Nhiều nhân vật nổi tiếng trên thế giới xuất thân từ giới bình dân,
không qua trường lớp đào tạo. Nếu những vị này thuộc về các lĩnh vực như
thơ phú, hội họa, ca múa… thì cái tư chất, năng khiếu bẩm sinh là căn
bản và thông qua quá trình thời gian lẫn trường đời hun đúc, tô bồi sẽ
trở nên tài năng và nổi tiếng. Duy chỉ có ở lĩnh vực chính trị, những kẻ
xuất thân từ hàng “bất tài, vô học” và từng bước leo lên đỉnh cao sẽ
trở thành hung thần tội ác.
Điều đó hoàn toàn có cơ sở và đúng vì mọi hành động đều xuất phát từ tâm
và do trí chỉ đạo, điều khiển. Tâm và trí ở trên nền tảng mông muội, u
ám không được gọt rửa lau chùi mài giũa… thông qua sự học thì những tư
duy phát ra từ u mê đó khó mà trong sáng và thông tuệ và tất nhiên sẽ
đưa đến hành động ngông cuồng và ác độc. Mà sự đời có tự ngàn xưa, từ
khi tạo hóa sinh ra loài người thì 2 lĩnh vực “thiện - ác” chỉ được ngăn
cách bởi một làn sương mỏng.
Để đi vào con đường thiện thì đa phần là chông gai, khó khăn và cần phải
có nỗ lực đấu tranh loại trừ cái xấu mà cái khó nhất là trước hết phải
“thắng chính mình”, chối từ ích kỷ, từ bỏ tham lam, tiêu diệt dục vọng,
hành động vị tha nhân... do đó con đường đi vào cõi thiện vô cùng gian
truân.
Ngược lại con đường tội ác thì thênh thang và đầy cám dỗ được ngụy trang
bằng hoa thơm cỏ lạ, chim hót líu lo, suối nguồn róc rách và cuối cùng
là cao lương mỹ vị, nhục thể gọi mời với ngàn tia nắng lung linh, đèn
màu huyền diệu chìm đắm trong cơn mê, mắt mờ say lúy túy… không biết
mình là ai, ở đâu và làm gì, hậu quả ra sao bởi tâm u và trí mê.
Để chứng minh cho những điều trên tôi tạm dẫn ra một vài nhân vật:
Hitler: Người đã làm cho hàng triệu người trên thế giới
phải khóc. Nguồn gốc là một tên thơ sơn, con đường đến trường lớp thì
hầu như là con ngõ cụt. Bản chất tự trong tâm đã nhen nhúm tính vĩ
cuồng... do đó hành động được sai khiến bởi cái đầu và trái tim lạnh.
Đôi khi những tội ác được thực thi từ một lý do vô cùng hoang dã và
không tưởng. Có tài liệu ghi rằng một trong những nguyên nhân đưa đến
khiến hắn diệt chủng dân Do Thái một cách man rợ là thời thơ ấu Hitler
ham thích vẽ và muốn học vẽ, nhưng vị thầy dạy vẽ chê hắn không có năng
khiếu này nên có học cũng hoài công và không thu nhận Hitler làm môn
sinh. Thế là Hitler có sự đố kỵ và nuôi sự hận thù với vị thầy này mà
người thầy đó lại là dân Do Thái.
Hồ Chí Minh: Con đường học vấn của Hồ Chí Minh (HCM) thì
thật là mờ ảo, mông lung và không một trường lớp nào, bậc thầy nào ghi
nhận và lưu lại chứng tích? Nhất là thời đó sự gắn kết giữa tình thầy
trò rất đậm nét nhất là người học trò có tư chất thông minh, học giỏi và
có hoài bão lớn. Sau khi thành đạt thì nghĩa thầy trò cũng được vinh
danh hơn và những mẩu chuyện thời cắp sách mài đủng quần luôn được tái
hiện và thêm phần gia vị cho đậm đà hương sắc.
Trường hợp HCM lại càng được tô hồng, thần thánh hóa vị thần đồng thời
thơ ấu. Đàng này chỉ là con số không vì không thể tạo được hình ảnh và
chứng tích rõ ràng được.
