìn lại 2011- Ca sĩ hải ngoại trở về nước lưu diễn

Đức Bình

Chỉ còn vài tiếng đồng nữa là toàn nhân loại sẽ bước sang thềm năm mới 2012, một năm mới mà dường như mọi người có vẻ đặt khá nhiều kỳ vọng, những ước vọng cho hòa bình thế giới, một thế giới sẽ ít thiên tai dịch họa hơn, ước vọng cho tình tình tài chính kinh tế toàn cầu sẽ được cải thiện, nhằm tạo ra nhiều của cải vật chất và công ăn việc làm hơn nữa cho công dân toàn cầu.

Nhưng cho dù tình hình có biến đổi đến đâu đi chăng nữa thì âm nhạc vẫn luôn là người bạn đồng hành, là nguồn động viên tinh thần không thể thiếu trong mỗi thực thể chúng ta. Vào thời khắc giao niên giữa năm cũ và năm mới, cũng sẽ là lý tưởng để chúng ta cùng nhau điểm lại những sự kiện đáng chú ý của làng nhạc Việt trong chặng đường năm 2011 vừa qua.

Có thể nói, năm 2011 vừa qua là một năm có nhiều biến động của showbiz Việt trong nước cũng như hải ngoại, tuy hơi đóng băng giai đoạn đầu năm, nhưng sau đó lại bất ngờ sôi động vào thời điểm cuối năm với nhiều liveshow liên tiếp của nhiều các ca sĩ trong nam cũng như ngoài bắc.

Bên cạnh đó cũng có nhiều cuộc thi tìm kiếm tài năng mới, tác phẩm mới, nhằm chuyên sâu hóa khâu biểu diễn của các ca sĩ, nghệ sĩ, không chỉ tập trung vào phần hát và còn cả về phần diễn, như Bài Hát Việt 2011, Bước nhảy hoàn vũ 2011, Giải thưởng video âm nhạc Việt – VMVC 2011 với mục tiêu là Clip video nào được bình chọn đoạt giải, sẽ vinh dự có mặt trên kênh MTV Châu Á.

Tuy nhiên, trong khuôn khổ chật hẹp của tạp chí âm nhạc tuần này, chúng ta chủ yếu sẽ chỉ đề cặp đến việc trở về trong nước lưu diễn của một số tên tuổi ca sĩ hải ngoại, mà sự có mặt của họ cũng ít nhiều góp phần làm “thay đổi khẩu vị” của khán giả quê nhà, và việc tổ chức nhiều chương trình liveshow trong nước cũng giúp thị trường nhạc Việt trở nên lôi cuốn, sống động và hấp dẫn hơn.

Có thể nói năm 2011 vừa qua, sân khấu ca nhạc trong nước đã trở thành một điểm đến hấp dẫn của các ca sĩ hải ngoại. Âu thì đó cũng là điều dễ hiểu bởi ở hải ngoại, các nghệ sĩ thường chỉ có show diễn lớn vào dịp cuối tuần, còn tại trong nước, hầu như ngày nào cũng có thể tổ chức show với mức vé xem ca nhạc đang liên tiếp lập kỷ lục, kể cả trong thời kỳ kinh tế đang lạm phát khó khăn eo hẹp.

Trong những năm gần đây, danh sách ca sĩ hải ngoại về nước và biểu diễn càng ngày càng nối dài thêm. Không phải chỉ thời điểm này các nghệ sĩ hải ngoại mới nghĩ đến chuyện hồi hương biểu diễn, mà cách đây 10 - 15 năm, lứa nghệ sĩ như Đức Huy, Hương Lan, Evis Phương, Tuấn Ngọc… đã trở về xuất hiện trong các chương trình âm nhạc lớn.

Từ những danh ca như: Ý Lan, Thanh Tuyền, Lệ Thu, Khánh Hà, Ái Vân, Giao Linh, Tuấn Vũ, Chế Linh... cho đến Lưu Bích, Thủy Tiên, Quang Lê, Trường Vũ, Phi Nhung, Lương Tùng Quang, Minh Tuyết, Sơn Tuyền, Linda Trang Đài, Tommy Ngô, Dương Triệu Vũ... đều đã trở về nước, góp mặt thường xuyên trong các đêm nhạc ở sân khấu lớn hay phòng trà. Họ đã tạo nên làn sóng hâm mộ mới trong khán giả trẻ và giới trung niên. Không chỉ thực hiện các liveshow riêng, nghệ sĩ hải ngoại còn rất nhạy bén khi kết hợp cùng nhiều đơn vị tổ chức trong nước tổ chức các tour diễn quy mô lớn nhỏ công diễn khắp các tỉnh thành, nơi lòng nhiệt huyết và sức nóng về làn sóng nhạc hải ngoại luôn dâng trào.

Kinh Tế Thị Trường đối với Kinh Tế Chỉ Huy

Tình Trạng Khốn Khổ của Bắc Triều Tiên Chứng Minh Sức Mạnh của Thị Trường

Bill Flax – PBD dịch

Kim Chính Nhật, nhà độc tài theo chủ nghĩa Mác xít bị khinh bỉ của Bắc Triều Tiên đã về chầu trời. Tuy không bao nhiêu người luyến tiếc gì y nhưng cũng có các bài học có thể rút tỉa trong khi chúng ta nóng lòng chờ đợi xem tương lai có thể đem lại được gì cho người dân đã phải sống trong cảnh tù hãm dưới quyền cai trị của y hay không.


Kim Chính Nhật

Bắc Triều Tiên thuộc trong số những nước nghèo nhất tại Á Châu. Dân chúng tại đây bị những kẻ độc tài bạo ngược ờ Bình Nhưỡng đàn áp khủng bố dã man và đã dùng võ lực để cấm đoán hầu như bất cứ hoạt động kinh tế tư nhân nào. So với các thị trường sinh động của Nam Triều Tiên, hoàn cảnh đánh thương của Bắc Triều Tiên trông thật là hết sức không đáng phải như vậy.

Từ thuở sơ khai là đã có bàn cãi về các yếu tố nào giúp đem lại thịnh vượng. Có nhiều cách giải thích khác nhau để cho thấy tại sao một số người thì phát triển thịnh vượng còn số khác lại có vẻ như số mạng đã được định đoạt trước là phải chịu nghèo khổ mãi mãi. Chuyện kế vị của Bắc Triều Tiên là cơ hội để phân tích các yếu tố nào giúp tăng trưởng kinh tế.

Văn hóa và tôn giáo ảnh hưởng đến mức phát triển như thế nào? Muốn tích lũy của cải, xã hội phải đón nhận tiến bộ. Cần phải khuyến khích chăm chỉ làm việc và muốn phát triển mậu dịch thì cần phải giao dịch lương thiện. Cần có một cơ cấu hợp pháp, công bằng và đạo đức về thương mại.

