Trở Về Trang chính

Saturday, March 2, 2013

CS Hà Nội: Cá Cắn Câu TC


Tác giả : Vi Anh
Ca dao Việt Nam có câu ”Cá cắn câu biết đâu mà gỡ. Chim vào lồng biết thuở nào ra.” Câu ca dao này thể hiện rất đúng hoàn cảnh cá chậu chim lồng và thân phận bị mắc bẫy do Trung Cộng đã giăng mà CS Hà nội phải chịu.

Đau đớn lắm, trong vấn đề Biển Đông bị TC xâm chiếm và lấn chiếm, VNCS là nước bị mất đất mất biển nhiều nhứt: mất 80% Biển Đông và hầu hết quần đảo Trường sa và Hoàng sa. TC coi vùng biển đảo này như ao nhà của họ. Họ lập huyện Tam Sa trực thuộc tỉnh Hải Nam, đặt bộ chỉ huy quân sự, cơ quan hành chánh, ra lịnh cấm đánh cá vào mùa trúng nhứt, tuần tra liên tục, lục soát tàu VN, bắn giết ngư dân VN bám biển, vùng biển ngàn đời của đất nước ông bà VN để lại. Dân chúng VN lên tiếng kêu ca, biểu tình phản đối TC, CS Hà nội trấn áp người Việt theo lịnh “định hướng dư luận” của quan thầy CS Bắc Kinh.
Trước bất mãn ngày càng cao độ của người dân Việt chống lại thái độ “bất động” gần như thông đồng  với CS Bắc Kinh, CS Hà nội có lên tiếng phản đối, nhưng chỉ cho qua tang lề, nói bằng miệng, thốt bằng lời, chẳng dám có một hành động nhỏ nào trong việc bảo vệ biển đảo.
Phí luật tân nước nhỏ dân ít, quân yếu hơn VN nhiều, mới bị TC lâm le chiếm vùng bãi cạn Scarogorough, là đưa tàu chiến, máy bay ra chống chỏi. TC dùng chiến thuật nước chảy đá mòn, liên tục dưa tàu và máy bay ra khuấy rối. Phi luật tân kiên trì bám đất, bám biển, thể hiện tinh thần toàn dân, toàn quân đoàn kết tạo nội lực dân tộc quyết bảo vệ bờ cõi, của nhân dân Phi qua chế độ tự do, dân chủ. TC cũng không dám làm càn, làm ẩu sợ phản ứng của Mỹ và của công luận thế giới và phản ứng của cộng đồng thế giới công chính không để yên cho một nước lớn ỷ mạnh hiếp yếu.
Gần đây ngày 22/01/2013, Phi luật tân dùng thêm một vũ khí mới, vũ khí pháp lý, thượng luật pháp quốc tế, đâm đơn kiện TC ra trước toà án quốc tế về luật biển. Với tư cách một trong 164 nước trong đó có TC đã công nhận và ký kết gia nhập Luật Biển của Liên Hiệp Quốc, Phi luật tân đưa TC ra Tòa án Quốc tế, chiếu Luật Biển ITLOS trong khuôn khổ Công ước Liên Hiệp Quốc về Luật Biển 1982 (UNCLOS).
Theo thủ tục của toà và luật biển này, có thể nói TC rất khó nếu không muốn nói là không thể cả vú lấp miệng Phi Luật tân được ở toà án quốc tế này. Và nhứt là không thể tránh né một thứ toà án lợi hại hơn là công luận thế giới được.
Theo thủ tục toà án quốc tế về luật biển, khi một hội viên nộp đơn chính thức khởi tố, như trường hợp Phi đang làm chống TC. Phi là nước nguyên cáo sẽ đề nghị một trong 5 vị thẩm phán cho phiên tòa. Còn bên bị cáo là TC sẽ đề nghị một vị thẩm phán thứ hai, trong vòng có 30 ngày. Còn ba vị thẩm phán còn lại, toà dành cho hai  bên có thêm 60 ngày để đồng ý  trong việc chọn lựa.