Do đó từ ý thức đến hành động của HCM đều rừng rú, bản năng và hoang
dã... Trí năng không có, học thức thì không nhưng đầy mưu ma chước quỷ
của kẻ tiểu nhân, và tất nhiên những hành động theo sự sai khiến của trí
và tâm u mê, mông muội nhưng thâm hiểm thì hẳn nhiên là sẽ đi vào con
đường ác.
Ngày bước vào đời, dấn thân... chủ yếu là bôn ba tìm cuộc sống cho bản
thân, chui vào gầm tàu buôn Đô đốc La Touche Tréville là phụ bếp để nuôi
thân với danh, phận là “bồi Ba”. Qua đến Pháp thì cúi đầu xin học
trường thuộc địa (École Coloniale) xác định tương lai làm tôi thần cho
giặc Pháp.
Không được phía Pháp thâu nhận, có lẽ vì nhận ra chân tướng của kẻ gian
manh và lúc nào cũng sẵn sàng phản bội ẩn chứa trong người của tên “bồi
Ba”. Điều đó đã chứng minh là chính HCM đã bán đứng nhà chí sĩ yêu nước
Phan Bội Châu cho giặc Pháp để lấy tiền thưởng đồng thời loại trừ đối
thủ làm cản đường gây tội lỗi thực hiện cuồng vọng sau này của hắn. Một
hành động hạ cấp, đê hèn, bẩn thỉu mà không một từ nào lột tả cho hết
cái dã tâm trong việc làm trên của loài dã thú đội lốt người.
Sau khi thất vọng trong việc xin đầu quân làm tôi thần cho Pháp thì chui
lòn qua Liên Xô xin làm kẻ toi đòi cho cộng sản Đệ Tam và xem luận
cương Lenin là ánh đèn soi đường bước vào vũng lầy tội ác.
Từ trí kém và vô học do đó không thấu đáo được triết học Karl
Marx-Engels và cả luận cương Lenin về giải phóng dân tộc, thuộc địa là
chỉ áp dụng cho xã hội đặc thù ở LX thời đó kể cả các chính sách sau này
như CCRĐ, đấu tranh giai cấp, giải phóng dân tộc... hoàn toàn không phù
hợp chưa nói là trái ngược với tình hình đất nước VN.
Thế mà “bồi Ba” cầm bảng luận cương Lenin trên tay mừng rỡ mà hét toáng
lên như một kẻ điên rằng: "chân lý đây rồi, lẽ phải đây rồi!”. Từ đó lần
hồi thực hiện mệnh lệnh CS Đệ Tam du nhập chủ thuyết vô luân về VN đưa
đất nước, dân tộc vào con đường lầm than, nô lệ và đầy chết chóc để lót
đường cho giấc mộng bành trướng của 2 ông chủ Bắc Phương. Lĩnh vực này
tôi chỉ trích dẫn một phần triệu trong những cái ác và ngu muội của HCM
và bè lũ CSVN mà sử sách đã ghi.
Đám bồi thần kế tục tội ác của HCM sau này ngoài một bầy từ hang Bắc Pó,
núi rừng Việt Bắc xuất thân ra hoàn toàn một lũ vô học nên mọi hành
động đều hoang dã và tư duy đều hoang tưởng mộng mị. Sau đó cho đến ngày
nay xuất hiện 3 tên tội đồ vô học mà tạo hóa đã gắn kết cho chúng cùng
mang vào thân chung một chữ “cạo”.
Đỗ Mười: Xuất thân là tên “hoạn lợn, thiến heo”. mà ai
cũng biết rằng khi thiến một con heo nhất là heo cái để không trở thành
heo nái sinh con mà ú mập thành heo thịt (như những con sâu nái hiện
thời) thì trước khi mổ một vết để cắt buồng trứng thì phải “cạo” sạch
phần lông nơi đó rồi mới mổ và “thiến” sau.