Khi xã hội chấp nhận tiến bộ kinh tế thì sẽ càng đem lại thịnh vượng. Trong các nền văn hóa mà người giàu bị khinh bỉ vì bị cho là đã lấy trộm của hàng xóm thì của cải thường sẽ bị đình trệ. Người Mỹ mặc nhiên cho là khi thịnh vượng về vật chất thì sẽ tăng cường xã hội, nhưng từ trước đến giờ hiếm khi thấy có lối suy nghĩ đó. Tiến bộ cũng thế.

Có thể nào một số người thịnh vượng hơn những người khác là nhờ vào địa lý hay chăng? Những vùng đất phì nhiêu, khoáng sản hữu dụng, các thủy lộ có thể đi lại, ở gần các tuyến mậu dịch và có các nguồn năng lượng dễ dàng giúp đem lại lợi thế hơn so với những người sinh sống tại các địa điểm kém may mắn hơn. Nhưng không phải chỉ có vậy mà còn cần có thêm các yếu tố khác nữa.

Tuy là nước có nhiều tài nguyên thiên nhiên, Nga đã lúng túng dưới chủ nghĩa cộng sản. Nhiều vùng đất tại Phi Châu và Nam Mỹ có nhiều tài nguyên trù phú, nhưng lại thua những nước như Thụy Sĩ hoặc Nhật Bản vốn không được may mắn có các nguồn tài nguyên như vậy. Tiền kiếm được dễ dàng từ dầu hỏa có lẽ lại hạn chế mức phát triển tại nhiều quốc gia trong khối OPEC.

Liệu khí hậu có quan trọng hay không? Có đường phân đôi rõ rệt giữa “Bắc” và “Nam”; một hiện tượng mọi người đều thấy được tại Tân Thế Giới, Âu Châu và cả Á Châu. Có lẽ các dân tộc cách xa Đường Xích Đạo hơn và có các mùa rõ rệt hơn thấy cần phải có lịch trình rõ rệt và các sáng kiến khác trong khi những vùng khí hậu ôn hòa hơn lại không cần phải chính xác lắm. Mùa đông băng giá khiến người ta cần phải cấp bách có sáng kiến hơn.

Rồi đến vốn liếng từ con người. Hoa Kỳ rõ ràng có lợi vì nhiều người chọn nơi này. Là một nước của di dân, nước này gồm phần lớn là di dân có gốc tổ tiên là những người dám bắt đầu lại từ đầu tại một vùng đất mới. Một quốc gia tiên phong là những người dám chấp nhận rủi ro và vẽ ra những đường hướng tương lai bạo dạn đã tạo ra ý chí hăng say xông xáo kinh doanh mà cho đến nay vẫn đẩy mạnh mức sống thêm cao.

Yếu tố khác biệt có liên quan nhất ngày nay là vai trò hướng dẫn thị trường của chính quyền. Tuy mỗi yếu tố nói trên chắc chắn đều quan trọng nhưng sẽ mất rất nhiều thì giờ để tách riêng từng yếu tố đó mà thí nghiệm. Nhưng một nước Triều Tiên chia đôi cho thấy được cảnh tương phản rõ rệt giữa một nửa may mắn theo đuổi một nền kinh tế thị trường và nửa kia áp dụng nền kinh tế trung ương hoạch định.

Theo Tập Sách Dữ Kiện Thế Giới của CIA, Nam Triều Tiên có lợi tức đầu người(1) là 30.000$ và GDP cả nước tổng cộng là 1.459 ngàn tỷ đô la. Bắc Triều Tiên, với dân số bằng khoảng phân nửa dân số của Nam Triều Tiên, lẽo đẽo phía sau với mức GDP(2) được ước tính là 40 tỷ đô la và lợi tức đầu người chỉ có1.800$.

Tuổi thọ của người sinh tại Nam Triều Tiên là hơn 79 tuổi. Những người sinh ở phần đất phía bắc của khu vực DMZ(3) thì thọ không tới 69 tuổi. Có thể thấy được rõ ràng các khác biệt về sức khỏe này đến mức mà thanh niên Nam Triều Tiên trung bình cao hơn thanh niên Bắc Triều Tiên từ hai đến ba inches(4).

Có các thí dụ khác về các dân tộc thịnh vượng nhờ thị trường tự do, nhưng lại phải chịu thiếu thốn dưới các chế độ xã hội chủ nghĩa. Người Cuba tại Miami đều khá giả trong khi thân nhân của họ tại Havana lại sống trong cảnh bần hàn.

Việc tiếp xúc với nền văn hóa Hoa Kỳ và những người đến đây vốn đã có sẵn lòng can đảm và kiên nhẫn để tránh né Castro cũng làm lệch lạc kết quả phân tích. Hoa Kỳ thu hút những người có khả năng nhất của Cuba. Nhiều di dân từ các quốc gia thuộc Thế Giới Thứ Ba cũng trở nên khá giả đến mức chưa từng thấy tại quê nhà của họ. Chúng ta thu hút những người có ý chí cương quyết nhất để tự nâng cao đời sống của chính họ.

Tương tự như thế, tại sao người Hoa sống ở Singapore hay Hong Kong theo chủ nghĩa tư bản lại khá giả hơn nhiều so với người Hoa sống tại Trung Cộng? Theo ước tính thì lợi tức đầu người tại Hong Kong nhiều hơn khoảng gấp 20 lần lợi tức đầu người tại Trung Cộng trước khi Bắc Kinh tỉnh ngộ mà áp dụng kinh tế tự do.

Đông Đức và Tây Đức cũng cho thấy được sức mạnh của thị trường, nhưng không nơi nào lại có thể cho thấy được mức chênh lệch quá nhiều về tiêu chuẩn cuộc sống như giữa Bắc và Nam Triều Tiên. Không còn cách nào khác có thể giải thích được mức thành công kinh tế trong trường hợp trái ngược nhau của hai nước Triều Tiên. Nguyên nhân đưa đến các kết quả khác nhau quá nhiều này hầu như hoàn toàn là từ các lập trường kinh tế của họ.

Người Triều Tiên tại hai miền đều giống hệt nhau về phương diện di truyền và có cùng một nền văn hóa trước khi chia đôi nước này. Không phải các yếu tố địa lý, khí hậu hoặc di dân đưa đến mức chênh lệch đó. Miền Bắc chắc chắn lạnh hơn, nhưng cả hai miền cộng lại thì bằng khoảng diện tích của Utah. Nhưng thời tiết khắc nghiệt lại là thường là yếu tố thúc đẩy thêm sáng kiến.

Khi cuộc đua kinh tế hậu chiến bắt đầu, Bắc Triều Tiên được kỹ nghệ hóa hơn một chút vì Nhật Bản trước đó đã tập trung công trình phát triển thuộc địa của họ phần lớn vào miền bắc có nhiều tài nguyên hơn. Nhưng cả hai miền Triều Tiên đều rất nghèo. Đa số người dân Triều Tiên đều sống chật vật lây lất bằng nghề nông và không có bao nhiêu tiện nghi vật chất.

