Monday, May 14, 2012

HÃY XÓA BỎ HUYỀN THOẠI HỒ CHÍ MINH



LGT: Không phải tới bây giờ Trung Hoa mới có tham vọng vẽ lại bản đồ để bành trướng biên giới về phương Nam. Tham vọng này đã có tự ngàn xưa. May mắn thay dân tộc Việt Nam là một dân tộc bất khuất nên “1.000 nô lệ giặc Tàu, 100 năm đô hộ giặc Tây” rồi cũng qua đi.
Anh hùng Lý Thường Kiệt đã vang danh muôn thuở với bài thơ “Nam quốc sơn hà Nam đế cư!” Cha ông chúng ta đã lừng danh với những chiến công “phá Tống, bình Nguyên”, nhưng lúc nào cũng âu lo về đại nạn xâm chiếm của giặc phương Bắc.
Ngay từ cuối thập niên 60, bình luận gia Phạm Việt Châu, tức cố Trung Tá Phạm Đức Lợi, người đã tự sát ngay sau khi VC tấn chiếm miền Nam, đã cho phổ biến công trình biên khảo “TRĂM VIỆT TRÊN VÙNG ĐỊNH MỆNH” của ông trên tạp chí Bách Khoa,  và vào năm 2.000, các con của ông đã cho phát hành tại Hoa Kỳ quyển sách này để BÁO ĐỘNG VỀ NHỮNG TIẾNG GẦM GỪ THÂM HIỂM CỦA GIẤC MỘNG ĐẠI HÁN CUỒNG RỒ của Trung Hoa (dù Trung Hoa quân chủ hay Trung Hoa cộng sản).
Để tránh họa diệt vong bởi kẻ thù phương Bắc, nhà cầm quyền nào cũng biết là phải tận dụng sức mạnh của toàn dân. Tiếc thay, nhà cầm quyền Việt Nam hiện nay lại là những NGƯỜI CỦA ĐẢNG CỘNG SẢN VIỆT Nam do ông Hồ Chí Minh sáng lập LÚC NÀO CŨNG THẦN PHỤC Trung Cộng và Nga Sô.
Theo các tài liệu của chính nhà cầm quyền VC công bố thì chính Hồ Chí Minh  đã làm theo chỉ thị của Cộng sản Quốc tế khi “nhuộm đỏ Việt Nam”.
Việc Trung Cộng lấn chiếm đất, biển hiện nay là di họa do Hồ Chí Minh gây ra khi ra lệnh cho Phạm Văn Đồng ký tên thừa nhận lãnh hải của Trung Cộng bao gồm Hoàng Sa và Trường Sa vào năm 1958.
Việc mà tất cả mọi người dân tại hải ngoại cũng như trong nước phải làm là đứng lên:
-Tranh đấu bất bạo động;
-Xóa bỏ huyền thoại Hồ Chí Minh;

