Trên BBC ngày 27 tháng 11, 2014 vừa qua có ca khúc ca ngợi “Cha Tập, Mẹ Bành”. Bài ca có lời như sau:
“Trung quốc có Cha Tập
Hùm lớn ông cũng đập
Không sợ trời sợ đất
Ta mơ được gặp ông
Trung quốc có Mẹ Bành
Những nhành hoa tươi xanh
Hãy dâng tặng cho bà
Chúc những lời đẹp nhất
Để gia đình nở hoa
Để đất nước thăng hoa
Tiếp theo là lời khuyên răn dân gian:
“Đàn ông hãy học theo Cha Tập
Đàn bà hãy nói theo Mẹ Bành
Hãy yêu thương nhau như họ.”
Bản tin cũng cho hay chỉ trong tám ngày video ca khúc cha Tập mẹ Bành này đã có 54 triệu lượt người coi.
Đọc qua những lời ca trên làm người ta nhớ lại Tố Hữu ca ngợi ông Xít (ta lin):
“Bữa trước mẹ cho con xem ảnh
Ông Stalin bên cạnh nhi đồng
Áo ông trắng giữa mây hồng
Mắt ông hiền hậu, miệng ông mỉm cười
Stalin! Stalin!
Yêu biết mấy, nghe con tập nói
Tiếng đầu lòng con gọi Stalin!”
Rồi Phạm Tuyên lại làm thơ ca ngợi Bác Hồ, kẻ giết bố mình:
“Như có Bác Hồ trong ngày vui đại thắng
Lời bác nay thành chiến thăng huy hoàng...”
Đọc qua những lời ca hay vần thơ trên, một người bình thường cảm thấy
ngượng và lợm giọng. Có lẽ ai cũng thầm nghĩ những lý do thầm kín khiến
tác giả sáng tác chỉ nhằm an toàn và lợi ích cá nhân. Họ không hề ý thức
được chính những vần thơ, những lời ca đó giúp cho bầy tôi cũng như
những cá nhân được ca tụng củng cố thêm địa vị và gia tăng tội ác của họ
và làm chậm lại sự phát triển dân chủ và xã hội.
Tố Hữu, Phạm Tuyên hay những người viết truyện và làm thơ ca tụng lãnh
tụ và những nhà điêu khắc hay đúc tượng, xây lăng, họ nghĩ những đối
tượng tôn thờ này sẽ vĩnh cửu với thời gian nên họ đã vặn óc, vắt tim để
cho những tác phẩm của họ thể hiện được những nét tinh tế độc đáo kể cả
phải phịa thêm.
Nhưng nay người ta đã và đang khai quật, khám phá mọi góc tối để đưa ra
ánh sáng những sự dối trá, lừa đảo. Người ta luôn đặt nghi vấn và sẵn
sàng bỏ công để tìm kiếm và đánh giá lại mọi điều mà trước đây được cho
là chân lý.
Hồ Chí Minh mà đảng CSVN luôn đề cao và gọi là cha già dân tộc, một vị
thánh sống. Khi chết cs đã bỏ ra không biết bao nhiêu tiền của và đốc
thúc cả Nam chí Bắc góp sức để xây lăng giữ gìn hình ảnh ông được trường
tồn và cũng là cách giúp đảng cs tồn tại theo. Họ lại còn đưa tượng ông
vào chùa (Đại Nam quốc tự), gián tiếp cổ vũ xin xâm, thờ cúng ông. Họ
còn nuôi tham vọng biến ông thành một ông thánh, một vị bồ tát, một nhà
sáng lập tôn giáo.
Nhưng những thủ đoạn gian manh và lối sống thác loạn của ông đã được
phanh phui đầy dẫy trong dân gian cũng như trên các mạng Internet. Tượng
của ông có nơi người ta đã quăng ra đống rác. Và tương lai không xa,
người ra sẽ lôi xác giả của ông ra khỏi cái “Lăng Ba đình”.
Những lãnh tụ cs thế giới đã giết hàng triệu người được cho là tầng lớp
bóc lột để xây dựng thiên đàng trần thế, một xã hội công bằng (XHCN).
Sau khi họ chết, bầy tôi đã xây lăng, đúc tượng với hy vọng được nhân
loại vĩnh viễn tôn vinh. Nhưng rồi những xác của họ lần lượt bị lôi ra
khỏi lăng và tượng của họ lần lượt bị kéo sập khắp nơi. Họ đang bị người
ta nguyền rủa.
Vậy mà ngày hôm nay, Tàu cộng có những người không học được những bài
học chua cay này lại muốn lặp lại những chuyện tôn sùng cá nhân vừa lỗi
thời vừa tệ hại này và không khỏi bị thế giới coi khinh. Ngay cả có một
người Tàu khi nghe bài ca đó cũng phải thốt lên: “Tôi xem cái này và
bỗng chốc tôi nghĩ chúng ta đang quay trở lại thời Chủ tịch Mao trạch
Đông. Không phải là chúng ta đã chấm dứt nạn sùng bái anh hùng từ hồi
thập niên 1970?”
Việt Nam bây giờ ngoài đường vẫn giăng khắp nơi khẩu hiệu: “Học tập và làm theo tấm gương đạo đức Bác Hồ.”
Trong học đường cũng vẫn nhồi sọ học sinh những huyền thoại về Hồ Chí
Minh. Trong khi đó đời tư và lối sống luân lý của ông đã phá sản vì bị
phanh phui.
Riêng những lãnh đạo đương thời của Việt Nam ngày nay không biết có tên
cs con nào dám ca tụng “Bố Dũng, Mẹ Kiệm” hay “Bố Sang, Mẹ Hạnh” như
“Cha Tập, Mẹ Bành” bên Tàu cộng không. Chẳng biết đâu được. Trên đời
thiếu gì những thằng điên.
No comments:
Post a Comment