Từ khởi điểm kém may như vậy mà Nam Triều Tiên đã vươn mình lớn mạnh trong nửa thế kỷ qua cho thấy được tác động huyền diệu của thị trường. Nông dân Nam Triều Tiên ngày nay sống sung túc hơn ai hết, có lẽ ngoại trừ đám cộng sản gộc đang cầm quyền ở “thiên đàng của công nhân” tại Bắc Triều Tiên.

Thí dụ về Triều Tiên cũng nhấn mạnh đến các vấn đề khác, nhất là ý tưởng cho rằng tiền bạc của cải của một người là do bóc lột những người khác. Nam Triều Tiên mở cửa thị trường của họ với thế giới. Nước này đứng hàng thứ tám về số lượng xuất cảng và hàng thứ mười một về số lượng nhập cảng trên toàn cầu. Trong khi đó thì hệ thống trung ương hoạch định của Bắc Triều Tiên vẫn được cố tình duy trì tình trạng cô lập. Không thể nào mà lại có chuyện mức thành công của bên này có thể tác hại đến bên kia cho được. Nam Triều Tiên theo chủ nghĩa tư bản thực ra còn trợ giúp cho phần đất cộng sản cạnh tranh với họ ở miền bắc.

Có thể học hỏi được nhiều từ các viễn ảnh kinh tế cạnh tranh nhau của Triều Tiên. Bài học này không hề khuyên các chính khách Hoa Kỳ nào đang xâm phạm các quyền tài sản, thị trường và tự do lại đi áp dụng cách nào từa tựa như lối đàn áp chuyên chế của Bình Nhưỡng, nhưng Triều Tiên cho thấy được chắc chắn là nền kinh tế thị trường vượt xa các nền kinh tế nhà nước chỉ huy trong việc đáp ứng nhu cầu của người dân.

Hy vọng rằng con trai của “Lãnh Tụ Kính Yêu” sẽ tỉnh ngộ.


Kim Chính Ân

Source: http://www.forbes.com/sites/billflax/2011/12/27/north-koreas-plight-proves-the-power-of-markets/
__________________
Chú thích của người dịch:
(1) per capita income
(2) Gross Domestic Product (Tổng Sản Lượng Quốc Nội)
(3) Demilitarized Zone (Khu Phi Quân Sự)
(4) khoảng 5 đến 7 cm

Nhan sắc tuyệt trần 5 mỹ nữ của Vua Bảo Đại trên báo TQ


Nhan sắc tuyệt trần 5 mỹ nữ của Vua Bảo Đại trên báo TQ

Trang Tân Hoa Xã, Trung Quốc vừa đăng tải hình ảnh và dành lời ngợi khen có cánh cho 5 người phụ nữ có nhan sắc hoàn mỹ của cựu hoàng Bảo Đại – vị vua cuối cùng trong triều đình phong kiến Việt Nam.

Bảo Đại (1913-1997) là hoàng đế thứ 13 trong vương triều nhà Nguyễn, tên thật là Nguyễn Phúc Vĩnh Thụy. Năm 1926, sau khi vua Khải Định băng hà, Vĩnh Thụy được tôn lên kế vị làm vua, lấy niên hiệu Bảo Đại. Cuộc đời ông lắm thăng trầm, về sau sống lưu vong và mất tại Pháp năm 1997.

Được mệnh danh là vị vua đa tình và ăn chơi khét tiếng một thời, Bảo Đại có những bà vợ và nhân tình tuyệt sắc giai nhân. Trong đó, Nam Phương Hoàng hậu, bà Phi Ánh, Monique Marie Eugene Baudo, Hoàng Tiểu Lan và Mộng Điệp là 5 phụ nữ được Bảo Đại hết mực sủng ái, bởi nhan sắc tuyệt trần của họ.

Theo Tân Hoa Xã, khi tròn 21 tuổi, vua Bảo Đại kết hôn lần đầu. Vào ngày 20/3/1934 tại kinh thành Huế, ông cử hành hôn lễ với bà Nguyễn Thị Hữu Lan (lúc này 19 tuổi). Ngay sau đó, lễ tấn phong Hoàng hậu diễn ra tại điện Dưỡng Tâm. Bảo Đại sắc phong tước vị Nam Phương Hoàng hậu cho bà Hoàng Lan. Hai người sinh được 5 người con. Tân Hoa Xã bình luận, vẻ đẹp của Nam Phương Hoàng hậu nức tiếng khắp vùng, được liệt vào danh sách “5 vị Hoàng hậu đẹp nhất thế giới” thời bấy giờ.

Người vợ ngoại quốc của ông hoàng Bảo Đại là Monique Baudot, một công dân Pháp. Bà sinh năm 1946 tại Lorraine. Dù mặn nồng trong nhiều năm chung sống, nhưng hai người không có con.

Thứ phi khác từng để lại nhiều dấu ấn trong cuộc đời cựu hoàng Bảo Đại là bà Bùi Mộng Điệp, được sắc phong thứ phi khi vương triều nhà Nguyễn đã suy tàn. Hai người phụ nữ còn lại là bà Lê Thị Phi Ánh, Hoàng Tiểu Lan (Jenny Woong) - một mỹ nữ Trung Quốc, cũng sở hữu nhan sắc tuyệt đẹp, trứ danh một thời.

Cùng ngắm vẻ đẹp hoàn hảo của 5 người phụ nữ có ảnh hưởng sâu sắc trong cuộc đời cựu hoàng Bảo Đại:


Nam Phương Hoàng hậu kiêu sa bên chồng.


Nam Phương hoàng hậu khi mặc triều phục năm 1934.


Nam Phương Hoàng hậu với vẻ mặt hạnh phúc.


Vẻ đài các của Nam Phương Hoàng hậu.


Monique Baudot.



Bà Phi Ánh.


Bà Phi Ánh thời xuân sắc.


Hoàng Tiểu Lan, người phụ nữ Trung Quốc của vua Bảo Đại.


Bà Bùi Mộng Điệp.

Thâm cung bí sử ghê rợn của Đảng CSVN



Thâm cung bí sử ghê rợn của Đảng CSVN
(Hồ Thu Hồng)


Người dân sống ở đâu cũng lo sợ nhân tai, nhân họa đến từ các Cơ quan công quyền, đi đâu cũng phải lo tiền đút lót, hối lộ cho nhân viên từ hộ lý, y tá, bác sỹ trong bệnh viện đến giáo viên trong trường học, hay các ngành, các cấp, các cơ quan dịch vụ, truyền thông, công quyền. Cả dân tộc đang phải sinh tồn trong bất ổn trước sự lộng hành của lưc lượng công an, an ninh, mật vụ.