-và giải thể chế độ cộng sản

để tập hợp sức mạnh toàn dân gồm 84 triệu người dân trong nước và 3 triệu người Việt tỵ nạn tại hải ngoại cùng chung sức, chung lòng CHỐNG LẠI CHỦ NGHĨA BÁ QUYỀN
và XÂM LẤN của Trung Cộng.
Để góp phần xoá bỏ huyền thoại Hồ Chí Minh, chúng tôi xin đăng lại bài viết “ HÃY XÓA BỎ HUYỀN THOẠI HỒ CHÍ MINH” của nhà văn Nguyễn Thiếu Nhẫn, Phó Chủ tịch Nội vụ Phong Trào Quốc Dân Xóa Bỏ Huyền Thoại Hồ Chí Minh, tức PHONG TRÀO NO HỒ.
*
“… Những kết quả biến đổi chủ nghĩa xã hội bắt đầu xuất hiện rõ ràng hơn trong thập niên 90. Thập niên cuối cùng của thế kỷ này sẽ là bối cảnh cho một thời kỳ thử nghiệm lạ thường để cứu vớt xã hội chủ nghĩa.
Hai nhân vật chính trong vở kịch toàn cầu này là hai người kỳ lạ Mikhail Gorbachev Margaret Thatcher: Margaret Thatcher loại bỏ một nhà nước vì phúc lợi xã hội, Gorbachev loại bỏ nền kinh tế chỉ huy của nhà nước chủ nghĩa xã hội lớn nhất…” (Trích Metragends 2000 của John Naisbitt Patricia Aburdene).
Khi được hỏi về những cơ hội thành công có được cải tổ, không ngạc nhiên chút nào, Gorbachev nói: “Cơ hội thành công của chúng tôi không thành vấn đề, chúng tôi không có chọn lựa nào khác.”
Ngay từ đầu, Gorbachev đã nhận thấy rằng perestroikacải tổ và cấu trúc lại nền kinh tế không thể tiến hành được nếu không có glasnosttính công khai phê phán đường lối cũ. Gorbachev thường xuyên nhấn mạnh rằng perestroika sẽ không có hiệu quả nếu không có glasnost.
Như chúng ta đã biết, Gorbachev và công tác cải tổ của ông ta không được toàn thể Liên Xô (cũ) ủng hộ – như Vadim Zagladin, trợ lý của Gorbachev đã nói, “nhưng giữa chúng tôi và dân chúng, có 20 triệu viên chức quan liêu đang chống chúng tôi đến tận răng.” Chúng ta không có gì ngạc nhiên về điều này vì tầng lớp quan liêu, dĩ nhiên, không muốn từ bỏ những đặc quyền, đặc lợi của họ.
Một điều ngạc nhiên là những phản ứng chống lại glasnost về Stalin. Tội ác của Stalin và “sự ác độc” (chữ của nhiều người xô-viết dùng) được bàn bạc công khai trên báo chí và truyền hình vào thời kỳ đó. Toàn thế hệ những người Nga được biết Stalin không phải là một vị thánh Mác-xít mà là một ông thần ác đã vi phạm những tội ác khủng khiếp. Vladislay Starkov, Tổng biên tập của tờ “Tranh luận và Sự kiện”, có 20 triệu độc giả, nói rằng sau khi cho đăng phần đánh giá nghiêm khắc Stalin, ông đã nhận được hàng ngàn lá thư công kích loạt bài đó, nhiều thư trong số đó ông đã cho đăng. Nhiều người trong thế hệ Stalin đã đồng hóa tự nhiên với Stalin, và giờ đây được cho biết Stalin là con người khủng khiếp biết dường nào. Một phụ nữ viết: “Ông muốn vứt bỏ toàn bộ cuộc đời tôi.” Như chúng ta đã biết, sau đó, chế độ Cộng sản đã sụp đổ ngay tại cái nôi của nó là Liên bang Xô-Viết và các nước Đông Âu.
Các tượng của Stalin và cả của Lenine, từ bấy đến nay, đã bị xe cần cẩu kéo xuống. Các thành phố mang tên hai ông này đã được trả lại tên cũ. Những thần tượng chóp bu của đảng Cộng sản đã hoàn toàn sụp đổ.
*
