Kể
từ sau thành tích “cướp chính quyền” từ Cách mạng tháng Tám 1945, Cộng
sản Việt Nam đã hủy hoại gần hết các đức tính tốt đẹp của người Việt Nam
ở miền Bắc. Chủ trương xây dựng con người mới Xã hội Chủ nghĩa, cùng
với hệ thống giáo dục tẩy não, nhồi sọ đã khiến văn hóa miền Bắc bị tàn
phá. Các lễ hội cổ xúy bạo lực lên ngôi, tôn giáo bị lợi dụng để khiến
con người mê muội… Tất cả những điều đó thể hiện rất rõ qua những ngày
Tết âm lịch Ất Mùi.
1. Lễ hội chém lợn ở Bắc Ninh:
(Nguồn : Internet)
Nhiều người vui vẻ nhúng tiền vào máu lợn với hy vọng cầu may:
(Nguồn : Internet)
2. Lễ hội Cầu Trâu (xã Hương Nham, Tam Nông, Phú Thọ):
12 thanh niên trai tráng được chọn, sẽ thay nhau cầm búa đập vào đầu con
trâu còn sống, được cột chặt ở sân, cho đến khi nó chết. Đám đông xung
quanh reo hò phấn khích và cho rằng mỗi khi bị đánh đau, nếu con trâu
quay về hướng nào thì nơi đó sẽ gặp may mắn.
3. Lễ hội cướp phết (Tam Nông, Phú Thọ) : Hàng ngàn thanh niên
sẵn sang ẩu đả với nhau để tranh cướp một quả phết với hy vọng lấy may.
(Nguồn: VNExpress)
4. Cướp ấn đền Trần (Nam Định)
Những lễ hội dã man ấy còn tồn tại được đến nay bởi lãnh đạo Cộng sản cho rằng đó là truyền thống cần phải giữ lấy, là văn hóa.
Theo TS Trần Đức Anh Sơn: “những ứng xử kém văn hóa, lệch lạc, những
hành vi côn đồ diễn ra trong nhiều lễ hội ở ngoài Bắc thời gian qua là
hệ quả của chính sách đối với văn hóa dân tộc mà chính quyền đã áp dụng
trong suốt mấy chục năm qua. Những lễ hội truyền thống có lịch sử cả
ngàn năm đã từng bị chính quyền miền Bắc trước đây “nhốt chung” vào cái
“rọ” hũ tục phong kiến nên bị cấm đoán, thậm chí bị bài trừ triệt để và
thay thế bằng một thứ văn hóa ngoại lai mang đậm màu sắc ý thức hệ. Do
vậy mà mạch nguồn văn hóa truyền thống đã bị đứt gãy trong suốt mấy chục
năm. Những thế hệ tiền bối không có cơ hội trao truyền tinh hoa văn hóa
của cha ông cho hậu bối. Còn các lớp hậu bối thì không biết rõ mục
đích, ý nghĩa, giá trị thực sự của lễ hội, của văn hóa truyền thống vì
họ không còn cơ hội để tiếp nhận, tham gia và thực hành lễ hội.
Thế rồi, khi chính quyền cho phép những lễ hội này “sống lại” thì
những thế hệ am tường gốc tích, ý nghĩa, giá trị của lễ hội truyền thống
hầu như đã vắng bóng. Thay vào đó là một lớp hậu sinh vừa thiếu hiểu
biết về lễ hội, về văn hóa truyền thống của làng, của nước; lại vừa
“tinh nhạy” với những “lợi lộc” mà lễ hội có thể mang lại, nên đã phục
hồi lễ hội một cách ồ ạt và hăng hái sáng tạo, bày vẽ thêm những cái mới
để trục lợi khiến cho lễ hội bị biến tướng, lệch lạc. Đã thế nhiều vị
lãnh đạo các cấp lại “xênh xang áo mão” tham gia, cổ xuý cho những lễ
hội biến tướng, lệch lạc ấy nên sự thể càng ngày càng bi đát." (*)
Tội ác của Cộng sản đối với dân tộc này ngày một dày hơn.
___________________________________
No comments:
Post a Comment