Bất cứ Người Việt Nam nào thường xuyên theo dõi hiện tình đất nước thì đều nhận thấy rất rõ rằng lòng dân trên khắp mọi miền đất nước đã quá chán ngán, căm phẫn đa số các cán bộ của Đảng và nhà nước Cộng Sản Việt Nam đương quyền. Bất cứ cương vị cán bộ nào từ thôn, ấp, xã, phường, huyện, tỉnh, trung ương đang ngày đêm vơ vét, ăn quỵt, cướp bóc, hoành hành làm điêu đứng cả xã hội, nhân quyền và tự do tôn giáo bị vi phạm nghiêm trọng, cộng đồng dân tộc bị chia rẽ sâu sắc. Thậm chí, những người dân càng hiền lành, chất phát, lao động chân chính bao nhiêu thì lại càng bị những kẻ thống trị trấn áp, cướp giật nhà cửa đất đai, bị đẩy đến tận cùng của sự nghèo đói, oan khuất và ly tán.

Xã hội gần như là rơi vào tình trạng vô chính phủ, từ trung ương tập quyền tới địa phương cát cứ, quốc nạn tham nhũng tràn lan, tính dối trá và sợ hãi sự thật bao trùm lên cả nước. Tinh thần quốc gia dân tộc bạc nhược. Người dân sống ở đâu cũng lo sợ nhân tai, nhân họa đến từ các Cơ quan công quyền, đi đâu cũng phải lo tiền đút lót, hối lộ cho nhân viên từ hộ lý, y tá, bác sỹ trong bệnh viện đến giáo viên trong trường học, hay các ngành, các cấp, các cơ quan dịch vụ, truyền thông, công quyền. Cả dân tộc đang phải sinh tồn trong bất ổn trước sự lộng hành của lưc lượng công an, an ninh, mật vụ. Và, chưa biết bao giờ nhìn thấy được ánh sáng tương lai tốt đẹp thật sự.

Sự mua bán chức, quyền, bằng, cấp gần như công khai. Nếu muốn mua chức Cục trưởng, Vụ trưởng, Sư đoàn trưởng hay muốn được phong cấp tướng phải mất vài tỷ đồng. Chạy chức thứ trưởng phải mất 5-7 tỷ đồng. Chức Bộ trưởng phải tính tiền triệu đô la Mỹ. Dư luận ở Hà Nội biết rõ việc Ông Lê Thế Thảo chạy chức Chủ Tịch UBND Thành phố Hà Nội mất hơn 30 tỷ đồng. Rồi chuyện các Lãnh đạo cấp cao của ĐCSVN có nhiều triệu đô la Mỹ. Mỗi ủy viên trung ương Đảng CSVN hàng năm cũng vơ vét được vài chục triệu đô la Mỹ là chuyện thường. Cái danh sách tên 300 vị có chức, quyền của đảng và nhà nước CHXHCNVN đã và đang có hàng trăm triệu đôla đến hơn vài tỷ đô la Mỹ mà rất nhiều người đều biết được loan tải trên mạng internet lâu nay. Rồi chuyện Cựu Bộ trưởng Lê Ngọc

Hoàn có hơn 50 cái Vi-la khắp cả nước, có con riêng 7-8 tuổi. Và mấy ông Bộ trưởng về hưu khác cũng có con riêng nhưng báo chí cấm được viết về những hiện tượng này. Rồi chuyện ông Trịnh Trọng Quyền – Cựu bí thư tỉnh ủy Thanh Hóa lập Công ty riêng cho con trai để tham gia các thầu xây dựng đường sá trong tỉnh và luôn thắng thầu (theo tin từ Cán bộ đảng viên cao cấp của ĐCSVN). Sau đó bán lại thầu ngay tức khắc lấy 5% tổng giá trị gói thầu. Rồi chuyện lãnh đạo Công ty Gang thép Thái Nguyên cho con mua lại nhà máy thép cũ như là cướp luôn cả nhà máy để bán sắt vụn kiếm tiền. Chuyện Thượng tướng, thứ trưởng Bộ Quốc Phòng, UV TƯ ĐCSVN Nguyễn Huy Hiệu bị một phụ nữ đưa con đến Cơ quan Bộ Quốc Phòng đòi ông Hiệu nhận là con đẻ.

Trong nhiều năm qua, công luận Việt Nam lưu truyền sự kiện ông Đỗ Mười nhận 1 triệu USD hối lộ của một Công ty Hàn Quốc. Chuyện ông Lê Đức Anh bị xuất huyết não và nhà cầm quyền Bắc Kinh cử một phái đoàn bác sỹ đặc biệt sang cứu sống. Từ đó ông Lê Đức Anh mang nặng thâm ơn CS Trung Quốc. Hàng năm Trung Quốc vẫn cử một đoàn cán bộ y tế sang kiểm tra, bồi dưỡng sức khỏe cho ông Lê Đức Anh để bằng mọi giá giúp ông Lê Đức Anh sống lâu hơn. Đây là hành động thể hiện “Thiên Triều” bảo dưỡng một “tên Thái Thú – Chư Hầu”.

Chính ông Lê Đức Anh là người quyết định toàn bộ quá trình bình thường hóa quan hệ giữa ĐCSVN với ĐCSTQ, nó hoàn toàn bất thường tới mức:

Lãnh đạo ĐCSVN phải xin ý kiến Bắc Kinh và hướng giải quyết vấn đề để đàm phán trước khi đàm phán,,,. Đây là bằng chứng rõ ràng Lãnh đạo ĐCS Việt Nam chịu làm Chư hầu, Thái thú, đàn em, làm một tỉnh của TQ hay TQ bảo gì phải nghe nấy. Theo các vị Lão thành cách mạng từng lãnh đạo, cấp trên của ông Lê Đức Anh như ông Phạm Văn Xô (Cựu phó ban Tổ chức TƯ ĐCSVN), Đồng Văn Cống (Cựu phó Tổng Thanh tra QĐNDVN) và Nguyễn Văn Thi (Cựu chủ nhiệm hậu cần Bộ tư lệnh Miền Nam) thì ông Lê Đức Anh đã khai man lý lịch cá nhân và khai man tư cách Đảng viên đảng CS: “Lê Đức Anh không phải là công nhân cao su như tự khai mà là người giúp việc thân cận cho chủ đồn điền De Lalant-một sỹ quan phòng nhì của Pháp. Ông Lê Đức Anh chưa bao giờ được kết nạp vào ĐCSVN”, ấy thế mà tự khai là Đảng viên ĐCSVN từ trước năm 1940, nay đã hơn 70 năm tuổi đảng.

