Ông Lê Quang Hùng, Phó Chánh án TAND tỉnh Long An đã xác nhận đồng ý
hoãn thi hành tử hình Hồ Duy Hải ngay trước ngày bản án được thi hành.
Bà Nguyễn Thị Loan - mẹ của Hồ Duy Hải - cảm ơn những
lời chúc mừng của người thân chiều 4-12 - Ảnh: Sơn Lâm
Ý kiến này được ông Hùng ghi thẳng lên đơn đề nghị hoãn thi hành án do
gia đình Hồ Duy Hải gửi TAND tỉnh Long An. Trưa 4-12, ông Lê Quang Hùng
- phó chánh án TAND tỉnh Long An - có ý kiến xác nhận lãnh đạo TAND
tỉnh Long An đồng ý theo yêu cầu của gia đình tử tù Hồ Duy Hải, hoãn thi
hành án tử hình đối với tử tù Hồ Duy Hải vào ngày 5-12-2014.
Bút tích đồng ý hoãn thi hành án của ông Lê Quang Hùng -
phó chánh án TAND tỉnh Long An – Ảnh: Sơn Lâm
Lúc gia đình đang làm việc cùng TAND tỉnh Long An, bà Nguyễn Thị Loan -
mẹ của Hồ Duy Hải - đang trên đường lên TP.HCM để kịp chuyến bay lúc
15g ra Hà Nội tiếp tục kêu oan.
“Tôi nghe tin mừng lúc đi đến cầu Bình Điền nên quay về ngay. Giờ thì
tạm thời không cần ra Hà Nội nữa, vé máy bay chiều nay cũng bỏ luôn”, bà Loan nói trong cơn xúc động.
Trước đó, ngày 4-12, báo Tuổi Trẻ có nêu những điểm bất thường trong vụ
án Hồ Duy Hải nhưng chưa được các cấp có thẩm quyền giải quyết.
Đồng thời trong sáng 4-12, ông Lê Quang Hùng xác nhận đã có quyết định thi hành bản án tử hình tử tù Hồ Duy Hải vào ngày 5-12.
Mẹ con bà Loan khóc ngất khi nhắc đến Hồ Duy Hải - Ảnh: Vân Trường
Ngoài đơn xin hoãn thi hành bản án tử hình của thân nhân tử tù Hồ Duy
Hải, luật sư Trần Hồng Phong cũng đã có đơn với nội dung trên gửi đến
Hội đồng thi hành án của TAND tỉnh Long An.
Còn luật sư Nguyễn Minh Tâm - phó Tổng thư ký Liên đoàn luật sư Việt Nam
cho biết Liên Đoàn Luật sư Việt Nam sẽ có kiến nghị với Chánh án TAND
Tối cao, Viện trưởng VKSND Tối cao về việc này.
“Một vụ án còn nhiều dấu hiệu không rõ ràng như vậy thì cần phải được xem xét để tránh oan sai”, ông Tâm nói.
*
Vụ án giết hai nữ nhân viên bưu cục Cầu Voi (Long An): Oan hay không cũng phải làm rõ
Mẹ của tử tù Hồ Huy Hải (phải, ảnh) đến tòa soạn Báo Lao Động kêu cứu.
Mẫu vân tay, mẫu máu thu được ở hiện
trường, giám định của công an khẳng định không phải của hung thủ Hồ Duy
Hải. Hung khí giết hai nạn nhân được cơ quan điều tra đã cho mua ở ngoài
về để làm tang vật. Tuy nhiên, cả Hội đồng xét xử (HĐXX)
phiên tòa sơ thẩm và phúc thẩm đều cho rằng đó chỉ là thiếu sót không
lớn và lời khai của bị cáo phù hợp với hiện trường vụ án nên đã tuyên Hồ
Duy Hải án tử hình vì tội “giết người” và “cướp của”.
Máu và vân tay ở hiện trường là của ai?
Cả hai bản án (sơ và phúc thẩm) đều nhận định, bị cáo Hồ Duy Hải khi
giết hai nạn nhân (chị Hồng và chị Vân) tại Bưu cục Cầu Voi cùng dùng
tay bóp cổ, kéo xác nạn nhân, dùng dao cắt cổ, lấy thớt, ghế đập đầu nạn
nhân, mở tủ... Biên bản khám nghiệm hiện trường ghi nhận có dấu vết
đường vân trên kính cửa buồng ngủ, cửa nhà vệ sinh, vòi rửa tay... Cơ
quan điều tra (CQĐT) đã thu giữ và gửi đến phòng Kỹ thuật hình sự Công
an tỉnh Long An để giám định.
Tuy nhiên, kết quả giám định khẳng định: “Không phát hiện trùng với điểm
chỉ 10 ngón in trên chỉ bản của Hồ Duy Hải”. Máu thu được ở hiện trường
khi giám định cũng không phải là máu của Hồ Duy Hải (sinh 1985, tạm trú
tại ấp 1, xã Nhị Thành, Thủ Thừa, Long An).
Vậy, dấu vân tay, mẫu máu thu được ở hiện trường là của ai, nếu CQĐT
chưa làm được thì các cơ quan tiến hành tố tụng (Viện KSND, TAND) cũng
đã không yêu cầu làm rõ?