Thủ tục cũng đã dự trù trường họp bế tắc trong việc chọn lựa của hai bên. Giả sử bên bị cáo không đề nghị một vị thẩm phán, hay cả  hai bên không đồng ý trong việc chọn ba vị còn lại, thì chủ tịch của tòa án quốc tế Liên Hiệp Quốc về Luật Biển ITLOS sẽ chọn các vị thẩm phán còn lại và Toà sẽ tự động lên lịch, đăng đường xét xử. Nói tóm gọn lại, Toà luật biển sẽ xử vụ Phi kiện TC về hành động lấn chiếm biển đảo. Thắng thua chưa biết, nhưng Toà vẫn xử TC, Phi luật tân có một diễn đàn nói lên hành động ngang ngược, bất chấp luật pháp mà chính TC đã ký tham gia.
Chắc chắn TC sẽ thua trước toà án công luận thế giới. Mua danh ba vạn, bán danh ba đồng. TC sẽ bị coi là một nước ỷ mạnh ăn hiếp nước nhỏ. TC sẽ bị coi là một nhà cẩm quyền mạnh mới trổi dậy mà thiếu văn minh, thiếu trách nhiệm đối với cộng đồng thế giới và Nhân loại, bất chấp luật pháp mà chính TC đã thò tay mặt, đặt tay trái vào để ký.
Chắc chắn TC hiểu rõ bất lợi này khi  trong Chiến Tranh VN, TC đã “gạ bài” cho Mỹ dội bom xuống Hà nội, một số lớn bom, người dân Hà nội phải chịu nhiều hơn số bom Mỹ dội trong Thế Chiến 2 ở Âu châu. Chính Phản Chiến Mỹ và các nước Tây Âu nhứt là Bắc Âu chống chánh quyền Mỹ vì những loại tuyên truyền như thế này.
Con người chánh trực trên thế giới cũng như ngay ở Trung Hoa, ai cũng ghét mạnh hiếp yếu, ỷ chúng hiếp cô. Đó là tinh thần đạo lý của Loài Người: “Kiến nghĩa bất vi vô dõng giả. Lâm nguy bất cứu mạc anh hùng” mà chính người Hoa chánh trực đã viết thành đạo ở đời. Nó cao hơn chánh trị; là người Hoa ắt CS Bắc Kinh phải biết.
Trở lại VN, như đã phân tích ở trên, VN là nước bị TC xâm lấn, xâm chiến nhiểu biển đảo nhứt, trong vùng Biển Á châu Thái Bình Dương. Nhưng nhà cầm quyền CS Hà nội không có một hành động nào bảo vệ nào coi cho được như Phi luật tân, nước nhỏ và yếu hơn VN.
Nếu nói theo truyện chưởng của Kim Dung, thì Đảng Nhà Nước CSVN đã bị CS Bắc Kinh của TC cấy sinh tử phù vào toàn thân rồi và TC đã quá thành công hơn Nhạc Bất Quần trong hành động ngụy quân tử kiếm với tình đồng chí, sơn son thếp vàng với 16 chữ vàng và 4 cái tốt đối với CS Hànội.

Nói theo phim giả tưởng của Tây Phương, trên phương diện bảo vệ giang sơn gấm vóc của đất nước ông bà VN để lại cho con cháu, Đảng Nhà Nước CSVN chỉ còn là những “zombies”, những xác chết biết đi, sống dở chết dở mà thôi, đâu còn làm gì đuợc trước hành động xâm lăng của TC.
CS Hà nội phải đổi hồn thay xác, trở về với nhân dân VN, trả quyền “làm chủ” đất nước lại cho người dân Việt, để VN có một chánh quyền dân chủ khả dĩ huy động và phát huy được nội lực dân tộc cứu nguy Tổ Quốc.
Không có nước nào có thể cứu nguy dân tộc VN khi VN không hành động tự cứu. Chưa trễ đâu. Tổ tiên chúng ta, anh hùng liệt nữ VN đánh quân Tàu cả ngàn năm vẫn đánh, đánh chừng nào lấy lại được chủ quyền quốc gia, độc lập dân tộc mới thôi. Ba lần quân Tàu xâm lược VN, ba lần quân dân VN đánh đuổi quân Tàu thắng lợi./.

No comments:

Post a Comment