Ông Lê Đức Anh, ông Đỗ Mười và Nguyễn Chí Vịnh cũng đã từng cùng dựng ra vụ Sáu Sứ-Năm Châu để vu khống Đại tướng Võ Nguyên Giáp và Thượng tướng Trần Văn Trà cùng với tay chân định lật đổ Bộ Chính Trị và chính quyền trong dịp Đại hội 7 ĐCSVN, năm 1991. Còn vụ T4 thì ba ông trên đã dựng chuyện quy kết Thủ tướng Phạm Văn Đồng, Đại tướng Võ Nguyên Giáp, Thượng tướng Trần Văn Trà, TT Võ Văn Kiệt, TT Phan Văn Khải, CT QH Nguyễn Văn An, bà Võ Thị Thắng,,, là tay sai của tình báo CIA-Mỹ nhằm mục đích triệt hạ uy tín các đối thủ để xây dựng Phe thân CS Trung Quốc, làm tay sai cho Bắc Kinh. Thời kỳ ông Lê Đức Thọ còn sống mỗi khi ông Lê Đức Anh là đệ tử ruột được truyền ngôi đến thăm và đi ra khỏi nhà ông Thọ đều phải đi thụt lùi không dám quay lưng vào nhà ông Lê Đức Thọ. Có ý kiến, nhận định rằng hầu như 100% các sỹ quan

quân đội cao cấp của CHXHCN Việt Nam hiện nay đều rất căm ghét „cha con“ ông Lê Đức Anh – Nguyễn Chí Vịnh (con nuôi). Nhưng, hầu hết các cấp tướng lĩnh lại rất quý trọng Đại tướng Võ Nguyên Giáp – Người Anh cả của QĐNDVN. Nhiều nhân sỹ, trí thức, các cựu cán bộ cao cấp của ĐCSVN và nhân dân khắp nơi phải lên tiếng, thậm chí kêu gọi “lật đổ, đảo chính quân sự” thì mới đây Lãnh đạo ĐCSVN đã phải mời Mỹ và Nga vào hợp tác với ASEAN. Ngay lập tức cách đây vài tuần trên Vietnamnet ông Lê Đức Anh có bài viết có nội dung rằng Ông là người đầu tiên bảo trợ cho quan hệ giữa Việt Nam và Mỹ từ những năm 1986 qua việc cứu giúp một ông Bác Sỹ. Chuyện này có thật hay không?

Chuyện con dâu ông Lê Đức Anh là bà Nguyễn Thị Doan cũng nhờ cậy thế thần của bố chồng hiện nắm giữ chức Phó Chủ tịch nước. Qua những chứng cứ trên cho thấy rằng ông Lê Đức Anh là trụ cột cho quan hệ CS Việt Nam – CS Trung Quốc sau năm 1991. Ông Lê Đức Anh, một con người gian trá, xảo quyệt, vu khống dựng chuyện nói xấu các Đại Công Thần thời Cách mạng tháng 8 còn sống đồng thời đẩy đất nước vào tình trạng bị Trung Quốc thôn tính toàn diện, một người hoàn toàn không có tư tưởng triết lý, lý luận gì, mà chỉ có ít mưu mô quỷ quyệt. Hiện tại đất nước ta vẫn nghèo đói, chậm tiến mọi mặt. Hệ thống chính trị độc tài, tham nhũng thối nát» Ÿ khắp mọi nơi. Lê Đức Anh đã sống và làm việc chỉ vì lợi ích cho cá nhân và chính con cháu ông ấy, chứ hoàn toàn không vì đất nước, vì dân tộc gì cả. Nhân dân Việt Nam không thể chấp nhận một “Nhà chính trị” độc ác và tàn bạo, xấu xa như vậy được. Phe đảng của ông Lê Đức Anh – Đỗ Mười thực sự đã hết thời, cần phải chấm dứt một hệ thống cai trị cổ hủ, độc quyền trên đất nước Việt Nam một cách sớm nhất!

Ông Nông Đức Mạnh có một khu trang trại rộng lớn ở tỉnh Thái Nguyên. Ông Mạnh thường xuyên đuổi vợ về quê, hàng ngày ông Mạnh sống ở Villa tại Hồ Tây có diện tích 500 m2, có „gái chân dài“ vào phục dịch hàng ngày (nguồn tin khá tin cậy cung cấp rằng Tổng Cục II bảo kê 100%).

Bên cạnh có khu Villa của em ruột cùng cha khác mẹ là Nguyễn Tất Trung có diện tích là 150m2. Cộng Sản Bắc Kinh khẳng định rằng ông Nông Đức Mạnh đã tự nhận mình là người dân tộc Choang của Trung Quốc. Trong nhiều chỉ thị của lãnh đạo đảng, ông Nông Đức Mạnh nêu v/đ “đất rừng VN chưa dùng đến thì để cho người khác thuê cũng được chứ sao?”. Hầu hết các trí thức và người dân Việt Nam ai cũng phê phán và chán ghét ông Mạnh. (Một tiến sỹ, cựu giảng viên ĐHBKHN và ĐH Mỏ Địa chất, nguyên thành viên Ban hiến kế cho Bộ chính trị nói: Ông Nông Đức Mạnh trí tuệ kém lắm, suy nghĩ và nói năng không có một chút lô-gíc nào cả.

Ý kiến của một anh nông dân, lái xe ở Nghi Lộc, Nghệ An nói: Ông Nông Đức Mạnh đầu óc tối tăm, không có sáng kiến gì, không làm được gì cho dân, cho nước. Các Cụ Lão thành thì khẳng định “ Nông Đức Mạnh đã ngả hẳn vào lòng Trung Quốc rồi”) . Ông Nông Đức Mạnh đã câu kết chặt chẽ cùng với Nguyễn Chí Vịnh là hai nhân vật quyết định cho TQ vào Tây Nguyên khai thác Bauxite nhôm tạo nên một „cửa ngõ” thuận lợi và,hợp pháp“ để cho CS Trung Quốc tiến hành xâm lược và thôn tính nước ta. Đây là một trọng tội không thể tha thứ được! Con trai ông Nông Đức Mạnh là Nông Quốc Tuấn sinh năm 1963, đã đi xuất khẩu lao động ở Đông Đức mà khi trở về VN lại làm đến chức Chủ tịch Hội Liên Hiệp Thanh Niên Việt Nam, rồi Bí thư Tỉnh ủy Bắc Giang, để dọn đường chuẩn bị vào Bộ chính trị Trung Ương ĐCSVN, rồi kế tục ông Mạnh chăng? Mấy ngày vừa qua hàng chục nghìn người dân Bắc Giang biểu tình đòi giải quyết vụ một thanh niên bị CA đánh chết và chứng kiến Nông Đức Tuấn, Bí thư Tỉnh Ủy Bắc Giang vẫn đưa 2 đầu bếp từ Hà Nội về để nấu món thịt cừu, ăn nhậu phả phê, thiết đãi bạn bè thì thử hỏi ý thức và trí tuệ của một “chính trị gia” vì nhân dân ở chỗ nào? Vậy Phe cánh của cha, con ông Nông Đức Mạnh có xứng đáng là những “chính trị gia” và lãnh đạo đất nước có hơn 4000 năm văn hiến hay không?