Do đó sau này hắn ta cắt cổ, mổ bụng nhân dân TP. Hải Phòng và sau này
là dân Miền Nam VN trong chiến dịch X2, X3... gọi là đánh tư sản, cải
tạo công thương nghiệp và đuổi dân lên rừng gọi là kinh tế mới để cướp
nhà cướp tài sản, cướp cả vợ con của quân cán chính VNCH. Lúc này muốn
“thiến” một nạn nhân nữ nào hắn cũng đều phải “cạo” sạch lông của nạn
nhân.
Lê Khả Phiêu: Xuất thân từ một tên “cu li cạo mủ cao su”
đồn điền cho Pháp, tất nhiên là vô học, cho nên khi chốp được thờ cơ và
quyền lực trong tay hắn sẵn sàng “cạo sạch” biển rừng, đất nước VN bán
cho Tàu cộng để được một con “sò lông” do Trung Nam Hải gài độ cho hắn
cạo hoài và đã có “sò con” làm dây thòng lọng treo trên đầu của hắn và
siết lúc nào cũng được. Từ nhỏ đã là cu li cạo mủ cao su nên cái “sự
cạo” nó luôn đeo đuổi hắn cho đến mãn đời suốt kiếp. Không biết rằng
trong bóng đêm với máu ngông cuồng và vô đạo thì hắn có mông muội mà cạo
luôn cả những sợi mà dòng họ tổ tiên hắn có?
Nguyễn Tấn Dũng: Xuất thân từ trẻ lạc loài không cha không
mẹ, câu cá bắn chim ở bìa rừng miệt Cà Mau U Minh Thượng-Hạ mà hiện giờ
cả trong lý lịch của hắn cũng không biết cha là ai, mẹ sinh rơi rớt ở
xó nào cũng không ai rõ. Với xã hội xưa nay thì hạng này liệt vào “ dân
bụi đời trôi sông lạc chợ ”. Hơn mười tuổi đã theo cướp vào rừng và tuổi
nhỏ không đánh đấm, cướp giựt được ai nên được băng đảng cho làm y tá
để cứu thương cho đồng bọn. Với học lực là con số không, mọi người an ủi
cho là “lớp 3 rừng” nhưng thực tế chắc là chưa tới thì làm được gì
trong chuyên môn y tế ngoài lau máu, thoa dầu, băng bó vết thương???
Ngoài ra trong cơn “trái gió” trở trời trong rừng bị cảm sốt là chuyện
thường xuyên mà điều kiện và trình độ thấp kém thì chỉ có một môn “cạo
gió” là sở trường và cũng chẳng biết phải làm gì hơn được. Từ đó 3 ếch
có biệt danh là “y tá cạo gió” thật xứng danh không sai chút nào.
Với sở trường và quen tay “cạo” nên tên y tá cạo gió này khi cơ hội đến,
cờ nắm trên tay thì cái hành vi cạo từ bản năng, đáy lòng được phát huy
mãnh liệt. Hắn cạo sạch giang san từ hàng hải Vina... qua Tây Nguyên
Bauxite, từ núi Pháo đến Văn Giang, từ đầm Vươn sang Vụ Bản, Dương Nội,
Cần Thơ, kho tiền Bản Việt... từ Nam chí Bắc nơi nào có lông có lá là
hắn ra tay cạo sạch.
Cái lưỡi của hắn cũng không khác nào “lưỡi dao cạo”, chém gió đông tây
không hề ngượng miệng vì chém xong thì gió lại bay đi không còn âm vang
và dấu vết. Cái lòng tự trọng và nhân phẩm hắn chưa từng có nên có sợ
mất bao giờ???
Xét cho cùng kể từ “Hồ bịt râu” đến liên tiếp 3 tên “thợ cạo” thì đất
nước VN từ núi rừng sông biển đến con người đã bị chúng cạo sạch không
còn một chiếc lá, sợi lông.” Mùa thu” đã vĩnh viễn ra đi không về trên
đất nước này một lần nữa.
Tôi xin mượn lời của Ludwig Von Mises Philosopher (1881-1973) làm lời kết cho bài viết: “Không có gì nguy hiểm hơn cho nền văn minh nhân loại khi một chính phủ quy tụ toàn những người bất tài, tham nhũng và hèn hạ.” (There is no more dangerous menace to civilization than a Government of incompetent, corrupt or vile men).
0 comments:
Post a Comment