Sau thời điểm biến cố Đông Âu xảy ra, tại Bắc California, một nhóm người Việt Quốc Gia tỵ nạn cộng sản đã phát động Phong Trào Quốc Dân Xóa Bỏ Huyền Thoại Hồ Chí Minh (viết tắt là Phong Trào No Hồ). Phong trào đã ra tuyên cáo như sau:
“Chúng tôi, những con dân Việt Nam thuộc mọi thành phần xã hội đứng trên lập trường Dân Tộc Việt Nam với hồn tính và văn hóa dân tộc xét rằng:
-Thứ nhất, về lý lịch, Nguyễn Sinh Cung sinh năm 1890 tại thôn Kim Liên, xã Lam Liên, huyện Nam Đàn, tỉnh Nghệ An, Việt Nam là con ông Nguyễn Sinh Sắc và bà Hoàng Thị Oanh. Năm 10 tuổi, Cung được đổi tên là Nguyễn Tất Thành, sau này thay tên đổi họ hơn 20 lần và cuối cùng mang tên Hồ Chí Minh. Hồ Chí Minh đã cố tình khai man lý lịch nhiều lần để che đậy hành vi bất chính của y.
-Thứ hai, về tu thân, Hồ Chí Minh là một kẻ bất chính với nhiều thủ đoạn gian manh như chiếm đoạt tên tuổi của nhiều người qua bút hiệu Nguyễn Ái Quốc, qua tập thơ “Ngục Trung Nhật Ký”, tự viết hai cuốn sách với bút hiệu Trần Dân Tiên, T.Lan để ngụy tạo thành tích và ca tụng chính mình.
-Thứ ba, về mặt tề gia, Hồ Chí Minh là một kẻ bất nghĩa vì y đã nhẫn tâm không nhìn nhận vợ con mặc dù trong cuộc đời y đã dan díu với nhiều phụ nữ trong đó có Đỗ Thị Lạc là người có đứa con gái với y, các phụ nữ được biết tên đã sống với Hồ Chí Minh như Lim Sam, Tăng Tuyết Minh… nhưng Hồ Chí Minh vẫn gian dối với quốc dân và quốc tế là y chưa bao giờ lấy vợ.
-Thứ tư, về chính trị, Hồ Chí Minh là nhân viên của tổ chức Viễn Đông Vụ do Nga Sô lập ra và là nhân viên Nam Phương Cục của Trung Cộng. Hồ Chí Minh là tay sai đắc lực của Cộng sản Quốc tế nên đã hãm hại nhiều lãnh tụ quốc gia yêu nước Việt Nam để độc chiếm ngôi vị lãnh tụ chống Thực dân Pháp nhằm cướp công cho Cộng sản Quốc tế.
Hồ Chí Minh đã thi hành chỉ thị của Cộng sản Quốc tế, nhận mọi phương tiện của ngoại bang đã gây ra cuộc chiến tranh trường kỳ, giết hại nhiều thế hệ thanh niên và dân chúng Việt Nam. Hồ đã dùng bạo lực để cướp chính quyền, áp đặt một cơ chế độc tài, đảng trị theo đúng mẫu mực của Cộng sản Quốc tế khiến dân tộc Việt Nam chịu nhiều thống khổ nhất trong lịch sử cận đại.
Hồ Chí Minh đã can tội bán nước năm 1958 khi y đoạt chức vụ Chủ tịch Nhà nước Việt Nam đã ra lệnh cho Thủ Tướng Chính phủ của y là Phạm Văn Đồng gửi văn thư tới Tổng lý Quốc Vụ Viện Trung Cộng là Chu Ân Lai để thừa nhận quyết định về hải phận của Trung Cộng bao gồm các vùng hải đảo Hoàng Sa và Trường Sa ngày 14-9-1958.
-Thứ năm, về lịch sử, Hồ Chí Minh đã ngụy tạo ra tiểu sử của mình, Đảng Cộng sản Việt Nam và Cộng sản Quốc tế đã xuyên tạc lịch sử Việt Nam để tạo ra mẫu người và thành tích không có thực cho Hồ Chí Minh.
Vì các tội nêu trên Hồ Chí Minh đã phạm trong các trường hợp gia trọng, chúng tôi công khai tố cáo trước công luận như sau:
-Hồ Chí Minh là kẻ phản quốc, và là quốc tặc của dân tộc Việt Nam;
-Hồ Chí Minh không đủ tư cách của một người Việt Nam;
-Tất cả những sử kiện lịch sử liên hệ đến Hồ Chí Minh đều do chính y và Cộng sản Quốc tế đã ngụy tạo”.