Thâm cung bí sử ghê rợn của Đảng CSVN


Ông Nguyễn Phú Trọng, Chủ Tịch Quốc Hội, là một “Lý thuyết gia” của ĐCSVN, một tiến sỹ triết học Mác-Lê-Mao nhưng nói năng không có một chút triết lý hay lý luận gì. Một Nhà chính trị phải có tư tưởng riêng, lý luận riêng, chính kiến riêng, có chí khí, có lòng dũng cảm, có nhiều sáng kiến, có tư duy lô-gíc và sâu sắc, có ý thức luôn giữ cho mình trong sạch nhất có thể và phải đạt quyền lợi của đất nước và dân tộc mình lên trên hết. Nhưng, thực tế thì ông Nguyễn Phú Trọng không làm được gì cả, ông chưa thể hiện được giá trị gì cho đất nước. Ông Nguyễn Phú Trọng còn công khai ủng hộ cho Trung Quốc vào Tây Nguyên khai thác Bauxite nhôm, ý kiến vô trách nhiệm của ông Trọng: Quyết „Ngăn cản không cho QHVN bàn về dự án bauxite,…và lừa rối rằng:

“Dự án Bauxite có vốn đầu tư chỉ dưới 600 triệu USD”. Vậy thử hỏi ông Nguyễn Phú Trọng vì quyền lợi của đất nước và quyền lợi của dân tộc ở chỗ nào? Ông và ông Phạm Quang Nghị cũng là hai người được cử sang Trung Quốc thực tập làm Tổng bí thư của ĐCSVN khóa này. Đây rõ ràng là để bằng chứng làm tay sai cho Trung Quốc, chịu thua Trung Quốc, Trung Quốc can thiệp vào nội bộ của dân tộc Việt Nam chúng ta. Nếu hai Ông ấy là những Chính trị gia tài giỏi thì không bao giờ chấp nhận sang TQ thực tập để làm Tổng Bí Thư giả tưởng – đó là hành động nhục nhã, cúi đầu quy phục Trung Quốc! Trong dịp ĐH ĐCSVN năm 2006 ông Giả Khánh Lâm là Ủy viên BCT, CT QH Trung Quốc còn sang Hà Nội đặt một „ Bộ chỉ huy“ để theo dõi và chỉ đạo ĐH của ĐCSVN (theo tin của cán bộ cao cấp của ĐCSVN). Hiện nay còn có tin BCT ĐCSVN phải báo cáo tình hình nhân sự từ cấp tỉnh hay các cấp bí thư từ cấp quận, huyện đều phải sang Trung Quốc tập huấn chính trị. Ở các tỉnh Biên giới giáp với TQ thì phải báo cáo nhân sự từ cấp huyện trở lên đối với những huyện giáp biên giới với TQ. Vậy Bộ Chính Trị và Ban Chấp Hành Trung Ương ĐCSVN đã hoàn toàn là bù nhìn!

Ông Nguyễn Tấn Dũng nguyên là một viên cứu thương trong một đơn vị địa phương quân ở chiến khu Cà Mau. Khi còn là một người lính, với tin đồn khá chính xác là con của một Đồng chí của ông Võ Văn Kiệt (nhưng cũng có tin là con rơi của cựu Đại tướng Nguyễn Chí Thanh). Ông Nguyễn Tấn Dũng nguyên trình độ chưa học hết cấp I, sau năm 1975, học tại chức mà đỗ đạt tới cử nhân luật (không rõ từ năm nào đến năm nào, ở trường nào, ai là thầy dạy?), ông ta tự khai, thân thể mang tới 32 vết thương. Một người bạn của ông Dũng nay làm quan lớn ở tỉnh Thanh Hóa nói rằng ngày trước phải luôn giúp làm hộ bài, chép bài thế cho ông Dũng vì ông Dũng không biết gì cả. Vậy một Chính trị gia lại học dốt, để cho bạn chép bài hộ à? Nhân dân Việt Nam chưa nghe thấy ông Dũng không có tư duy riêng, cũng chẳng có lý luận gì hết. Ông chưa nói được câu nào chúng ta thấy có giá trị, thấy có lô-gíc, hoàn toàn không có tố chất chính trị gì cả. Ông lại là một người ba phải. Khi ông Võ Văn Kiệt còn sống thì ông Dũng có chỗ dựa nên còn dám chống lại Phe tay sai Trung Quốc của ông Nông Đức Mạnh. Khi ông Kiệt chết thì ông Dũng ngả hẳn theo Phe ông Nông Đức Mạnh + Nguyễn Chí Vịnh. Gần đây, ông Dũng đi ký hợp tác làm ăn với mấy địa phương trực thuộc mấy tỉnh của Trung Quốc. Rõ ràng là hành động của “một chính trị gia rừng tràm U Minh hạ”. Đất nước ta, dân tộc ta chỉ ngang hàng với một địa phương, một tỉnh của Trung Quốc hay sao? Làm như vậy TQ sẽ „phỉ nhổ“ và mặt ông Dũng – Thủ tướng CHXHCN Việt Nam . TQ chỉ xem Việt Nam như một tỉnh, một địa phương nhỏ của họ, sẽ vô cùng thiệt hại, tai hại cho các ngành, nghề giao thương, hàng hoá Việt Nam ”. Đây là một hành động thiển cận phục vụ ý đồ thôn tính nước ta của TQ. Ông Dũng lại cho xây dựng nhà thờ họ ở quê tốn tới 40 tỷ VNĐ, trong khi dân chúng đói khổ và thiếu việc làm khắp nơi, trẻ em thiếu trường, lớp học, bệnh nhân không gường nằm, người ốm đau thiếu thuốc men, dân chúng sinh sống không điện, nước. Trong nội bộ cơ quan Trung ương loan tin rằng “Doanh nghiệp nào muốn ông Dũng đến thăm thì phải chi 1, vài trăm triệu đồng cho ông Dũng và cho trợ lý của ông Dũng cũng phải 50 triệu đồng là ít”. Nghe tin con ông Dũng ở Tây Nguyên hay đứa ở lấy chồng ở Mỹ đang sống như đế vương vậy. Các quan sếp tỉnh hay cac cơ, ngành… làm gì cũng phải chạy đến hỏi con ông Dũng. Và, mỗi lần hỏi, cậy nhờ là phải có „bao thư xanh“.

Dũng vẫn tưởng trò ranh ma hơn người là gả con gái cho con của sĩ quan VNCH “kẻ thù không đội trời chung với CS“ đã vượt biên hiện đang cư ngụ ở Hoa Kỳ để làm phương tiện hay cứu cánh cho hành động ăn cướp và bỏ chạy khi lâm nguy. Nhà chính trị phải chứng tỏ mình thông minh, tài trí, cao siêu, cao thượng để nhân dân và thế giới nể phục, chứ như ông Dũng thì không ai có thể nể trọng được.