Nhưng, bản án sơ thẩm số 281/2009 của TAND tỉnh Long An vẫn cho rằng
“vết máu thu không đủ lượng, thời gian để kéo dài nên không xác định
được vết vân tay cũng như mẫu tóc ngắn bị gãy không giám định được là
đương nhiên”(?!). Và trước sinh mệnh của một con người, hai yếu tố quan
trọng nhất để xác định hung thủ bằng khoa học thì lại được tòa nhận định
rằng “thiếu sót đó không lớn”(!?).
Việc kết luận giám định mẫu máu và vân tay đã rõ chứ không phải như nhận định của tòa là “không giám định được”.
Bản án phúc thẩm số 28/2009 của tòa phúc thẩm TANDTC tại TPHCM lại không
đề cập đến kết quả giám định mẫu máu và mẫu vân tay thu được ở hiện
trường không phải là của Hồ Duy Hải của phòng Kỹ thuật hình sự Công an
tỉnh Long An. Tại sao tình tiết quan trọng này lại không được nêu trong
bản án?
Hai biên bản do Phòng CSĐT tội phạm về TTXH - Công an tỉnh Long An
lập ghi rõ chiếc thớt do chị Hiếu mua về giao cho công an, và chiếc dao
do anh Thu mua về, giao công an, được đưa vào hồ sơ vụ án là tang vật.
Mua thớt về để làm... vật chứng
Theo nhận định trong bản án (sơ và phúc thẩm) thì bị cáo Hồ Duy Hải đã
dùng thớt, ghế để đập đầu hai nạn nhân, dùng dao Thái Lan cắt cổ nạn
nhân... nhưng tại hiện trường, CQĐT lại không thu giữ được hung khí thớt
và dao. Trong hồ sơ của vụ án (bút lục số 205) có biên bản xác nhận đồ
vật được lập vào lúc 13h50 ngày 26.6.2008 tại phòng Cảnh sát điều tra
tội phạm về TTXH - CA tỉnh Long An.
Nhưng điều không thể hình dung trong vụ trọng án này là, để “thu thập”
chiếc thớt (hung khí gây án) làm chứng cứ, cơ quan CSĐT đã cho chị
Nguyễn Thị Thu Hiếu (bạn của nạn nhân) đi mua tấm thớt gỗ tròn (có đường
kính 27cm, độ cao 4cm) được chị Hiếu xác nhận là giống với chiếc thớt ở
Bưu cục Cầu Voi mà chị đã nhìn thấy chị Hồng và chị Vân (hai nạn nhân)
thường sử dụng để giao nộp cho Cơ quan CSĐT để bổ sung hồ sơ. Và bi hài ở
chỗ, chiếc thớt mới mua này được coi là tang vật vụ án?
Tương tự như con dao được Hội đồng xét xử nhận định là hung khí mà Hồ
Duy Hải dùng để cắt cổ hai nạn nhân. Điều lạ lùng là, ngay khi khám
nghiệm hiện trường thì CQĐT đã không phát hiện được con dao, nhưng ngày
hôm sau, các dân phòng đến dọn dẹp hiện trường lại thấy một con dao Thái
Lan và có báo với công an, nhưng do dao không dính máu nên không thu
giữ, và đã đốt con dao đó cùng các vật dụng khác.
Cần phải nói rõ rằng, nếu lực lượng dân phòng đốt con dao Thái Lan thì
chỉ có thể cháy phần nhựa ở chuôi dao. Sức nóng của lửa không thể đủ độ
nóng để làm tan chảy lưỡi dao. Vậy vì sao CQĐT lại không thu giữ con dao
bị đốt để làm vật chứng vụ án. Theo nhận định của bản án phúc thẩm thì
dù không thu được hung khí gây án nhưng qua lời khai của bị cáo phù hợp
với bản ảnh hiện trường. Như vậy, chứng cứ buộc tội bị cáo chỉ là lời
khai.
Chúng tôi chỉ mới điểm đến những tình tiết vi phạm nghiêm trọng trong
quá trình tố tụng ( mẫu máu, dấu vân tay, cách thu thập tang chứng là
thớt gỗ và con dao), thế nhưng, thật tiếc là HĐXX phiên tòa phúc thẩm dù
thừa nhận “quá trình điều tra có những thiếu sót về tố tụng của cơ quan
tiến hành tố tụng” nhưng vẫn nhất nhất rằng “không nghiêm trọng” để rồi
phán quyết bản án tử hình.
Từ những chứng cứ buộc tội này, gia đình phạm nhân và luật sư bào chữa -
Nguyễn Văn Đạt, luật sư hỗ trợ pháp lý Trần Hồng Phong đã gửi đơn tới
Chủ tịch Nước, Viện KSNDTC, TANDTC đề nghị xem xét vụ án theo trình tự
giám đốc thẩm vì những chứng cứ buộc tội bị cáo chưa được cơ quan tư
pháp làm rõ và có nhiều vi phạm nghiêm trọng trong thủ tục tố tụng. Theo
khoản 2, Điều 72 Bộ luật Tố tụng Hình sự thì “lời nhận tội của bị can,
bị cáo chỉ có thể được coi là chứng cứ, nếu phù hợp với các chứng cứ
khác của vụ án. Không được dùng lời nhận tội của bị can, bị cáo làm
chứng cứ duy nhất để kết tội”.
No comments:
Post a Comment