*
Để hỗ trợ phong trào, các nhà thơ trào phúng Tú Nạc, Phi Hồng đã làm rất nhiều bài thơ trào phúng đả phá phần tượng Hồ Chí Minh. Xin ghi lại vài bài điển hình như sau:
BÁC HỒ VÀ CÁI LỒNG CHIM
Bác Hồ có một con chim
Bác nhờ Thị Định đi tìm cái lồng

Thị Định dậm cẳng, chổng mông:

“Chim Bác bự, kiếm đâu lồng vừa chim?”

Thị Thi ỏn ẻn cười duyên:
“Lồng em vừa khít đựng chim Bác Hồ!”

Tăng Tuyết Minh cũng hô to:
“Lồng em vừa khít Bác Hồ đựng chim!”

Bác Hồ nằm giữa Ba Đình
Nhổ râu, bứt tóc vì chim với lồng!

TÚ NẠC
BÁC HỒ VÀ CHỊ EM DU KÍCH
Chị em du kích giỏi thay
Bắn máy bay Mỹ rơi ngay… cửa mình

Bác Hồ nằm giữa Ba Đình

Chị em nhích nhích cửa mình bước qua

Bác Hồ cười hả hà ha:

“Chị em du kích thật là giỏi thay

Vào xem Bác… bắn máy bay!”

TÚ NẠC
LỪA GÁI
 Tên nào hay lừa đàn bà
Là “bác” của Đảng, Hồ già chứ ai.

Tên nào miệng nói khơi khơi

Vì dân, vì nước cả đời độc thân

Độc thân thấy gái thì lần

Con rơi, con rớt thập phần toé loe.

“Bác” già những vẫn còn le

“Ủng hộ một tí”, Bác đè cháu ngoan!

MƠ THẤY BÁC HỒ
Đêm qua mơ thấy Bác Hồ”
Đàn ông mất hứng, đàn bà sẩy thai.

Trẻ con khóc thét phải sài,

Mèo kêu, gà nhảy, lợn nhoài, chó điên.