Ông Phùng Quang Thanh nghe tin đồn thổi là con cháu mấy đời của ông Phùng Khắc Khoan, cũng như các vị Ủy viên BCT ĐCSVN khác chẳng có gì đặc biệt. Từ lúc 17-18 tuổi vào bộ đội làm lính binh nhì thì làm sao có thể trở thành một chính trị gia giỏi được? Ông Thanh cho TGĐ Công ty xăng dầu Quân đội bán xăng dầu dự trữ quốc phòng để kiếm chênh lệch bỏ túi hàng trăm tỷ đồng, để khi quân đội cần xăng diễn tập thì không có mà dùng. Ông Thanh còn nhận hối lộ của một Tỉnh đội trưởng hàng tỷ đồng để được phong lên cấp tướng. Trong dịp đi thăm Trung Quốc vừa rồi Báo QĐND viết: “Đồng chí Phùng Quang Thanh lên báo cáo Đồng Chí Từ Huy Hậu”. Ông Từ Huy Hậu chỉ là một viên tướng của Trung Quốc, phó chủ tịch quân ủy TQ, ngang hàng với Thứ trưởng Bộ QP Trung Quốc mà ông Thanh là Bộ trưởng BQP Việt Nam lại phải đến “báo cáo”. Như vậy Bộ trưởng BQP Phùng Quang Thanh chỉ như một Tỉnh đội trưởng lên báo cáo với Thứ trưởng BQP? Đây là một động thái mạt nhược, ươn hèn hiếm có trong lịch sử dân tộc Việt Nam . Tổng biên tập báo QĐND và cá nhân đưa tin đó lên rõ ràng đã bị bàn tay của bọn Tay sai – Thái thú của TQ chèn ép, chỉ đạo hay tự nguyện làm tay sai cho TQ rồi.

Nhân vật, Nguyễn Chí Vịnh ai cũng biết là con Đại tướng Nguyễn Chí Thanh, một đối trọng của Đại tướng Võ Nguyên Giáp ngày xưa, thuộc phe ông Lê Duẩn-Lê Đức Thọ. Vì vậy ông Nguyễn Chí Vịnh được nhận là con nuôi của ông Lê Đức Anh. Ngày trước đi học tuy là con nhà quyền uy, giàu có nhưng vẫn đi ăn trộm, ăn cắp Kho Quân Nhu của Học viện Kỹ thuật Quân Sự nên bị đuổi học cùng với một số đồng sự khác. Ăn cắp, ăn trộm trong Trường Sĩ Quan-khi đã là người trưởng thành- là chuyện quá ti tiện, hèn mạt, xấu xa, phi đạo đức không ai có thể chấp nhận được thế mà đòi đi làm chính trị, lại còn nhăm nhe lên tới chức Tổng Bí Thư. Một tên ăn cắp thuở nào là thứ trưởng, trung tướng thì ảnh hưởng vô cùng xấu xa đến toàn bộ binh sỹ, sỹ quan QĐND Việt Nam, chưa nói tới là Ủy viên BCT hay Bộ Trưởng Bộ QP, dự định còn làm TBT ĐCSVN thì sẽ gây nguy hại đạo đức của các Đảng viên ĐCSVN còn có lương tri, nhân cách. Nhưng, CS TQ- với tư cách là nước muốn thôn tính Việt Nam và muốn biến Việt Nam ta thành nước chư hầu- lại rất cần những kẻ làm tay sai. Chỉ có những kẻ xấu xa, gian trá, dốt nát mới chịu làm tay sai-thái thú cho nước khác để phản lại lợi ích của dân tộc mình, của đồng bào mình để bản thân, gia đình vợ con được hưởng sung sướng, bổng lộc trước mắt của kẻ tay sai-thái thú.

Nguyễn Chí Vịnh như đã ghi nhận ở trên đã tham gia cùng ông Lê Đức Anh, Đỗ Mười và Nông Đức Mạnh những chuyện rất xấu xa, thiếu nhân cách. Nguyễn Chí Vịnh là người đã gọi điện cho ông Nguyễn Tấn Dũng năm nào nói ông Dũng cho TQ thắng thầu xây sân Mỹ Đình với giá 55 triệu USD, trong khi đó CHLB Đức bỏ thầu chỉ có 50 triệu USD thì thua thầu.Thức tế thì Vịnh và Dũng đã nhận “ tiền lót tay“ của nhà thầu TQ là bao nhiêu, có ai biết được? ) Nguyễn Chí Vịnh còn trực tiếp sang Trung Quốc chọn gái tên là Trương Vỹ Hoa cho ông Lê Khả Phiêu chơi bời một tuần để sinh đẻ ra một đứa con nay đã mười mấy tuổi để rồi ông Lê Khả Phiêu phải hạ bút ký Hiệp định Biên giới năm 1999.

Nguyễn Chí Vịnh là „con thoi“ „cầu nối“ giữa ông Nông Đức Mạnh với Bắc Kinh để cho TQ vào VN khai thác Bauxite. Tay chân của Nguyễn Chí Vịnh trong TC2 toàn là những kẻ hư đốn và ăn cắp năm nào ở Học viện Kỹ thuật Quân sự. Nguyễn Chí vịnh đã cung cấp cho phía Trung Quốc danh sách cán bộ lãnh đạo Việt Nam có cảm tình và không có cảm tình với Trung Quốc. Dựa vào danh sách này Trung Quốc đã mua chuộc và gây ảnh hưởng lên hàng ngũ lãnh đạo của ĐCSVN hiện nay để từng bước biến lãnh đạo ĐCSVN trở thành tay sai-thái thú. Đây rõ ràng là một hành động làm chỉ điểm cho nước ngoài, một hành động làm tay sai cho Trung Quốc, một hành động tội phạm, phản bội Tổ Quốc của Nguyễn Chí Vịnh. Nhiều nguồn tin khác nói rằng còn nhiều cá nhân khác trong nội bộ ĐCSVN làm như Nguyễn Chí Vịnh. Theo các sỹ quan quân đội cao cấp ở Hà Nội thì vừa qua 18 tỉnh cho Trung Quốc, Đài Loan, Hồng Kông (thực chất là người TQ tất cả) thuê đất rừng đều có sự chỉ đạo của Tổng Cục 2 của Nguyễn Chí Vịnh. Với những việc làm bất hảo và phạm pháp như nêu trên Nguyễn Chí Vịnh có xứng đáng là Trung Tướng, Thứ trưởng Bộ Quốc Phòng hay không? Và đây cũng là bằng chứng chứng tỏ rằng Phe đảng của ông Lê Đức Anh, Đỗ Mười và Nông Đức Mạnh chủ đích nâng đỡ Nguyễn Chí Vịnh- tên tay sai của TQ, có nhiều điều xấu xa, bất hảo- chẳng hiểu biết gì chính trị cả, mà cốt vì bảo vệ quyền lợi ích kỷ của các ông ấy. Họ không xứng đáng một chút nào là những “Nhà chính trị”, nhà lãnh đạo đất nước hay có trách nhiệm với nhân dân!