PHI HỒNG
Phong Trào Quốc Dân Xóa Bỏ Huyền Thoại Hồ Chí Minh đã được phát động năm 1992 tại San Jose, tiểu bang California. Và đã đem lại một số kết quả hạn chế trong mục đích xóa bỏ huyền thoại Hồ Chí Minh – cái huyền thoại mà lúc nào đảng Cộng sản Việt Nam cũng cố bám lấy để tiếp tục đè đầu cưỡi cổ người dân.
Để cứu nguy chế độ, đảng CSVN đã đưa ra cái gọi là tư tưởng Hồ Chí Minh. Nhưng thực tế, trong quá khứ thời Đảng toàn trị đã diễn ra bằng những câu: “Chủ nghĩa Mác Lenine, tư tưởng Mao Trạch Đông, tác phong Hồ Chủ Tịch!”
Năm 1997, một nhà xuất bản tại hải ngoại đã phát hành quyển “Đêm Giữa Ban Ngày”, được giới thiệu như là “một hồi ký chính trị của một người không làm chính trị”. Tác giả quyển hồi ký này là ông Vũ Thư Hiên, con của ông Vũ Đình Huỳnh, bí thư của ông Hồ Chí Minh. Cả hai đều bị Lê Đức Thọ bắt trong vụ gọi là vụ “nhóm xét lại chống Đảng”, “vụ xử lý nội bộ”. Tác giả bị ở tù 9 năm. Ông được thả ra năm 1976.
Quyển sách kể thêm một mẩu chuyện động trời về cuộc đời tình ái của ông Hồ. Quyển sách kể lại là ông Hồ có đi lại thầm lén với một người đàn bà tên Nguyễn Thị Xuân. “Họ có với nhau một đứa con trai được đặt tên là Trung, Nguyễn Tất Trung.” Quyển sách viết tiếp là bà Nguyễn Thị Xuân  đã bị Trần Quốc Hoàn, Bộ Trưởng Công An hiếp và sau đó giết chết. Người em và người em họ của bà Xuân sau đó cũng bị giết chết. Nội dung quyển sách dày 770 trang ghi lại những hình ảnh dã man của ngục tù Cộng sản, cộng với “Lá thư gửi Quốc Hội Việt Nam về vụ bức tử bà Hồ Chí Minh” của vợ chồng Nguyễn Thị Vàng (Nguyễn Thị Vàng là em của Nguyễn Thị Xuân) là những quả bom cực mạnh sẽ xóa tan huyền thoại Hồ Chí Minh.
Không biết cuốn hồi ký có sẽ là “một chốt ván kiên cố góp phần đậy nắp quan tài vùi lấp đảng Cộng sản Việt Nam xuống đất sâu” hay không. Có điều chắc chắn là những lời tố cáo về “tác phong của Hồ Chủ Tịch” do một người sống trong lòng chế độ Cộng sản là ông Vũ Thư Hiên sẽ có nhiều sức thuyết phục hơn là những quyển sách thuộc loại “Nhận Diện Hồ Chí Minh”, “Hồ Chí Minh, Tội Phạm Nhơn Quyền” của hai giáo sư Nguyễn Ngọc Huy, Trần Minh Xuân hoặc bản tuyên cáo của Phong Trào Quốc Dân Xóa Bỏ Huyền Thoại Hồ Chí Minh.
Hơn lúc nào hết, thần tượng Hồ Chí Minh rệu rã đang chờ ngày sụp đổ!
*
Vào thời điểm Gorbachev cải tổ và cấu trúc nền kinh tế (perestroika) song song với tính công khai và phê phán đường lối cũ (glasnost), thần tượng mác-xít Stalin bị phi Stalin hóa ở Liên Xô. Nhiều người trong thế hệ Stalin đã đồng hóa tự nhiên với Stalin, đã chống đỡ dữ dội lại việc hạ bệ thần tượng Stalin.
Việc hạ bệ thần tượng Hồ Chí Minh chắc chắn là sẽ gặp nhiều chống đối của những người cùng thế hệ ông Hồ và đã “đồng hóa tự nhiên với ông Hồ.”
Xin đọc một đoạn văn sau đây trong quyển “Đêm Giữa Ban Ngày” của Vũ Thư Hiên. Sau khi kể lại cái chết của chị em bà Xuân (người đã ăn nằm có con với ông Hồ) do Trần Quốc Hoàn chủ mưu, được tác giả (Vũ Thư Hiên) hỏi:
-Cụ Hồ không có ý kiến gì về mấy cái chết oan khuất đó?
Ông Nguyễn Tạo (người kể lại câu chuyện trên) đăm chiêu suy nghĩ:
-Có nhiều điều chúng ta không biết được – ông nói, giọng bùi ngùi – Tôi nghĩ thân phận Bác lúc ấy cũng tội nghiệp lắm. Biết nói với ai? Với Lê Duẫn? hay Lê Đức Thọ? hay nói thẳng với Trần Quốc Hoàn. Tôi nghĩ Bác cũng là con người, Bác cũng biết đau khổ. Nhưng cái thế của Bác buộc Bác phải im lặng.
-Nghĩa là, theo Bác, ông Hồ không có lỗi trong mấy cái chết nói trên?
-Không.
-Nhưng sự im lặng trước cái chết của họ? Ông Hồ cũng không có lỗi? Tôi gặn – Bỏ ra ngoài mối quan hệ tình cảm, chỉ nói tới cái chết oan khuất của một con người, với tư cách đồng bào?
-Thế hệ các anh khắc nghiệt trong phán xét – ông thở dài – Tôi hiểu các anh. Các anh vô can. Chúng tôi tự đặt mình trong sự ràng buộc với Đảng, với những quyết định của nó, dù sai dù đúng. Chúng tôi lo lắng cho uy tín Đảng. Chúng tôi cảm thấy nhục nhã nếu Đảng bị phỉ báng. Đảng là cuộc sống tinh thần của chúng tôi, là danh dự chúng tôi. Bác cũng vậy. Ông Cụ cũng đau đớn lắm chứ. Ông cũng là con người. Như mọi người. Các anh khác. Các anh chỉ nhìn thấy một lẽ công bằng, đòi phải có nó, đòi mọi sự phải sòng phẳng. Cái đó là phải thôi. Đúng chứ không sai. Nhưng có nên như vậy không nhỉ?
*
Vào thời kỳ phi Stalin hóa ở Liên Xô, Aleksandr Gelman, một trong những nhà viết kịch nổi tiếng đương thời của Liên Xô, tuyên bố: “Chủ nghĩa Cộng sản là một hệ thống trong đó quá khứ khó có thể đoán được. Chúng tôi thay đổi ký ức chúng tôi như chúng tôi thay đổi tương lai chúng tôi.”
Bao nhiêu người cầm bút ở Việt Nam sẽ suy nghĩ như kịch tác gia Aleksandr Gelman?
Còn bao nhiêu chuyện động trời về cuộc đời tình ái của ông Hồ Chí Minh sẽ được những người nằm trong lòng chế độ tố cáo?
Ai sẽ là người đưa nốt đường cưa ngọt lịm cưa đứt mấy sợi gân ở cổ chân thần tượng Hồ Chí Minh và đạp cái tượng bằng đất thó ấy xuống tận bùn đen?
 NGUYỄN THIẾU NHẪN
http://nguyenthieunhan.wordpress.com

0 comments:

Powered By Blogger