Còn các Vị Ủy viên Trung Ương ĐCSVN khác như ông Hoàng Trung Hải hay Nguyễn Thiện Nhân, các Bí thư tỉnh ủy khác thì „chỉ ngậm miệng“ ăn tiền chia chác hay cũng chỉ như cái đuôi, cái bóng của ông Nguyễn Tấn Dũng, Nông Đức Mạnh, Nguyễn Phú Trọng và một số UV BCT mà thôi,Quốc Nạn tham nhũng, hối lộ, cướp bóc, trấn lột, đánh, bắn, giết người xẩy ra 24/24 trên toàn cõi Việt Nam. Xin mạn phép hỏi toàn thể 85 triệu đồng bào Việt Nam có thể mãi cúi đầu chịu đựng hết đời mình, đời con, cháu chúng ta được chăng? liệu có thể tiếp tục chấp nhận sự bất công, nghèo đói và vô vọng một khi mà các “Nhà chính trị, lãnh đạo” của hệ thống độc tài toàn trị CSVN bất tài, vô dụng đang bủa vây, khép kín, đè đầu cưỡi cổ nhân dân ta hay không? Chắc chắn là không – Toàn dân cẩn phải thức tỉnh và đứng dậy khi thấy cần thiết.

Ở CHLB Đức trong những năm 90 của Thế kỷ trước, ông Engholm- Chủ tịch đảng đối lập SPD, Thống đốc bang, Ứng cử viên tranh chức Thủ tướng với ông Helmut Kohl- bị phát hiện gian lận về việc đóng thuế thu nhập đã phải họp báo xin chấm dứt sự nghiệp chính trị, trở về làm một ông Luật sư quèn. Từ đó vĩnh viễn không bao giờ nói tới chính trị nữa. Còn ông Sharping – nguyên là một người hoạt động chính trị từ thời học sinh cấp 3, Thống đốc bang, có lần ra tranh cử Thủ tướng, là Bộ trưởng Quốc phòng dưới thời Thủ tướng của CHLB Đức là Gehart Shreoder (thỉnh thoảng bây giờ Ông vẫn đến Việt Nam) – Ông ấy chỉ bị phát hiện “cầm nhầm” có 1000 EURO (một nghìn EU ) mà phải tuyên bố từ chức Bộ trưởng BQP, chấm dứt sự nghiệp chính trị về làm dân thường, không bao giờ dám xuất hiện trước công chúng nữa.

Qua những dẫn chứng như trên chúng ta có thể kết luận rằng Phe đảng của ông Lê Đức Anh, Nông Đức Mạnh, Nguyễn Tấn Dũng, Nguyễn Phú Trọng, Tô Huy Rứa, Phùng Quang Thanh, Phạm Quang Nghị, Hoàng Trung Hải, Nguyễn Chí Vịnh và các UV TƯ ĐCSVN khác hoàn toàn không xứng đáng là các “chính trị gia” của Dân Tộc ta, không xứng đáng giữ các vị trí lãnh đạo đất nước, cần phải rút lui càng sớm càng tốt! Nếu không biết điều sớm thì e rằng sẽ chuốc lấy hậu họa như ông Ceaucescu-cựu Tổng bí thư ĐCS Rumani- và Honecker- cựu Tổng bí thư ĐCS Đông Đức năm 1989, hay ông Escada-cựu Tổng thống Philippin- tham nhũng 1 triệu USD và bị kết án 20 năm tù giam. Bài học gianh ma của cựu Thủ tướng Thái lan, Thalshin không thoát khỏi “lưới trời“ đã bị tịch thu tài sản và lệnh truy nã toàn cầu…

Tình hình quốc tế và khu vực hiện hiện nay đang diễn ra khá thuận lợi cho hướng đi đúng đắn của cuộc đấu tranh giành tự do, dân chủ, nhân quyền, công bằng và bác ái cho dân tộc Việt nam chúng ta. Lực lượng đối lập chính nghĩa với Phe đảng chóp bu cầm quyền phi nghĩa nêu trên (họ chỉ là một bộ phận nhỏ trong số đảng viên ĐCSVN) Toàn dân Việt Nam cả trong lẫn ngoài nước sẽ có đủ khả năng trí tuệ, nhân tài, vật lực đối trọng đã và đang hình thành là đòi hỏi bức thiết trong nước. LL đối lập với bốn vị tướng đứng đầu là Đại tướng Võ Nguyên Giáp, Trung Tướng Đồng Sỹ Nguyên, Thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh và Thượng tướng Nguyễn Nam Khánh với hàng chục tướng lĩnh khác cùng các vị Lão thành cách mạng kết hợp với các lực lượng trí thức, quân đội, cảnh sát, sinh viên, quần chúng yêu nước đang khát khao Tự Do – Dân Chủ và Phát Triển Việt Nam thực sự sẽ phải cương quyết đấu tranh bằng mọi giá để giành lại vận mệnh Tổ Quốc đang lâm nguy đứng trước bờ vực thẳm, quyết tranh đấu giành nắm quyền lãnh đạo đất nước và đẩy Phe đảng cầm quyền hiện nay vào thế đối lập. Để chuẩn bị cho việc thành lập một lực lượng đối lập có mặt trên toàn quốc nhằm cạnh tranh ôn hoà với Phe đảng của ông Lê Đức Anh, Nông Đức Mạnh, Nguyễn Phú Trọng, Nguyễn Chí Vịnh thì ngay từ lúc này từ mỗi Thôn, Ấp, Bản, Khu phố hãy kết nối các công dân yêu nước có cùng chí hướng thành những nhóm nhỏ 2-5 người. LL đối lập yêu cầu Phe đảng cầm quyền hiện nay chấp nhận Tổng Tuyển Cử tự do, bầu lại Quốc Hội và Người đứng đầu đất nước trong thời gian sớm nhất. Nhân dân cả nước đều nhận thấy rằng Hiến pháp và Pháp luật hiện nay là của Phe đảng cầm quyền, chứ hoàn toàn không phải của toàn thể Nhân dân Việt Nam . Lực lượng đối lập lấy phương châm ôn hoà, đối thoại làm chủ thuyết đấu tranh. Tuy nhiên, thời gian và hiệu qủa không đạt được thì bắt buộc phải kêu gọi toàn dân xuống đường cùng các phương sách tương ứng để biểu dương sức mạnh và hào khí dân tộc. Đó là những hành động thực tế nhất để cứu nguy cho đất nước của chúng ta.

Chúng tôi cũng kêu gọi tất cả lực lượng võ trang trong đó có những chiến sĩ, sĩ quan Công an, Quân đội đang tại ngũ, và lực lượng cựu chiến binh từ hai phía của hai miền Nam – Bắc trước 1975 còn có lương tri trong tình tự dân tộc, nghĩa đồng bào đồng thời kêu gọi toàn thể các Tôn giáo Việt Nam hãy tiếp tay, hỗ trợ. Đó là những hành động thực tế nhất để cứu nguy cho đất nước của chúng ta.

LL đối lập xin kêu gọi toàn thể đồng bào hải ngoại, các đảng phái, chính khách, hiệp hội, phương tiện truyền thông quốc tế hãy tiếp giúp và yểm trợ cho sự nghiệp đấu tranh chính nghĩa của dân tộc Việt Nam chúng tôi.

Tổ Quốc Việt Nam sẽ ghi ơn tất cả sự hy sinh, cống hiến của các Quý vị và các bạn!

Độc tài cộng sản đã hết thời, Tự do dân chủ cho Việt Nam , Tổ quốc trên hết!

Hồ Thu Hồng
Powered By Blogger